Mai chu ký - Phần 3

Cập nhật lúc: 2024-07-03 23:57:50
Lượt xem: 84

Nàng chạy tới mở cửa, lại nhìn thấy Lý Tuân đưa theo cả Khương mỹ nhân tới, ngây ngẩn cả người.

Khương mỹ nhân trông thật đẹp.

Đi theo phía sau Lý Tuân, nũng nịu sợ hãi, giống như một đóa hoa lan nhỏ thuần khiết, trên cánh hoa mềm mại còn dính nước mưa.

Ngọc Dung nói nàng giống ta.

Nhưng mà, ta bây giờ là hoa tàn ít bướm (ví với người phụ nữ già bị ruồng bỏ, như viên ngọc không còn đáng giá), làm sao so được với nàng đây?

Ta tỉnh táo hơn rất nhiều, còn biết phải thỉnh an.

Ta xuống giường, quỳ xuống, cố gắng duy trì sự đoan trang, hỏi hắn: "Hoàng thượng sao lại tới đây?"

Từ sau khi Thừa An c..hết, ta đối mặt với hắn bằng thái độ không gần không xa.

Lý Tuân chăm chú nhìn ta, sắc mặt vốn đã không tốt, lại lạnh vài phần.

Trầm mặc một lát, hắn đưa tay nắm tay Khương mỹ nhân, nói: "Khương mỹ nhân bị bệnh, muốn lấy một chén m..áu của người có thể hàn để làm thuốc. Trẫm nhớ rõ, Từ phi có bệnh thể hàn.

Ánh mắt của ta dừng ở trên mười ngón tay bọn họ, kinh ngạc.

Hắn còn nhớ thân thể ta lạnh sao?

Trước kia tay chân ta lạnh như băng, hắn sẽ che tay chân ta, dùng thân thể làm lò sưởi cho ta.

Hôm nay, lại muốn dùng m..áu của ta để làm thuốc cho người khác.

Ta cười, ánh mắt bình tĩnh: "Được, muội muội bị bệnh, tỷ tỷ góp một phần sức, nên làm.”

Thái độ của ta tốt như vậy, Lý Tuân lại không có chút vui, ánh mắt lạnh lẽo, nắm tay Khương mỹ nhân, không tự chủ dùng sức: "Từ phi thật là rộng lượng.”

Ta cúi đầu thuận mắt, cong môi, làm sâu thêm ý cười: "Trong cung không nuôi người rảnh rỗi, thần thiếp có thể có chút tác dụng, vì Hoàng thượng mà lo lắng là vinh hạnh của thần thiếp, Hoàng thượng muốn bao nhiêu m..áu?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mai-chu-ky/phan-3.html.]

“Nương nương!”

Ngọc Dung nhịn không được, khóc nhìn về phía Lý Tuân: "Hoàng thượng, nương nương còn đang bị sốt, hoàng thượng làm sao có thể lấy m..áu của người?”

Lý Tuân ngẩn ra, ánh mắt kinh ngạc: "Nàng bị bệnh?”

Ta không để ý tới hắn, miễn cưỡng đứng lên, lảo đảo, đi đến bên cạnh bàn lấy dao.

"Không có bệnh, thần thiếp thân thể rất tốt, m..áu thần thiếp cũng rất tốt, Khương mỹ nhân dùng nhất định sẽ chữa được bệnh..."

“Từ phi, đủ rồi!”

Lý Tuân đánh rơi cái kéo trong tay ta. Hắn nắm lấy tay ta, gần như muốn bóp nát xương cổ tay ta: "Nàng sẽ không từ chối sao?”

Ta muốn nói, vừa rồi Ngọc Dung đi tìm hắn để báo, nhưng hắn đã nàng đi. Nhưng ta không nói thế.

Ta thích sự tức giận của hắn, miễn là hắn không vui, ta sẽ vui.

Ta nhìn về phía mỹ nhân rụt rè kia. Nàng thật trẻ tuổi. Ta tựa hồ như nhìn thấy bản thân mình năm mười sáu tuổi, không chút do dự đi tới bên cạnh Lý Tuân.

Khi đó hắn kéo tay ta nói: "Đông Châu, hoàng cung là nơi ăn thịt người, nhưng có nàng đi cùng, ta sẽ không sợ.”

Khi đó ta cũng thật ngốc. Ta chỉ biết là có tình uống nước cũng no, ta nào biết đâu, tình đế vương, là lạnh bạc nhất.

Ta rút tay về, cười cười đi tới trước mặt Khương mỹ nhân, rút một cây trâm ngọc còn sót lại trên đầu, đưa cho nàng.

“Muội muội lần đầu đến thăm, nơi này của tỷ tỷ không có thứ gì tốt, chỉ có cái này, muội nhận lấy.”

Đó là một cây trâm tụ ngọc không đáng giá.

Hắn ôm lấy Khương mỹ nhân, tiếp nhận trâm ngọc, cắm vào búi tóc của nàng: “Quả nhiên ngọc trâm xứng với mỹ nhân, cái này để lại cho Từ phi, sẽ lãng phí, từ nay về sau nàng cài đi.”

Ánh mắt hắn lạnh đến dọa người.

Khương mỹ nhân muốn hỏi gì đó nhưng cuối cùng chỉ cười trừ, nói được.

Bình luận

2 bình luận

  • đã đọc, thank chủ nhà đã upp :x :x

    ebe 1 tuần trước · Trả lời

  • Mong có cái kết đáng cho ông Hoàng Thượng nha. K thích nô tỳ bên cạnh n9. Ở bên cạnh chủ mà k hiểu tâm của chủ, tự nghĩ tự cho mình đúng r làm. Cảm ơn nhà dịch. Hóng chương mới

    TA LÀ LINH ✌🏻 1 tuần trước · Trả lời

Loading...