Chạm để tắt
Chạm để tắt

MAI MÙA ĐÔNG - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-07-16 19:54:29
Lượt xem: 555

Sáng hôm đó tôi vội đến bệnh viện thăm bố.

 

Doãn Kiện gọi tôi lại: "Phí dịch vụ và phí đỗ xe phải đóng, anh không có tiền."

 

Tôi chuyển cho anh ta năm ngàn.

 

Bố tôi chưa hoàn toàn qua cơn nguy kịch, khách hàng thứ mười tám tôi liên hệ lại từ chối nhập hàng.

 

Tâm trạng tôi chán nản, khi về đến khu chung cư gặp ngay quản lý.

 

Cô ấy nhắc tôi đóng phí.

 

Tim tôi thắt lại, về nhà yêu cầu Doãn Kiện trả tiền, tôi sẽ tự đóng.

 

Anh ta ấp úng lảng tránh.

 

Tôi giật lấy điện thoại của anh ta xem.

 

Thật hay.

 

Năm ngàn đó anh ta lại mang đi đánh bạc.

 

Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

Tôi muốn g.i.ế.c anh ta!

 

Tôi muốn g.i.ế.c anh ta!

 

Tôi lao vào bếp lấy dao, Doãn Kiện ôm c.h.ặ.t c.h.â.n tôi, quỳ xuống van xin: "Miểu Miểu, anh sai rồi, anh chỉ nghĩ là thắng một ván sẽ trả được nhiều nợ hơn, anh sẽ không dám nữa..."

 

Trong sách và phim, những con bạc thua tiền thường đánh đập gia đình.

 

Nhưng thực tế, nhiều người giống như Doãn Kiện, mỗi lần đều khóc lóc hối lỗi, mỗi lần đều hứa hẹn chắc chắn.

 

Vì vậy nhiều người ngây thơ tưởng rằng: họ sẽ thay đổi, lần sau sẽ thay đổi.

 

Thực tế, lần nào cũng vậy.

 

Tôi muốn gào thét phát điên, nhưng lại nhìn thấy ánh mắt kinh hãi của Tiểu Tương.

 

Tôi đặt d.a.o xuống, giọng run rẩy: "Doãn Kiện, trước đây anh không như vậy, sao anh lại trở thành như thế này?"

 

Người đàn ông từng nói sẽ yêu tôi, bảo vệ tôi, luôn đặt tôi lên hàng đầu, giờ đã hoàn toàn thay đổi.

 

Doãn Kiện nuốt khan, vài giây sau anh ta nói khẽ: "Trước đây em cũng nói dù khó khăn đến đâu, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt, nhưng bây giờ vì năm ngàn mà em muốn lấy d.a.o c.h.é.m anh."

 

"Nếu ngày đó anh lấy Gia Gia, vài trăm triệu này cũng chẳng là gì."

 

Gia Gia là bạn học cấp ba của anh ta, gia đình có tài sản hàng tỷ, thích anh ta nhiều năm.

 

Sau khi chúng tôi kết hôn, cô ấy đã du học và định cư ở Mỹ.

 

Trái tim tôi đã tan nát, tôi không muốn lãng phí thêm một từ nào nữa.

 

Tôi đẩy anh ta ra, vào phòng, thấy đồ trang điểm vương vãi khắp nơi, son bị bẻ gãy, gương trang điểm vỡ tan, mảnh vỡ đầy sàn.

 

Thật sự muốn phát điên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mai-mua-dong/chuong-5.html.]

Tiểu Tương theo tôi vào, thấy sắc mặt giận dữ của tôi, liền quỳ xuống.

 

Con gái ngây thơ của tôi, học theo bố nó, quỳ gối cầu xin, vừa dập đầu vừa khóc: "Mẹ, con sai rồi, con không dám nữa."

07

 

Tim tôi như bị búa tạ đập tan, vỡ thành từng mảnh.

