Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mặt Nạ Của Em - Chương 32

Cập nhật lúc: 2024-10-07 11:32:48
Lượt xem: 16

"Em vừa nói người kia là chủ nhân gia đình mà em làm bác sĩ tư hả?"

 

"Vâng."

 

"Em chăm sóc sức khỏe của anh ta à?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm tùy ý gẩy gẩy hạt cơm, "Cơ thể anh ấy không tốt, em chỉ thỉnh thoảng mới đi theo bên cạnh anh ấy thôi, nhưng phần lớn thời gian em làm trợ lý cho bác sĩ Dương bên chỗ bọn họ."

 

"À, nhà bọn họ ở đâu, anh ta tên gì?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm buồn cười nhìn anh ta một cái, "Anh đang điều tra hộ khẩu hả?"

 

Phó Tư Nguyên liếc cô một cái, bày ra dáng vẻ anh trai, "Anh chỉ đang quan tâm em thôi."

 

Khóe miệng Lâm Tẫn Nhiễm giật giật, "Anh ấy là Chu Chính Hiến."

 

"À... Cái gì?!" Bỗng nhiên Phó Tư Nguyên cứng đờ, "Em nói anh ta là ai?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm ngước mắt, ý cười dần thu lại, "Chu Chính Hiến."

 

"Lâm Tẫn Nhiễm!" Đột nhiên Phó Tư Nguyên đập bàn, tiếng động này cũng làm mấy người ở bàn bên cạnh sôi nổi liếc mắt sang. Lâm Tẫn Nhiễm vỗ vào bàn tay của anh ta, "Anh kích động như vậy làm gì?"

 

Phó Tư Nguyên há miệng, sao anh ta có thể không kích động đây, anh ta gặp cô năm 20 tuổi, lúc đó cô là một cô bé 15 tuổi giống như bị tự kỷ vậy, anh ta phải tốn thời gian hai năm cô mới chịu nói chuyện với anh ta. Sau đó bọn họ càng ngày càng thân thiết, anh ta cũng thường sang nhà cô chơi.

 

Chú và dì nói, cha mẹ của Lâm Tẫn Nhiễm đã mất sau trận động đất, ký ức trong đầu bị mất một chút, bọn họ không muốn nhắc lại quá khứ của cô, tránh cho cô đau lòng.

 

Nhưng có một lần, anh ta thấy cô nằm trên sofa ngủ nhưng nước mắt rơi đầy mặt mà lại không biết, trong miệng cô lại nghẹn ngào gọi một cái tên, chính là Chu Chính Hiến.

 

Cũng nhờ có sự cố gắng mà cô đã thật lòng coi anh ta là một người bạn, lúc đó cô mới dần dần tiết lộ một ít chuyện quá khứ, thực ra thì cô không mất trí nhớ, không quên một ai cả, cha mẹ cũng không mất trong trận động đất, chỉ là... cô không muốn trở về ngôi nhà đó thôi.

 

Anh cũng dần dần hiểu rõ, Chu Chính Hiến trong miệng của cô là một người rất quan trọng với cô, cực kỳ quan trọng.

 

"Không phải em nói là không muốn trở về chỗ đó sao, em, em, tại sao em lại đi đến đó?" Phó Tư Nguyên hơi hoảng hốt, lý do sợ hãi... có lẽ chính là người kia, anh ta sợ người quan trọng trong lòng của cô xuất hiện.

 

Lâm Tẫn Nhiễm ngước mắt nhìn anh ta, "Bọn họ vốn không biết em là ai, em chỉ là người xa lạ, tại sao em lại không thể trở về? Em đi đến đó để kiếm tiền, chỉ như thế thôi."

 

Ánh mắt Phó Tư Nguyên trầm xuống, "Vậy, vậy Chu Chính Hiến kia thì sao, em thấy anh ta, chẳng lẽ sẽ không..."

 

"Sẽ không cái gì?" Lâm Tẫn Nhiễm giống cười mà như không cười hỏi.

 

Phó Tư Nguyên cụp mắt xuống, "Lẽ nào em không sợ mình thích anh ta sao, Lâm Tẫn Nhiễm, trước đây không phải là em thích anh ta à?"

 

Ánh sáng trong mắt Lâm Tẫn Nhiễm hơi lóe lên, ừ, rất thích.

 

Nhưng, đó cũng chỉ là trước kia thôi...

 

Tiễn Phó Tư Nguyên đi, Lâm Tẫn Nhiễm trở về kí túc xá.

