Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mặt Nạ Của Em - Chương 55

Cập nhật lúc: 2024-10-12 12:59:23
Lượt xem: 7

Lâm Tẫn Nhiễm vừa xuống xe liền vội vàng chạy đến phòng của Chu Chính Hiến, lúc đi qua hành lang, cô còn nghe thấy hai người hầu nhỏ giọng thì thầm bàn tán, nội dung là về việc Chu đại thiếu gia bị bệnh làm Hoắc lão phu nhân lo lắng như thế nào.

 

Trong lòng Lâm Tẫn Nhiễm càng thêm thấp thỏm, cô thực sự không muốn nhìn dáng vẻ bị bệnh của anh chút nào.

 

Phòng của Chu Chính Hiến ở ngay trước mặt, lòng Lâm Tẫn Nhiễm như lửa đốt, cho nên lúc đi qua một nam một nữ cô cũng không dừng lại.

 

Trong chớp mắt đi thoáng qua đó cô chỉ ngước nhìn một cái, nhưng một cái nhìn này cũng gần như để cô biết được hai người này là ai.

 

Người đàn ông đi qua có mấy phần giống Chu Chính Hiến, anh tuấn lạnh lùng, khuôn mặt đẹp trai, mà cô gái kia thì xinh đẹp duyên dáng, đôi mắt tinh tế trên gương mặt khiến người ta phải rung động.

 

Nếu tách hai người này ra thì Lâm Tẫn Nhiễm cũng không thể biết là ai, nhưng nếu đi chung với nhau, liên tưởng một chút thì lập tức biết đó là Chu Thời Uẩn và Tô Căng Bắc.

 

Chu Thời Uẩn cũng là bác sĩ, cho nên lúc ở phòng y tế cô nghe những người bên cạnh nói về Nhị thiếu gia nhà họ Chu cũng không ít lần. Mà hiện nay Tô Căng Bắc đang là diễn viên và MC rất nổi tiếng, mặc dù cô rất ít quan tâm tới giới giải trí, nhưng hai người bạn trong ký túc xá lại thường xuyên đề cập tới.

 

Lúc Lâm Tẫn Nhiễm còn nhỏ đã nghe chuyện Chu Thời Uẩn và một vị tiểu thư Tô gia có hôn ước, cho nên bây giờ nhìn thấy hai người họ ở chung với nhau cũng không bất ngờ lắm, có điều cả hai bọn họ đều trở về, có phải là bệnh tình của Chu Chính Hiến rất nghiêm trọng không?

 

Lâm Tẫn Nhiễm vừa suy nghĩ thì bước chân càng nhanh thêm.

 

Rốt cuộc dừng ở cửa, cô giơ tay gõ, "Cốc cốc cốc."

 

Cửa mở, người đi ra là Chu Diễn.

 

"Anh ấy sao vậy?" Lâm Tẫn Nhiễm mở miệng hỏi.

 

Chu Diễn mím môi, "Bây giờ vẫn tốt."

 

"Để tôi vào xem."

 

Chu Diễn tránh ra cho cô vào, đợi sau khi cô vào trong thì tự mình lui ra ngoài, tiện thể còn đóng cửa lại nữa.

 

Nếu không nhìn lầm, bộ dạng của Lâm Tẫn Nhiễm cũng rất gấp gáp, cái này có phải là Lâm Tẫn Nhiễm cũng có gì đó với Đại thiếu gia không nhỉ?

 

Lúc Lâm Tẫn Nhiễm bước vào trong thì nhanh chóng che giấu cảm xúc của mình, theo bản năng cô ngước mắt nhìn về chiếc giường cách đó không xa, nhưng trên giường lại trống không...

 

Lâm Tẫn Nhiễm sững sờ, người đâu?

 

"Sao cô lại đến đây?" Đúng lúc này, một giọng nói trầm thấp vang lên ở chỗ ghế sofa.

 

Lâm Tẫn Nhiễm giật mình quay đầu lại, lúc này mới phát hiện Chu Chính Hiến đang ngồi trên ghế sofa, vừa nãy bởi vì cô quá gấp gáp, cộng thêm ánh đèn quá tối, cho nên cô không phát hiện có người bên cạnh.

 

Cô cứng người đứng tại chỗ, "Anh không sao hả?"

 

"Khụ khụ." Đúng lúc này Chu Chính Hiến ho khan hai tiếng, "Thời Uẩn và Căng Bắc nghe nói tôi bị bệnh nên ngàn dặm xa xôi trở về."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mat-na-cua-em/chuong-55.html.]

