Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mắc nợ trăm triệu, ta phẫn nam trang trả nợ cho văn võ bá quan - Chương 277

Cập nhật lúc: 2024-08-05 21:26:06
Lượt xem: 40

Nhưng cái này cũng làm người ta rất sửng sốt!

Hắn đang muốn hỏi Dung Chiêu, dư quang lại chú ý tới tin tức kế bên, lần nữa cả kinh, kinh ngạc nói: "Triệu gia và Tần gia sắp kết thông gia? Công tử Triệu gia không phải sắp cưới nữ nhỉ Lý thị lang sao?"

Hắn làm gì còn tâm tình ngẩng đầu lên, đầu ngày càng gần Bùi Tranh, tò mò đi xem tình hình cụ thể.

"Thì ra là Triệu đại nhân và Lý đại nhân uống rượu xong cãi nhau, hai bên ầm ï liền hủy bỏ hôn sự..." Bùi Ngọc cạn lời,"Chuyện vớ vẩn gì vậy?"

Nhưng nói xong, hắn lại khẩn cấp nhìn xuống, hoàn toàn bị nội dung sau đó hấp dẫn chú ý.

Bùi Tranh không biết nhìn thấy gì, cười lạnh: "Đêm qua có bách tính bị ngăn ở bên ngoài không thể vào thành, có một người bị đông chết, dưới chân thiên tử lại có chuyện như vậy phát sinh."

Hắn nhìn xuống một chút, bên dưới lại viết một ít chuyện dân chúng.

Những thứ này đối với bách tính mà nói có lẽ không tính là gì, nhưng đối với hoàng tử xa rời dân chúng như Bùi Tranh mà nói, việc này cũng rất mới lạ, hơn nữa còn có thể theo dõi sinh hoạt của bách tính từ một góc độ khác, đây là thể nghiệm chưa bao giờ có.

Bùi Ngọc đột nhiên cười ra tiếng: "Ha ha ha, Bùi Quan Sơn tháng trước thật sự thiếu chút nữa bị một nữ lang khinh bạc, sợ tới mức mấy ngày không dám ra ngoài?"

Cười xong hắn lại nhíu mày, vẻ mặt ghét bỏ: "Tại sao còn viết cả chuyện Trương thừa tướng đánh con trai út? Trương Tam lại gây chuyện gì à?m"

Mọi người đều biết Trương Tam là công tử bột, Trương thừa tướng đánh con trai cũng không ngoài ý muốn.

Nhưng trên đó viết rất sống động, tựa hồ bản thân ở hiện trường tận mắt chứng kiến.

Bùi Tranh đã lướt qua nội dung trang này, chuẩn bị lật mặt báo.

Bùi Ngọc kinh hô: "Đừng nhúc nhích, ta còn chưa xem xong!"

Bùi Khâm bên kia vẫn không nói gì, vội vàng lên tiếng: "Làm gì vậy? Ta đang xem đến hồi gay cấn, câu chuyện này viết rất thú vị."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mac-no-tram-trieu-ta-phan-nam-trang-tra-no-cho-van-vo-ba-quan/chuong-277.html.]

Bùi Tranh: "..."

Hắn hết cách. chỉ =ó thể tiến †uc© nhìn mặt nàv ©Ủa mình. Dư quang hắn chú ý tới Bùi Ngọc gần như sắp dán sát vào mình, mặt không chút thay đổi: "Tránh xa ta ra."

Bùi Ngọc cũng không ngẩng đầu lên: "Đừng làm ồn ta."

Hắn xem rất nhập thần, ai cũng đừng hòng quấy rầy hắn.

Bùi Tranh nhíu mày, rốt cuộc không nói gì, vươn tay cầm lấy thịt nướng bên cạnh, vừa ăn vừa tiếp tục xem.

Hắn vừa rồi xem không kỹ, lúc này nhìn lại, phát hiện những nội dung này không chỉ có rất nhiều người thật việc thật liên quan đến quan viên và bách tính, thậm chí còn xen kẽ tin tức như tuyết lớn ở Hoài Châu, Phật tự đang phát cháo từ thiện.

Không chỉ thế, góc dưới bên phải thậm chí còn viết hai bài thơ về tuyết, hành văn còn rất không tệ.

Ở mặt khác của tờ báo, Bùi Khâm xem đến mức quên mất mình còn cầm xiên nướng, nhớ ra vội đút vào trong miệng, xiên nướng đã lạnh, hắn cũng hoàn toàn không để ý, trực tiếp ăn.

Bởi vì Bùi Tranh cầm báo, Bùi Khâm chỉ có thể phối hợp với động tác của Bùi Tranh, đầu nghiêng sang một bên, tư thế không được tự nhiên, hắn cũng bất chấp, xem rất hăng say.

Đang ăn, Bùi Khâm đột nhiên trừng to mắt, kinh hô: "Thế mà hết rồi?! Câu chuyện này vừa mới bắt đầu mà! Chưa xong còn tiếp là có ý gì??"

Bùi Tranh nghe vậy, trực tiếp lật sang mặt sau.

Bùi Khâm vốn còn muốn xem tiếp câu chuyện chưa xem xong kia, lúc này vừa nhìn thấy mặt chính diện cũng cất cao giọng: "Phúc Lộc Hiên nộp thuế hơn vạn lượng?!

Hắn hít một hơi khí lạnh, tiếp tục nhìn xuống.

Mà Bùi Tranh nhìn thấy mặt kia của tờ báo cũng sửng sốt.

Nội dung của mặt này hoàn toàn khác biệt, không chỉ có tin tức cửa hàng nào mới mở trong kinh, cửa hàng nào vì bắt chẹt khách mà bị đập bể chiêu bài, còn có tin tức trước đó vài ngày đột nhiên tuyết lớn, Đoàn Đoàn khuyến mãi quần áo mùa đông giá rẻ, bách tính và dân chúng các nơi chen chúc tìm mua Đoàn Đoàn, có rất nhiều dân chúng tự phát đi tới công xưởng Đoàn Đoàn hỗ trợ...

Loading...