Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mang thai sau khi ly hôn - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-08-31 11:50:02
Lượt xem: 646

Vì là đêm cuối cùng, nên sau đó ý thức của tôi gần như chỉ còn lại một mảng mơ hồ.

Hoàn toàn không nhớ nổi là có dùng biện pháp hay không.

Chắc không phải…

Tôi hít sâu một hơi, đột nhiên nghe thấy tiếng cười của Phó Lệ Bách.

Anh ta nhận ra mình đang cười quá sỗ sàng nên nhanh chóng che miệng lại nhưng lại không giấu được ý cười nơi đáy mắt.

Lão sếp thấy anh ta vui vẻ cũng cười hùa: “Phó tổng, có chuyện gì vui à?”

“Ồ, không có gì, chỉ là có vẻ như tôi sắp được làm bố rồi, à mà…tôi nghĩ kỹ rồi, bản kế hoạch ngày hôm qua cũng khá tốt, cứ để như vậy đi, tôi sẽ góp vốn thêm 100 triệu, mọi người ráng hoàn thành cho tốt.”

Lần này lão sếp càng cười vui vẻ hơn, cả công ty đều chìm ngập trong niềm vui.

Nhưng niềm vui nỗi buồn của con người không giống nhau, tôi ôm bụng, mãi vẫn chưa hết sốc.

Phó Lệ Bách nói sẽ cùng tôi hoàn thiện các chi tiết của lần hợp tác này, nhưng anh ta không thích mùi thơm trong phòng họp, muốn đưa tôi ra ngoài vừa ăn vừa bàn bạc.

Lão sếp lập tức chuyển cho tôi 20.000 tệ, để tôi tiếp đãi tử tế vị khách hàng lớn này.

Vừa xuống lầu, tôi lại thấy Phó Lệ Bách đang định hướng.

“Chuẩn bị xuất phát, đích đến là Cục Dân Chính, tổng quãng đường là 13,14 km, ước tính sẽ mất…”

“Anh đang làm gì vậy?”

“Chuẩn bị tái hôn, lẽ nào em muốn bé con vừa ra đời đã không có bố à?”

Thiết Mộc Lan

Anh ta nhìn thẳng vào mắt tôi, ý định lấy đạo đức ra chèn ép tôi.

Tiếc là tôi không có đạo đức.

“Đầu tiên chúng ta phải xác nhận xem nó có tồn tại hay không, thứ hai, cho dù nó thực sự tồn tại, bây giờ nó cũng chưa có nhân quyền, sống hay c.h.ế.t là do tôi quyết định, hơn nữa tôi hoàn toàn có thể cho nó một người bố khác.”

Nghe tới muốn thay bố khác, Phó Lệ Bách lập tức lạnh mặt.

“Không được, tôi không đồng ý.”

“Anh có không đồng ý cũng vô ích.”

Tôi đi thẳng đến xe anh ta, mở cửa, ngồi vào ghế phụ.

“Còn không mau lái xe!”

Dù sao đi nữa trước tiên cũng phải xác định xem nó có tồn tại hay không đã.

“Tại sao đêm đó anh không dùng biện pháp an toàn?”

Tôi nhìn chằm chằm vào người đàn ông, hy vọng anh ta có thể cho tôi một câu trả lời thỏa đáng.

Phó Lệ Bách ngồi trong xe, thắt dây an toàn, nhẹ nhàng trả lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mang-thai-sau-khi-ly-hon/chuong-2.html.]

“Nếu không thì làm sao có cơ hội tái hôn?”

3

Tôi c.h.ế.t lặng, cẩn thận nhớ lại tình huống Phó Lệ Bách đến tìm tôi đêm đó, rồi tôi nhận ra mình đã bị lừa.

Sau khi nộp đơn ly hôn, tôi và Phó Lệ Bách sống ở phòng riêng.

Đêm cuối cùng đó, Phó Lệ Bách vừa tắm xong đã gõ cửa phòng tôi.

Mấy năm nay, Phó Lệ Bách chưa từng lơ là việc rèn luyện thân thể.

Trên người vẫn còn hơi nước quấn quanh, chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm đã xuất hiện trước mặt tôi.

Những giọt nước trên trán theo tóc trượt xuống, lăn tới quai hàm, xương đòn, vòm n.g.ự.c rồi cuối cùng biến mất ở thắt lưng.

Tầm mắt tôi thuận theo nhìn xuống, nhìn thấy từng múi cơ bụng như ẩn như hiện dưới lớp áo choàng tắm, nuốt nước bọt ừng ực.

“Đêm cuối cùng rồi, em có muốn buông thả một lần không?”

“Về sau sẽ không còn cơ hội nữa.”

“Người đàn ông tốt như tôi không phải là người em có thể tùy tiện tìm thấy trên phố đâu.”

Những lời của Phó Lệ Bách cứ văng vẳng bên tai tôi.

Như con rắn độc dụ dỗ Adam ăn trái cấm.

Cuối cùng tôi cũng không thể thắng được cám dỗ.

Không ngờ lại bị Phó Lệ Bách lừa dễ dàng như vậy!

Càng nghĩ tôi càng tức giận, quay qua đ.ấ.m anh ta, Phó Lệ Bách cũng không trốn tránh, anh ta sáp lại để mặc cho tôi trút giận.

Đợi đến khi tôi hả giận, cuối cùng anh ta mới lên tiếng.

“Chúng ta tái hôn đi, giữ đứa bé này lại nhé?”

“Đừng nghĩ tới chuyện đó nữa, anh đừng quên rằng cuộc hôn nhân của chúng ta từ đầu đến cuối đều là giả.”

Lúc đó tôi rất cần một đối tượng để kết hôn.

Vì nếu tôi không kết hôn, mẹ tôi sẽ luôn canh cánh trong lòng về hôn nhân đại sự của tôi.

Bà ấy không phải vì hạnh phúc của tôi mà đơn giản chỉ vì phần sính lễ to bự mà thôi.

Khi nói chuyện với bà mối về hôn sự của tôi, bà ấy giống như đang tiếp thị sản phẩm vậy.

“Con gái tôi tốt nghiệp Đại học 211 đó, có tác dụng gì đây? Là thông minh đó, sau này bài tập về nhà của bọn trẻ con cứ giao cho nó kèm là được, tôi đã nuôi dạy nó rất tốt nhé, khi nó đến kỳ kinh nguyệt, tôi không có để nó phải làm việc đâu, bảo đảm không mắc mấy bệnh như tử cung lạnh gì đó, kết hôn xong là có thể sinh con!”

“Muốn loại đàn ông như thế nào hả? Sao cũng được, chỉ cần có thể đưa sính lễ đến là được, gia đình tôi mấy đời làm ăn mà, cần tiền.”

Tôi và Phó Lệ Bách quen nhau ở trường đại học.

Anh ta là đàn anh khóa trên của tôi, khi tôi gia nhập hội sinh viên, anh ta phụ trách phỏng vấn tôi, lúc nhìn thấy thông tin tôi điền vào phiếu đăng kí anh ta cười khoái trá.

Loading...