Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Má Vương Muốn Nghỉ Hưu - Chương 5,6

Cập nhật lúc: 2024-06-07 19:49:06
Lượt xem: 998

Chương 5: Lần Đầu Gặp Mặt Khách Quen Trên Mạng

 

Tôi đoán “Thượng thiện nhược thủy” này chắc chắn là một ông chú trung niên.

 

Thích ăn ngon, hơn nữa là kiểu có tiền nhưng không có thời gian.

 

Ở không xa, anh ta lại rất tin tưởng tôi.

 

Lúc nào cũng mua đồ ăn thừa của tôi.

 

Món tráng miệng tôi không lấy tiền của anh ta, dù sao cũng không tốn nhiều nguyên liệu.

 

Làm nhiều đổ đi cũng phí.

 

Anh ta trả lời: [Cứ lấy tiền đi!]

 

[Coi như là tặng, anh là khách quen của em mà!]

 

[Cảm ơn em! Rảnh rỗi có thể gặp mặt mời em ăn cơm không?]

 

Anan

[Tốt quá!]

 

Bạn bè trên mạng không thể tùy tiện gặp mặt, hạng người nào cũng có, vẫn là quan hệ mua bán là đáng tin cậy nhất!

 

Nữ chính lại bị vác về rồi.

 

Cô ấy khóc đến lê hoa đái vũ: “Cố Bắc Thần, anh buông tha cho tôi được không? Xin anh đấy!”

 

Cố Bắc Thần: “Buông tha cho em? Trì Nhu Nhu, em chỉ có thể là người của tôi, đừng quên em bị nhà họ Trì bán cho tôi rồi!”

 

Nếu không phải đang ở trong truyện, tôi có thể sẽ phẫn nộ mắng nam chính tra nam.

 

Nhưng bây giờ, tôi chỉ muốn nói, còn gì muốn vứt nữa không?

 

Ngay lập tức, một chiếc vòng tay bằng vàng bị ném tới.

 

Cố Bắc Thần tức giận nói: “Em thích cái tên Chu Cảnh Úc đó đến vậy sao? Vòng tay hắn ta tặng em cũng đeo?”

 

“Cố Bắc Thần, liên quan gì đến anh? Tôi và Cảnh Úc chỉ là…”

 

Một nụ hôn chặn họng.

 

“Tôi không muốn nghe, tôi không muốn nghe, nhớ kỹ, em là người của tôi!”

 

Tôi: … Điên rồi!

 

Tôi im lặng nhặt chiếc vòng lên.

 

Ngày hôm sau tôi trả chiếc vòng tay cho nữ chính.

 

Nữ chính chỉ ủ rũ nói: “Cảm ơn má Vương, bác bán nó lấy tiền đi! Cố Bắc Thần sẽ không muốn nhìn thấy nó nữa đâu!”

 

Hả! Nữ chính tỉnh ngộ rồi? Cũng muốn bán đồ second-hand giống tôi sao?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ma-vuong-muon-nghi-huu/chuong-56.html.]

Nhìn thấy tôi kinh ngạc, cô ấy dịu dàng nói: “Cảnh Úc đưa cho tôi cũng là để phòng khi cần thiết, nếu Cố Bắc Thần nhìn thấy chắc chắn sẽ vứt đi, má Vương, phiền bác tự xử lý đi! Đừng để nó xuất hiện trong biệt thự này nữa.”

 

Vậy thì tôi yên tâm rồi, may là không cướp miếng cơm manh áo của tôi.

 

Nữ chính quả nhiên người đẹp tâm thiện!

 

Chương 6: Bữa Trưa Kì Lạ

 

Vừa bán xong chiếc vòng tay.

 

Biệt thự có một vị khách quý đến thăm.

 

Tự xưng là em trai của Cố Bắc Thần.

 

Con trai út của ông cụ Cố.

 

Tôi chưa từng gặp, cũng không nhớ rõ trong truyện có miêu tả gì về anh ta.

 

Chỉ có thể làm tròn trách nhiệm tiếp đãi.

 

Nhưng tôi phát hiện anh ta thỉnh thoảng lại nhìn tôi.

 

Cũng có thể là tôi nghĩ nhiều rồi.

 

Tôi cũng đâu có quen anh ta.

 

Lúc ăn trưa, anh ta ăn rất nhiều, rất ngon miệng.

 

Anh ta và Cố Bắc Thần bằng tuổi nhau, có vẻ như quan hệ cũng khá tốt.

 

Cố Bắc Thần trêu chọc anh ta: “Em trai, ở nước ngoài không có gì ăn sao?”

 

Cố Nhiên gật đầu: “Cơm nước ở nước ngoài sao ngon bằng cơm má Vương nhà anh nấu chứ! Em còn muốn đào cô ấy sang nhà em nấu cơm đấy! Không biết anh có nỡ không?”

 

“Đã lâu không được ăn rồi!”

 

Cố Bắc Thần cười nói: “Anh không nỡ để má Vương đi đâu, em thích ăn thì về nhà cũ ăn đi, mẹ của cô ấy - má Vương lớn đang ở bên đó, hai người họ nấu ăn giống hệt nhau!”

 

Cố Nhiên không nói gì nữa, chỉ lo ăn cơm.

 

Nhân lúc rảnh rỗi.

 

Tôi nhớ đến hôm qua bạn trên mạng Thượng thiện nhược thủy có hỏi tôi:

 

[Gần đây không nấu cơm sao? Đã lâu không được ăn, còn hơi nhớ.]

 

Lúc này tôi mới rảnh trả lời anh ta:

 

[Gần đây ít nấu cơm, có em sẽ báo anh!]

 

Tôi dọn dẹp xong, nhìn thấy Cố Bắc Thần đã đi rồi.

 

Cố Nhiên cúi đầu nhìn điện thoại, khóe miệng nở nụ cười, đột nhiên ngẩng đầu nhìn tôi.

 

Tôi vội vàng quay mặt đi. Tôi chỉ là một người giúp việc tận tâm với công việc thôi.

Loading...