"Cho nên?" Lâm Tẫn Nhiễm nhíu mày, "Đã là lúc nào rồi, anh còn rời giường tiếp đón người thăm bệnh hả?"

 

Chu Chính Hiến ngước mắt nhìn cô, "Không sao, tôi đã tốt hơn rồi."

 

"Cái gì gọi là tốt hơn rồi, không biết tại sao lại ngất xỉu, tốt ở đâu hả?" Lâm Tẫn Nhiễm nhìn dáng vẻ này của anh, đột nhiên cực kỳ tức giận, "Anh nằm xuống cho tôi."

 

Sắc mặt Chu Chính Hiến trở nên nghiêm túc, nhưng lúc cô không chú ý thì khóe miệng lại tràn ngập sự vui vẻ, "Thái độ bác sĩ đối xử với bệnh nhân của cô có phải quá tệ rồi không?"

 

"Anh còn biết tôi là bác sĩ hả?" Lâm Tẫn Nhiễm hừ lạnh, "Đêm hôm khuya khoắt còn bắt tôi đến để nhìn anh nhảy nhót tưng bừng sao?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm càng nghĩ càng tức, "Nằm xuống nghỉ ngơi đi, tôi đi ra ngoài trước."

 

Không sao là tốt rồi... Có điều phản ứng của cô hơi quá, có lẽ, dưới cái nhìn của anh thì dáng vẻ bây giờ của cô rất kỳ lạ. Lâm Tẫn Nhiễm bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, đẩy cửa muốn đi ra ngoài.

 

Cô vẫn nên tỉnh táo một chút thì hơn.

 

"Lâm Tẫn Nhiễm, đứng lại."

 

Dĩ nhiên Lâm Tẫn Nhiễm đã mở cửa đi ra ngoài, cô không nghe Chu Chính Hiến, chỉ đi tới bên cạnh Chu Diễn bảo anh ta đi vào đỡ Đại thiếu gia lên giường. Nhưng cô vừa đi mấy bước, đột nhiên cánh tay bị người ta giữ lại.

 

Cô quay đầu lại, chỉ thấy đôi mắt Chu Chính Hiến hơi lạnh lẽo, "Ai cho cô đi, cô vào đây cho tôi."

 

"Tôi..."

 

"Bảo cô đến là để cô chăm sóc tôi, không phải để cô đi dạo một vòng rồi về đâu."

 

Lâm Tẫn Nhiễm: "..."

 

Con mẹ nó, anh còn có thể kéo cô? Sức lực còn lớn như vậy?

 

Đại khái là vẻ mặt Lâm Tẫn Nhiễm quá là không thể tưởng tượng nổi, hình như Chu Chính Hiến cũng phát hiện, anh hơi khó chịu nhíu mày lại.

 

"Anh không sao chứ?" Trong lòng Lâm Tẫn Nhiễm lập tức căng thẳng, cô đưa tay đỡ lấy anh.

 

Vừa rồi cô nghĩ gì vậy, sao cô có thể nghi ngờ là anh không bị làm sao, Chu Chính Hiến không thể, cũng không cần thiết phải đùa giỡn kiểu này.

 

"Anh cả."

 

Đúng lúc này, một giọng nói lảnh lót vang lên. Lâm Tẫn Nhiễm quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một cô gái mặc chiếc váy màu hồng nhạt đứng ở đó, cô ấy khoảng 20 tuổi, khuôn mặt rất đáng yêu.

 

Chu Chính Hiến khựng lại, nhanh chóng che giấu cảm xúc, "Tố Oánh, sao em cũng về rồi?"

 

Lúc này người đến chính là tiểu thư Chu gia Thiệu Tố Oánh. Hoắc lão phu nhân sinh được hai người con trai, một người con gái, con trai lớn là cha của Chu Chính Hiến và Chu Thời Uẩn. Con trai thứ hai có một trai một gái, con gái lớn là Chu Duẫn chính là mẹ của Triêu Triêu, con trai thứ hai là Chu Duy Ân. mà cô con gái duy nhất của Hoắc lão phu nhân sau khi được gả đi chỉ sinh một đứa con là Thiệu Tố Oánh.

 

Thiệu Tố Oánh thích vui chơi, thường xuyên ở bên ngoài, cũng rất ít khi về Chu gia.

Loading...