Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mặt Nạ Của Em - Chương 99

Cập nhật lúc: 2024-10-21 11:39:38
Lượt xem: 3

"Đứa trẻ Chu Chính Hiến này cũng không tồi." Đổng Hựu Cầm cười hớn hở nói.

 

Lâm Tẫn Nhiễm “vâng” một tiếng.

 

"Vâng cái gì, mẹ nhìn ra được con cũng rất thích nó."

 

Lâm Tẫn Nhiễm nghi hoặc nhìn Đổng Hựu Cầm, "Mẹ nhìn ra từ chỗ nào?"

 

"Ánh mắt." Đổng Hựu Cầm mỉm cười, "Mẹ là người từng trải, mẹ biết, trước kia, cha con luôn nói cuối cùng con và đứa trẻ Tư Nguyên sẽ ở bên nhau, tuy rằng mẹ cũng thích Tư Nguyên, nhưng mẹ biết con nhóc như con không có ý với người ta, ánh mắt con nhìn Tư Nguyên và ánh mắt con nhìn Chính Hiến hoàn toàn khác nhau."

 

Lâm Tẫn Nhiễm dừng lại, "Thật không ạ?"

 

Đổng Hựu Cầm kéo tay Lâm Tẫn Nhiễm, vỗ vỗ mu bàn tay cô, "Nhiễm Nhiễm, mẹ mặc kệ cậu ấy là ai, chỉ quan tâm cậu ấy có yêu con hay không, chỉ cần cậu ấy yêu con, các con ở bên nhau có thể vui vẻ là mẹ vừa lòng rồi."

 

Lòng Lâm Tẫn Nhiễm đầy ấm áp, "Cảm ơn mẹ, nhưng, chuyện hai người bọn con... cứ từ từ rồi sẽ đến."

 

"Ừ, từ từ sẽ đến, bọn con muốn từ từ tìm hiểu nhau sao?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm gật đầu, "Vâng."

 

Tìm hiểu sao, hai người bọn họ đã vô cùng thấu hiểu đối phương, chắc hẳn, Chu Chính Hiến cũng không để lộ ra mình đã sớm biết những chuyện trong quá khứ của cô, mà cha mẹ cô cũng không biết trước năm 15 tuổi, cô với anh đã sống cùng nhau rồi.

 

Lâm Tẫn Nhiễm nắm tay Đổng Hựu Cầm đi vào phòng, khi còn nhỏ cô không nói về Chu gia, sợ cha mẹ sẽ đưa cô về đó, bây giờ cô không nói bởi vì không muốn bọn họ lo lắng. Đều là chuyện quá khứ, cô hy vọng mình có thể sống tốt ở hiện tại.

 

Vườn hoa của Chu gia.

 

"Đã lâu không tới đây, vườn hoa nhà anh ngày càng giống Ngự Hoa Viên của hoàng cung, xa hoa c.h.ế.t đi được." Quách Vũ Phi ngồi trong đình giữa vườn hoa, vẻ mặt tràn ngập sự trêu chọc.

 

"Người ta nho nhã như thế, đâu giống cậu." Đinh Viễn Hằng khẽ cười liếc mắt nhìn Quách Vũ Phi, "Là nhà giàu hàng thật giá thật đấy."

 

Quách Vũ Phi, "Anh đang cười nhạo em à?"

 

Đinh Viễn Hằng nhướng mày, "Không không không, anh đang hâm mộ cậu."

 

"Hừ..." Ánh mắt Quách Vũ Phi lướt qua anh ta, quay đầu sang nhìn Chu Chính Hiến, "Anh Chu, anh cho em mượn kiến trúc sư nhà anh đi? Em về sửa sang lại nhà mình một chút."

 

Dứt lời, thấy Chu Chính Hiến cụp mắt nhìn chén trà xanh, vẻ mặt đầy suy tư, Quách Vũ Phi lại hỏi, "Anh Chu?"

 

"Ngày thứ tư."

 

"Hả? Ngày thứ tư gì?" Quách Vũ Phi buồn bực nhìn về phía Đinh Viễn Hằng, Đinh Viễn Hằng lắc đầu tỏ vẻ mình cũng không biết.

 

Hai người lại đồng loạt nhìn Chu Chính Hiến, thấy khóe miệng người nào đó cong lên, rõ ràng là cười nhưng không hiểu sao hơi dọa người, "Ơ? Rốt cuộc anh Chu làm sao vậy?"