 

"Tẫn Nhiễm." Cô vừa vào cửa, hai người bạn cùng phòng đã đi tới gần cô, "Cậu về rồi."

 

Lâm Tẫn Nhiễm nhìn bọn họ, "Ừ, sao vậy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mat-na-cua-em/chuong-32.html.]

 

"Không có gì, lúc nãy Dao Dao nói là thấy cậu ở dưới tầng."

 

Dao Dao vội vàng gật đầu, "Ừ, lúc nãy mình đang xuống dưới tầng thì đúng lúc thấy cậu bước ra khỏi một chiếc xe."

 

"Vậy à?" Lâm Tẫn Nhiễm để túi xách trên bàn của mình, khẽ cười, "Trùng hợp thế."

 

Dao Dao đổ mồ hôi, "Cái gì mà trùng hợp chứ, trọng điểm của tớ là xe, xe đó nhìn qua đã biết là đắt tiền rồi! Người đó là ai vậy?"

 

Hiện nay quan hệ của Lâm Tẫn Nhiễm và mấy bạn cùng phòng cũng là quan hệ "ở chung" mà thôi, nhưng ấn tượng của Lâm Tẫn Nhiễm với bọn họ cũng không xấu, hai người này đều là người thích vui chơi náo nhiệt, bình thường cô không ở trong phòng nên ít giao lưu với bọn họ.

 

"Là chủ nhân của gia đình nơi tớ làm thêm."

 

"À...Vậy à?"

 

"Ừ."

 

Lâm Tẫn Nhiễm nói xong thì cầm khăn tắm và quần áo vào phòng tắm, hai người còn lại nhìn nhau, "Dao Dao, cậu nói người ngồi trên xe rất đẹp trai hả?"

 

"Đúng vậy, siêu cấp đẹp trai luôn." Dao Dao nghiêng đầu nói, "Sao tớ không gặp được một người như vậy chứ?"

 

Bạn cùng phòng khác, Viên Thanh nói, "Thật sự là do làm thêm mới quen biết sao? Chắc sẽ không phải là quan hệ không đứng đắn đấy chứ?"

 

"Này này." Dao Dao chọc chọc eo bạn cùng phòng, "Tẫn Nhiễm là người trâu bò như vậy thì làm sao có quan hệ không đứng đắn với người khác được, suy nghĩ của cậu cũng lệch lạc quá rồi."

 

Viên Thanh bĩu môi, thấp giọng nói, "Không phải, tớ chỉ thấy cậu ấy liều mạng làm thêm như thế, chắc trong nhà cũng thiếu tiền, bây giờ trên TV hay chiếu đó, dựa vào vẻ ngoài của cậu ấy thì phải có cao phú soái (1) nhìn trúng mới đúng..."

 

(1) Cao phú soái: cao to, giàu có, đẹp trai. Cụm từ này chuyên dùng để chỉ mấy anh chàng đại gia vừa trẻ đẹp, vừa giàu có, lại vừa trí thức.

 

"Đừng nói lung tung, cậu ấy còn khinh thường cơ mà."

 

"Ồ, Dao Dao, cậu hiểu rõ quá nhỉ."

 

"Phải phải."

 

Viên Thanh lắc lắc đầu, "Tẫn Nhiễm có biết trong phòng chúng ta có một người là fans não tàn của cậu ấy không nhỉ?"

 

Dao Dao trừng mắt với Viên Thanh, "Làm người thì phải khiêm tốn, cậu hiểu chưa?"

 

"..."

 

---------------------

Đại viện Chu gia.

 

Thời tiết hôm nay rất tốt, Chu Chính Hiến vất vả lắm mới được hôm rảnh rỗi ngồi ở trong đình thưởng thức trà.

 

"Chu Chính Hiến." Giọng nói không kiên nhẫn cùng với tiếng bước chân của người nào đó đi tới, Chu Chính Hiến ngước mắt, chỉ thấy Chu Duy Ân đang đứng dưới bậc thang nhìn anh.

 

"Có chuyện gì?" Trong cái nhà này, người gọi thẳng tên anh cũng chỉ có anh ta... À không đúng, thỉnh thoảng người phụ nữ Lâm Tẫn Nhiễm kia cũng thế.

 

Chu Duy Ân tiến lên vài bậc thang, đặt m.ô.n.g ngồi xuống trước mặt anh, "Bác sĩ nhỏ kia đâu rồi, Lâm Tẫn Nhiễm đó, sao tôi không tìm thấy cô ấy?"

Loading...