Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mặt Nạ Của Em - Chương 76

Cập nhật lúc: 2024-10-15 21:26:15
Lượt xem: 8

Chỉ thấy lúc này Lâm Tẫn Nhiễm giống như cười mà không phải cười nhìn anh, lười biếng nói, "Sao vậy, có hứng thú hả? Muốn em giúp anh gọi một người không?"

 

Ánh mắt Chu Chính Hiến hơi thu lại, cúi đầu nhìn cô gái trên tấm thẻ đang được kẹp giữa ngón trỏ và ngón giữa, sau đó lại ngước mắt nhìn Lâm Tẫn Nhiễm, lại nhìn tấm thẻ, rồi lại nhìn Lâm Tẫn Nhiễm. Sau khi nhìn qua lại hai lần, anh lạnh nhạt nói, "Có em ở đây, em cảm thấy anh sẽ hứng thú với cô gái này à?"

 

Suýt nữa Lâm Tẫn Nhiễm đã sặc nước bọt, "Anh so sánh em với cô ta á?"

 

Ừ, trọng điểm là so sánh, mà không phải là hứng thú với cô.

 

Chu Chính Hiến khẽ cười, ném tấm thẻ trong tay đi. Anh tiến lên phía trước một bước, hơi cúi đầu để mình có thể nhìn rõ ẩn sau gương mặt bình tĩnh của cô là cái gì, "Đương nhiên cô ta không thể sánh được với em rồi. Eo của em nhỏ hơn cô ta, da em trắng hơn cô ta, chân của em... nhìn đẹp hơn cô ta."

 

Lâm Tẫn Nhiễm: WTF, cái này không là so sánh à?

 

"Tất nhiên trọng điểm là..."Chu Chính Hiến đưa tay xoa xoa mái tóc ngắn của cô, "Em là người anh thích, cô ta không phải."

 

Tim của Lâm Tẫn Nhiễm bỗng đập nhanh hẳn lên, gương mặt cô không cảm xúc nhìn Chu Chính Hiến, nhìn qua thì rất bình tĩnh nhưng đôi tai ửng đỏ đã bán đứng cô.

 

Chu Chính Hiến cũng chú ý được, anh đưa tay nắm nhẹ lỗ tai cô, "Nhiễm Nhiễm, xấu hổ sao?"

 

"Xấu hổ?" Lâm Tẫn Nhiễm hất tay anh ra, thái độ trở nên lạnh lùng, "Anh cho rằng em còn là con bé lúc nhỏ si mê tìm anh mỗi ngày sao, Chu Chính Hiến, em không phải con bé đó."

 

Dứt lời, Lâm Tẫn Nhiễm cong môi, nhìn anh với ánh mắt đầy hàm ý, "A, đúng rồi, đột nhiên em nhớ ra lúc trước anh và Chu Diễn nói em là trẻ con, còn nói làm sao anh có thể thích em được. Sao vậy, bây giờ lại nói thích em? Chẳng lẽ anh thích trẻ con sao?"

 

Chu Chính Hiến ngẩn ra, hơi lúng túng nắm tay lại đưa lên môi, ho khan một cái, "Bé con, nhớ đến chuyện cũ làm gì?"

 

"Anh đã tổn thương trái tim mới biết yêu của em, em không thể tức giận sao?" Lâm Tẫn Nhiễm xoay người đi về giường bên kia.

 

Chu Chính Hiến nhìn bóng lưng cô, thấy cô cầm điện thoại, vén chăn lên ngồi xuống, "Nhiễm Nhiễm, lúc đó em chưa trưởng thành mà."

 

Lâm Tẫn Nhiễm nhướng mày, ánh mắt dừng trên màn hình điện thoại, "À, cho nên?"

 

Chu Chính Hiến nhíu mày, "Nhưng bây giờ em trưởng thành rồi."

 

Lâm Tẫn Nhiễm khựng lại, ngước mắt nhìn anh, "?"

 

Chu Chính Hiến nhấc chân đi đến rồi ngồi xuống giường cô, "Vì thế lúc trước không thể làm thì bây giờ có thể."