 

Lúc này Chu Chính Hiến mới ngước mắt nhìn hai người, "Nhìn tôi làm gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mat-na-cua-em/chuong-99.html.]

 

Quách Vũ Phi chớp chớp mắt, "Anh vừa thất thần?"

 

Chu Chính Hiến mím môi, vừa rồi anh nghĩ đến cô nhóc kia nói hai, ba ngày sẽ trở về, kết quả bây giờ đã là ngày thứ tư cũng không thấy cô xuất hiện trước mặt anh, điện thoại cũng không thèm gọi lấy một cuộc.

 

"Không có việc gì."

 

"Rõ ràng là có chuyện." Quách Vũ Phi bát quái dựa sát vào, "Ánh mắt này của anh, chính là ánh mắt rơi vào bể tình."

 

Chu Chính Hiến duỗi tay đẩy anh ta đang tiến đến gần ra, "Nói chuyện tử tế."

 

Quách Vũ Phi cười hì hì lùi ra sau, "Có phải đang nghĩ tới cô gái váy xanh ngày đó không, ôi ôi, lần trước anh cũng không nói rõ ràng, rốt cuộc cô ấy là ai?"

 

Đinh Viễn Hằng thấy vậy cũng buông chén trà xuống, tò mò nhìn sang.

 

"Cô ấy là....."

 

"Chu tiên sinh." Đột nhiên, ngoài đình vang lên giọng nói lạnh nhạt của một cô gái, Quách Vũ Phi và Đinh Viễn Hằng ngồi gần nên nhìn rõ ánh mắt sáng ngời của Chu Chính Hiến.

 

Hai người họ nhìn theo ánh mắt của Chu Chính Hiến ra ngoài đình, ở bậc thang bước lên đình có một người con gái mặc áo blouse trắng, tay đang bê khay đựng bát thuốc, vẻ mặt nghiêm túc thản nhiên nhìn bọn họ.

 

"Ối! Là cô! Mới nói đến cô mà cô đã xuất hiện ngay được rồi." Quách Vũ Phi vừa kinh ngạc vừa vui mừng, "Cô gái váy xanh! Tại sao cô lại ở đây?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm gật đầu với anh ta, đi lên cầu thang, đặt khay đựng bát thuốc xuống trước mặt Chu Chính Hiến, "Tôi là bác sĩ của Chu gia, tôi đương nhiên phải ở đây."

 

"Thì ra cô là bác sĩ." Đinh Viễn Hằng nhìn Chu Chính Hiến, lập tức hiểu rõ, "Hóa ra là có chuyện này."

 

Nhà ở ven hồ được hưởng trước ánh trăng (1), sớm chiều ở chung sinh tình cảm.

 

(1) Nhà ở ven hồ được hưởng trước ánh trăng: bởi vì tiếp cận với những người khác hoặc sự vật mà vươn lên trước, đạt được lợi ích nào đó.

 

Lâm Tẫn Nhiễm không để ý đến sự kinh ngạc của bọn họ, cô chỉ nhìn về phía Chu Chính Hiến nói, "Chu tiên sinh, uống thuốc."

 

Vừa mới dứt lời, người đàn ông trước mặt đưa tay ra cầm cổ tay cô, "Mới về à?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm không rút tay ra, thản nhiên nhìn anh, "Em về từ hôm qua, đến trường trước rồi mới về đây."

 

"Đã nói với em sau khi về phải đến gặp anh trước mà." Chu Chính Hiến nhíu mày, "Lại không nghe lời rồi."

 

Lâm Tẫn Nhiễm nhoẻn miệng cười, "Hôm đó em cũng chưa đồng ý với anh."

 

Chu Chính Hiến, "Em..... "

 

"Ôi chao, chuyện gì đây, Chu đại thiếu gia của chúng ta từ bao giờ lại dính người như vậy chứ?" Quách Vũ Phi che ngực, "Sống lâu mới chứng kiến được nhiều chuyện."

 

Đinh Viễn Hằng gật đầu đồng ý, đúng thật, quen biết Chu Chính Hiến nhiều năm như vậy mà chưa hề thấy anh quan tâm đến người con gái nào như thế, cô gái này rất có năng lực.

Loading...