Chạm để tắt
Chạm để tắt

MAI MÙA ĐÔNG - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-07-16 19:55:08
Lượt xem: 810

Đêm đó tôi nghe mẹ chồng nhỏ giọng nói với Doãn Kiện: "Ly hôn cũng được. Nhà mẹ đẻ nó bây giờ không giúp được gì cho con, lại còn là gánh nặng."

 

"Con còn trẻ, có thể tìm được người tốt hơn. Nó mang theo con, lại không có khả năng, sau này chắc chắn sống không tốt. Đến lúc đó, Tiểu Tương vẫn thân với con."

 

Nghe xem, dù con trai bà có cờ bạc, ngoại tình, trong mắt bà, anh ta vẫn là người tốt nhất.

 

Để tránh chuyện kéo dài, hôm sau tôi đi đăng ký tại phòng dân chính.

 

Đáng ghét là phải chờ đợi thời gian ly hôn.

 

Tôi phải đợi một tháng nữa mới có thể lấy giấy ly hôn.

 

Trong thời gian này, Doãn Kiện tiếp tục qua lại với "Tình", còn tôi thì thúc giục anh ta chuyển nhà sang tên tôi.

 

Phú bà quả là phú bà, lại cho anh ta thêm mười ngàn tiêu vặt.

 

Anh ta vui mừng, tưởng rằng mình đã đào được mỏ vàng.

 

Anh ta cùng "Tình" ăn chơi, còn tôi một mình đến bệnh viện làm phẫu thuật phá thai.

 

Doãn Kiện rơi vài giọt nước mắt khuyên nhủ tôi, nhưng khi nghe tôi nói sẽ kể sự thật cho "Tình" liền lập tức im miệng.

 

Chờ đợi mãi, cuối cùng ngày làm thủ tục cũng đến.

 

Trong lúc xếp hàng chờ đợi, tôi tình cờ gặp một bạn học cấp ba đã lâu không liên lạc.

 

Cô ấy đến đăng ký kết hôn lần hai.

 

Cô ấy nhanh chóng kể cho tôi nghe đủ chuyện: "Bạn cùng bàn trước đây của cậu, nữ cường Tiểu Thanh, cũng không chịu được mà phải kết hôn rồi, cậu biết không?"

 

"Lần trước tớ gặp cô ấy với bạn trai rồi."

 

"Anh ta tầm tuổi cô ấy, nhìn cũng được."

 

Tôi cảm thấy không ổn, muốn tìm cách đuổi cô ấy đi.

 

Nhưng đã quá muộn.

 

Doãn Kiện sau khi gọi điện xong, tiến về phía chúng tôi.

 

Chỉ còn vài giây ngắn ngủi.

 

Một khi họ nhìn thấy nhau và nhận ra nhau, nếu Doãn Kiện phát hiện ra bí mật, tôi sẽ không thể ly hôn.

 

10

 

Trong khoảnh khắc chớp nhoáng, tôi lao đến trước mặt Doãn Kiện, giơ tay tát anh ta một cái thật mạnh.

 

Anh ta bị đánh choáng váng, nhìn tôi: "Bách Lý Miểu Miểu, cô điên rồi sao?"

 

Tôi quay tay lại tát thêm một cái nữa.

 

Thật sảng khoái!

Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

 

Ước gì có thể tát thêm hàng trăm cái.

 

Mặt Doãn Kiện nổi gân xanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mai-mua-dong/chuong-7.html.]

 

Không đợi anh ta nói, tôi lớn tiếng chất vấn: "Anh đã làm bao nhiêu việc có lỗi với tôi, tôi tát anh vài cái thì sao chứ?"

 

"Lúc đó là anh mặt dày đòi theo đuổi tôi..."

 

Tôi liên tục tố cáo những chuyện anh ta đánh bạc, tán tỉnh người khác trên mạng.

 

Mọi người trong sảnh đều quay lại nhìn.

 

Anh ta vẫn còn muốn giữ thể diện, vừa che mặt vừa lùi vào góc, vừa nói: "Là anh có lỗi với em, không cần phải làm to chuyện thế này, chúng ta đã nói sẽ chia tay trong êm đẹp mà."

 

Tôi làm ầm vài phút, thì loa phát thanh gọi đến số của chúng tôi.

 

Doãn Kiện nhanh chóng ký tên.

 

Sau khi đổi giấy đăng ký kết hôn thành giấy ly hôn, anh ta như mới tỉnh ra, lẩm bẩm: "Miểu Miểu, chúng ta thực sự ly hôn rồi sao?"

 

Tôi cầm túi đứng dậy, cười mãn nguyện: "Đúng vậy, chúc mừng anh có thể bám lấy người phụ nữ ấy rồi."

 

Tôi bước ra khỏi phòng làm việc, ánh nắng chín giờ chiếu lên người tôi.

 

Thật ấm áp.

 

Thật tự do.

 

Điện thoại reo, là khách hàng tôi đã liên hệ hôm qua.

 

Tôi tràn đầy hy vọng bắt máy, nhưng lại bị từ chối thẳng thừng.

 

Quay lại nhìn thấy Doãn Kiện đứng sau lưng.

 

Anh ta vẻ mặt phức tạp: "Đừng tốn công cho lô hàng đó nữa, vô ích thôi."

 

"Có liên quan gì đến anh sao?"

 

Anh ta dịu giọng: "Anh biết em ghét anh, nhưng anh ly hôn để không kéo em xuống."

 

"Thời gian này em cứ chăm sóc tốt cho Tiểu Tương, đợi anh trả hết nợ và khởi nghiệp lại, chúng ta sẽ tái hôn, sau này anh sẽ nuôi em."

 

Tôi cười: "Không cần thiết đâu, Doãn Kiện."

 

"Huống chi trước đây cũng không phải anh nuôi tôi."

 

Chi phí của tôi chủ yếu từ lương của tôi và sự hỗ trợ của bố mẹ.

 

Việc đầu tiên sau khi ly hôn là bảo Doãn Kiện và mẹ chồng cũ dọn ra khỏi nhà của tôi.

 

Mẹ chồng cũ mắt đỏ hoe vì khóc, giọng khàn đặc mắng: "Nhà này tôi cũng góp tiền, cô dựa vào gì mà đuổi tôi đi?"

 

"Chính vì cưới phải cô, cái đồ phá gia chi tử, mà Tiểu Kiện mới sa sút đến mức này."

11

 

Tôi dựa vào cửa, bình thản nói: "Nếu bà muốn tôi im lặng không can thiệp vào việc con trai bà bám lấy phú bà thì hãy dọn đi."

 

"Bà phải hiểu rõ rằng anh ta không phải là người độc thân, mà là người đã ly dị."

 

Doãn Kiện khuyên mẹ chồng cũ: "Mẹ, chúng ta dọn đi thôi, con đã tìm được nhà rồi, chỉ cần kết hôn với Tiểu Tình, sau này mẹ muốn ở biệt thự cũng không vấn đề gì."

 

Loading...