 

Tôi kéo con bé từ dưới đất lên, ôm chặt vào lòng, khóc không thành tiếng: "Đừng quỳ, đừng dập đầu, Tiểu Tương, đừng làm thế…"

 

Khoảnh khắc đó, hận thù khắc sâu vào tận xương tủy tôi, xua tan sạch sẽ mọi tình cảm yêu thương với Doãn Kiện.

 

Phải ly hôn càng sớm càng tốt.

 

Tôi dỗ dành Tiểu Tương rất lâu, con bé mới ngủ.

 

Bên ngoài phòng ngủ, Doãn Kiện đang gào lên trong điện thoại: "Tôi đã nói là sẽ trả, anh cho tôi chút thời gian, tôi có tiền chẳng lẽ không trả? Anh muốn ép tôi đến c.h.ế.t sao?"

 

Mẹ chồng lẩm bẩm: "Bán cả hai căn nhà rồi, vẫn còn thiếu hơn hai triệu, biết tìm ở đâu đây…"

 

"Con cố gắng thuyết phục Miểu Miểu, bảo nó khuyên bố nó bán nhà máy, hoặc ít nhất là lấy tiền hồi môn ra mà tạm ứng."

 

Doãn Kiện bực bội đáp: "Vô ích thôi, con đã quỳ xuống cầu xin cô ấy rồi, cô ấy không chịu."

 

Trong WeChat, bạn thân Tiểu Thanh gửi tin nhắn: 

 

【Bác trai hôm nay thế nào? Vài ngày nữa có một đoàn phim đến quay ở Vĩnh Thành, chúng ta có thể gặp nhau thường xuyên. Vụ ly hôn của cậu khi nào ra tòa?】

 

Cô ấy là bạn cùng bàn thời cấp ba của tôi, gia đình trọng nam khinh nữ, suýt nữa phải bỏ học.

 

Lúc đó công việc kinh doanh của bố tôi đang thịnh vượng, tôi nũng nịu với bố, ông liền chi trả toàn bộ học phí ba năm cấp ba cho Tiểu Thanh.

 

Sau này cô ấy thi đậu vào một trường đại học Nam Kinh, trong thời gian học đại học đã làm thêm và trả lại số tiền đó.

 

Sau khi tốt nghiệp, cô ấy vào làm việc trong một công ty điện ảnh và truyền hình, làm trợ lý sản xuất, đã giúp tôi lấy được nhiều chữ ký của các ngôi sao và vé vào các buổi diễn, thỏa mãn ước mơ theo đuổi thần tượng của tôi thời đại học.

 

Chỉ là cô ấy bận rộn, luôn theo đoàn phim.

 

Những năm qua, Doãn Kiện chỉ biết có cô ấy qua lời kể, chứ chưa gặp mặt.

 

Tôi kể lại tình hình cho cô ấy nghe.

 

Tiểu Thanh giận dữ: "Anh ta lại dùng bệnh tình của bố cậu để uy h.i.ế.p cậu, thật vô liêm sỉ!"

 

"Anh ta bám chặt lấy cậu như cái phao cứu sinh, vì trên đời này sẽ không còn người phụ nữ nào khác để mắt đến anh ta nữa."

 

Tiểu Tương không biết mơ thấy gì, cau mày khóc thút thít trong giấc ngủ.

 

Những mảnh gương vỡ trên bàn trang điểm phản chiếu vô số gương mặt trắng bệch đầy oán hận của tôi, như một nữ hoàng độc ác.

 

Công chúa sống trong lâu đài cổ tích, tâm hồn và đôi mắt đều là những bong bóng màu hồng, cuối cùng cũng đã tan vỡ.

 

Tôi hít một hơi sâu, nhắn lại: "Nếu anh ta còn có lựa chọn khác thì sao?"

 

"Nếu anh ta có cái phao khác để bám, liệu còn bám chặt lấy tôi không?"

 

"Tiểu Thanh, cậu có thể giúp mình một việc không?"

 

Loading...