 

"Bộp." Di động trong tay Lâm Tẫn Nhiễm rơi xuống, cô khó khăn nuốt mấy lời nói thô tục xuống, "Chu đại thiếu gia, mời anh về giường bên kia ngủ."

 

Chu Chính Hiến nhướng mày, "Ừ, được thôi, không vội."

 

Lâm Tẫn Nhiễm: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mat-na-cua-em/chuong-76.html.]

 

Phòng không lớn, hai giường, hai người.

 

Lâm Tẫn Nhiễm tắt đèn, cuối cùng chỉ còn lại ánh đèn ở giữa đầu hai chiếc giường, nhưng mà... cô vẫn trằn trọc trở mình không ngủ được.

 

Cô quay đầu nhìn sang chỗ anh một cái, trong ánh đèn vàng nhạt, cô thấy vẻ mặt tuấn tú của anh, so với dáng ngủ yên tĩnh thì lông mày của anh hơi nhíu lại.

 

Lâm Tẫn Nhiễm giật mình, như nhận ra cái gì đó, cô lập tức bật dậy rồi xuống giường.

 

Cô ngồi xổm bên giường anh, đưa tay sờ trán anh. Quả nhiên hơi nóng rồi.

 

Cơ thể Chu Chính Hiến vốn "yêu kiều", dễ dàng bị bệnh, điều này cô hiểu rất rõ. Nhưng hôm nay lại còn bất cẩn, sau khi ngâm mình dưới cơn mưa lớn lại không xử lý cẩn thận, cô đúng là một bác sĩ thất trách mà.

 

Lâm Tẫn Nhiễm gọi điện thoại xuống quầy tiếp tân, sau khi nói rõ tình huống, tiếp tân nhanh chóng theo lời cô dặn sai người đến tiệm thuốc gần đó mua nhiệt kế và thuốc hạ sốt.

 

Nhân viên phục vụ đến trước cửa, Lâm Tẫn Nhiễm đi ra mở cửa, nhận nhiệt kế và thuốc hạ sốt, "Cảm ơn."

 

Nhân viên phục vụ nói không cần khách sáo rồi lập tức rời đi, Lâm Tẫn Nhiễm quay lại chỗ giường Chu Chính Hiến nằm, ngồi xổm xuống dùng nhiệt kế đo nhiệt độ cho anh.

 

38,5 độ, hơi sốt.

 

Cô xé miếng dán hạ sốt ra rồi dán lên trán anh, sau khi cô dán xong thì người trước mắt bỗng nhiên mở mắt ra, bốn mắt nhìn nhau. Sau mấy giây, Lâm Tẫn Nhiễm quơ quơ cái giấy bọc miếng dán hạ sốt, "Anh sốt rồi."

 

Lông mày của Chu Chính Hiến nhíu chặt lại, "Em chưa ngủ à?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm ừ một tiếng, "Anh mau ngồi dậy uống thuốc đi đã."

 

Chu Chính Hiến mím môi. Ánh mắt anh vẫn dừng trên người cô, nhìn cô lấy thuốc ra cho mình, nhìn cô mở nước, nhìn sự lo lắng trên khuôn mặt cô.

 

.....

"Được rồi, anh ngủ tiếp đi." Lâm Tẫn Nhiễm thấy anh uống thuốc xong thì lập tức đứng dậy, "Không nghiêm trọng đâu, ngày mai tỉnh dậy lại đo nhiệt độ lại là được... Ơ."

 

Còn chưa dứt lời, đột nhiên người đàn ông trước mặt kéo tay cô lại, anh hất chăn bên cạnh lên rồi kéo cô nằm xuống. Bỗng nhiên Lâm Tẫn Nhiễm không kịp chuẩn bị đã vững vàng nằm bên cạnh anh.

 

"Vèo." Chu Chính Hiến lại bình tĩnh đắp chăn lên, sau đó Lâm Tẫn Nhiễm cứ như vậy chung chăn chung gối với anh.

 

"..."

 

"Một mình không ngủ được, em ngủ với anh đi."

 

Lâm Tẫn Nhiễm: Trợn tròn mắt nói điêu chỉ có thể là Chu Chính Hiến.

Loading...