Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mắc nợ trăm triệu, ta phẫn nam trang trả nợ cho văn võ bá quan - Chương 611

Cập nhật lúc: 2024-08-10 16:43:54
Lượt xem: 25

Sau khi ngân hàng xuất hiện, hiện tại Bùi Tranh cũng không dám ra tay với Dung Chiêu.

Trừ phi hắn muốn Đại Nhạn triều triệt để sụp đổ.

Nghe vậy, Trương thừa tướng lâm vào trầm tư, vẻ mặt ngưng trọng.

Bùi Tranh cảm thán: "Từ manh mối tra được, An vương đã bị Dung Chiêu làm cho mê muội, hắn vốn háo sắc, sau khi quen biết Dung Chiêu không chỉ không gần nữ sắc, chuyện liên hôn cực kỳ có lợi với hắn cũng không làm nữa."

"Dung Chiêu cho dù tốt, hắn cũng không thể cưới Dung Chiêu làm hoàng tử phi, ngược lại còn sẽ vũ nhục Dung Chiêu..."

Đây là chuyện Bùi Tranh nghĩ không ra.

Hắn từ trong manh mối tìm được rất nhiều chỗ không thích hợp, nhưng lại không xâu chuỗi được.

Hắn nhìn Trương thừa tướng, hy vọng từ chỗ lão dò xét ra đáp án.

Trương thừa tướng vẫn đang suy tư, một lát sau lão lẩm bẩm: "An vương điện hạ trước khi xuất kinh có xin Hoàng thượng ân chỉ, miễn tội khi quân cho một người..."

Bùi Tranh gật đầu: "Bản vương cũng nhớ rõ chuyện này."

Lúc trước hắn cho rằng là người thân cận của Trịnh phi hoặc An vương lại phạm sai lầm lớn, còn cho người đi điều tra, kết quả cái gì cũng không tra ra.

Trương thừa tướng tay nắm chặt thành quyền.

Lão đột nhiên ngẩng đầu nhìn Bùi Tranh, thanh âm khàn khàn: "Lộc vương điện hạ, thần cái gì cũng không biết, lúc trước thật sự là tiểu nhi tử hành sự xốc nổi."

Bùi Tranh sửng sốt.

Trương thừa tướng chắp tay, cười nói: "Điện hạ, thần còn có việc, xin phép đi trước."

Nói xong, lão xoay người rời đi, bóng lưng có chút vội vàng, bước chân bối rối.

Bùi Tranh nhìn bóng lưng Trương thừa tướng, nheo mắt.

Trương thừa tướng nhất định biết!

Chỉ là lão không muốn nói cho hắn biết. Trương Trường Ngôn xông vào An Khánh Vương phủ là Trương thừa tướng an bài, thậm chí nguyên nhân cái c.h.ế.t của Nguyên Bảo lão cũng biết, có thể là Nguyên Bảo bán đứng An Khánh Vương phủ, tiết lộ cho Trương thừa tướng cái gì...

Trương thừa tướng hoài nghỉ, cho nên để Trương Trường Ngôn xông vào An Khánh Vương phủ.

Xông vào hùng hồn như vậy, tất nhiên là đại tội có thể khiến An Khánh Vương phủ gặp xui xẻo.

Bùi Khâm cầu xin Hoàng thượng miễm tội khi quân?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mac-no-tram-trieu-ta-phan-nam-trang-tra-no-cho-van-vo-ba-quan/chuong-611.html.]

Nếu như hai chuyện này xâu chuỗi lại thì sao?

Là tội gì khiến Bùi Khâm nguyện ý giúp Dung Chiêu, hơn nữa còn đơn phương tình nguyện trợ giúp, hoàng tử phi cũng không cưới, ngược lại một lòng một dạ với một nam nhân...

Chờ đãt!

Dung Chiêu, đại tội khi quân, Bùi Khâm ái mộ và coi trọng hắn!

Đồng tử Bùi Tranh co rụt lại, tay nắm chặt thành quyền.

Cùng lúc đó.

Trương thừa tướng đi ra cửa cung, chân mềm nhữn, thiếu chút nữa ngã xuống đất.

Trương Trường Tri đã sửa xong đường trở về, còn thăng quan, lúc này đang chờ ở cửa cung, chuẩn bị cùng lão cha hồi phủ.

Thấy cha đứng không vững, hắn tiến lên vài bước đỡ lấy Trương thừa tướng, vẻ mặt lo lắng,"Phụ thân, làm sao vậy?"

Trương thừa tướng khoát tay, giọng khàn khàn: "Hồi phủ."

Trong nháy mắt này, suy nghĩ trong đầu lão hỗn loạn.

Dung Chiêu thật sự là nữ tử!

Dung Vĩ to gan, thật sự rất to gan!

Dung Chiêu còn dám như vậy!

Trong nháy mắt xác định hoài nghỉ, ý nghĩ đầu tiên trong đầu Trương thừa tướng là An Khánh vương phủ rốt cục gặp xui xẻo rồi.

Ý niệm thứ hai trong đầu chính là... Đại Nhạn triều xong rồi.

Khi quân là đại tội, nhưng Dung Chiêu bây giờ có thể c.h.ế.t sao?

Đừng nói chết, cho dù cô một ngày mặc kệ ngân hàng, Đại Nhạn triều cũng có thể xong đời. tướng, lão rất biết tác dụng hiện tại của Dung Chiêu, cũng biết cục diện hiện tại của ngân hàng Đại Nhạn là gì.

Những đồng bạc cuồn cuộn tuôn về quốc khố như nước chảy kia là từ trên trời rơi xuống sao?

Số ngân lượng tiêu như nước kia là từ trên trời rơi xuống sao?

Ngân hàng Đại Nhạn vừa trải rộng khắp cả nước kia có ảnh hưởng đến mạch m.á.u kinh tế của cả triều Đại Nhạn a!

Không thể nghi ngờ, Trương thừa tướng muốn hạ bệ An Khánh Vương phủ.

Loading...