Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mắc nợ trăm triệu, ta phẫn nam trang trả nợ cho văn võ bá quan - Chương 524

Cập nhật lúc: 2024-08-10 16:15:54
Lượt xem: 31

Gió đêm có chút lạnh, cô không để ý, chỉ nhìn về phương xa, chắp tay Sau lưng, ánh mắt sâu không thấy đáy.

Cho đến khi sắp đến giờ giới nghiêm, cô mới xoay người rời đi.

Trở lại An Khánh Vương phủ đã rất muộn.

Dung Vĩ còn đang chờ cô, thấy cô trở về có chút sốt ruột: "Con đi đâu vậy? Tại sao trễ thế này mới về?"

Dung Chiêu cởi áo choàng ném lên ghế.

Sau đó, cô nhìn về phía Dung Vĩ, vẻ mặt bình tĩnh, thanh âm thong dong: "Phụ thân, người nói nếu con vào triều làm quan thì thế nào?"

Dung Vĩ cả kinh, vội hỏi: "Vì sao?"

Dung Chiêu rũ mắt, một lúc lâu sau mới nói: "Thứ nhất, thời cuộc hiện giờ con có thể thi triển một bước cuối cùng, bước này cần thuyết phục Hoàng thượng, con cần một cơ hội có thể thường xuyên nhìn thấy Hoàng thượng."

Dừng một chút, giọng cô vang lên nhè nhẹ: "Thứ hai, đại khái là con quá mềm lòng, cho nên muốn tận lực giảm bớt số người thương vong."

Dung Vĩ rất kinh hãi, ông không rõ vì sao Dung Chiêu đột nhiên nói như vậy?

Ông tiến lên hai bước, kéo Dung Chiêu vào thư phòng, đóng cửa lại, lại cho người trông coi, lúc này mới mở miệng: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cái gì mà giảm bớt người chết?"

Dung Chiêu bình tĩnh ném xuống một quả đại lôi: "Đại Nhạn và Bắc Yến sắp khai chiến rồi."

Dung Vĩ: "II"

Ông hít sâu một hơi khí lạnh,"Ta biết Hoàng Thượng có ý này, người Bắc Yến trong sự kiện ám sát Cẩn vương chính là cơ hội, nhưng ta cho rằng triều thần sẽ ngăn cản, bọn họ sẽ nghĩ biện pháp làm cho trận chiến này không thể bắt đầu..."

Ông xoay người nhìn chằm chằm Dung Chiêu: "Tin tức của con có xác định?"

Dung Chiêu gật đầu: "Xác định."

Lúc cô ở bên hồ đã suy nghĩ rất nhiều, lúc này điểm tĩnh phân tích: "Nhị hoàng tử sở dĩ có thể lật ngược tình thế còn được phong làm Lộc Vưỡnga: không đơn điản là bởi vì hắn bị nan nểna. còn bởi vì hắn đoán trúng tâm tư Hoàng Thượng, giúp Hoàng Thượng diệt trừ hai nhà Bạch, Cát. Hoàng Thượng đây là thưởng cho hắn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mac-no-tram-trieu-ta-phan-nam-trang-tra-no-cho-van-vo-ba-quan/chuong-524.html.]

Dung Vĩ nhíu mày.

Ông ở trong phòng đi tới đi lui, rất nhanh phản ứng lại.

Ông đột nhiên ngẩng đầu: "Mã Châu Cát gia là thiết khí, Thanh Châu Bạch gia là mã trường!!"

Sau lưng Tam hoàng tử là các đại thế gia, những thế gia này từ tiền triều kéo dài xuống, mắt xích trong đó không dễ dịch chuyển.

Cho nên dù Tam hoàng tử không có được tuổi tác như Nhị hoàng tử, cũng không được sủng ái bằng Ngũ hoàng tử, nhưng hắn vẫn có thể cân bằng thế cục với hai người kia.

Vĩnh Minh Đế vẫn muốn động vào thế gia, nhưng việc này cần lý do.

Lúc này Nhị hoàng tử lại mang đến lý do, cho Vĩnh Minh Đế có cơ hội trực tiếp động thủ với hai nhà Cát, Bạch danh chính ngôn thuận.

Kỳ thật, Hoàng thượng lần này động thủ, người sáng suốt đều có thể nhìn ra hắn có chút vội vàng.

Dung Vĩ ngay từ đầu chỉ tưởng Vĩnh Minh Đế không thích thế gia, lại trăm triệu lần không nghĩ tới... vậy mà là vì chiến tranh!

Cũng giống như Giang Nam Quách gia chưởng quản tơ lụa, Mã Châu Cát gia là thiết khí, Bạch gia ở kinh thành và Thanh Châu có rất nhiều trường đua ngựa...

Đây là những vật tư chiến lược quan trọng trong chiến tranh.

Dung Chiêu gật đầu: "Đúng vậy, đây mới là nguyên nhân Hoàng Thượng ra tay với bọn họ, Hoàng thượng muốn khai chiến với Bắc Yến, hắn phải thu nạp càng nhiều ngựa và sắt."

Nhìn như là ba vị hoàng tử đấu tranh đoạt đích, nhưng thật ra là Vĩnh Minh Đế lại nắm trong tay toàn cục.

Bùi Tranh quả nhiên là một đại nhân vật, sớm nhìn chuẩn tâm tư Hoàng đế, ban đầu hy sinh đều là vì danh hiệu "Lộc Vương".

Về phần Bùi Hoài Bi...

Văn võ cả triều chỉ sợ đều coi thường hắn.

Dung gia xuất thân từ quân công, Dung Vĩ đối với chiến sự thập phần nhạy bén, ông cau mày, trong mắt mang theo phiền não...

"Đây không phải thời điểm tốt để khai chiến! Hoàng thượng thân thể dần kém, ba vị hoàng tử đều ở trên triều đấu đến ngươi c.h.ế.t ta sống, cả lợi, ba đảng phái đừng nói hỗ trợ, chỉ sợ còn có thể cản trở!"

Loading...