Má Vương Muốn Nghỉ Hưu - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-07-07 21:44:45
Lượt xem: 761

Chương 13: Má Vương Nhớ Lại Chuyện Quá Khứ

 

Hôm nay nữ chính nói muốn ra ngoài đi dạo.

 

Cố Bắc Thần sắp xếp vài vệ sĩ đi theo, lại bảo tôi đi cùng để chăm sóc cô ấy.

 

Đi dạo phố cùng nữ chính, quả là một hoạt động thú vị.

 

Tôi có thể tận mắt chứng kiến cảnh người ta dùng thẻ đen quẹt mua sắm.

 

Nhìn lại tài khoản của mình, tháng trước sau khi mua một lượng lớn văn phòng phẩm và quần áo cho trường học ở vùng núi.

 

Số tiền còn lại chẳng được bao nhiêu.

 

Còn cách mục tiêu trở thành má Vương giàu có rất xa, may mà bây giờ lương cao đến mức khiến tôi ngạo mạn.

 

Tương lai còn dài.

 

Chỉ là niềm vui chẳng kéo dài được bao lâu, trên đường trở về.

 

Nữ chính và tôi bị người ta trùm đầu, nhét lên xe tải.

 

Tình tiết bị bắt cóc cuối cùng cũng không thể tránh khỏi.

 

Nhưng mà liên quan gì đến tôi chứ? Tôi chỉ là một người giúp việc thôi!

 

Tôi lên tiếng: “Này này này, các người nhầm rồi, tôi là má Vương, tôi là người giúp việc, các người là ai? Bắt cóc tôi làm gì?”

 

Tôi nắm lấy tay nữ chính, an ủi cô ấy.

 

Tên đầu trọc mặc đồ đen mất kiên nhẫn nói:

 

“Tao không quản mày là má Vương hay má Trương? Rơi vào tay tao rồi, mày cho rằng tao sẽ thả mày sao?”

 

Tôi bình tĩnh nói: “Ai phái các người đến? Cô ta cho bao nhiêu, chúng tôi trả gấp mười!”

 

Hắn ta có vẻ do dự.

 

Sau đó đá tôi một cái: “Mày tưởng tao ngu sao, câm miệng lại!”

 

Tôi đau đến mức hít vào một ngụm khí lạnh, không nói gì nữa, quan sát xung quanh, tiếc là cửa sổ xe đều bị che kín.

 

Bị tôi nắm tay, nữ chính cũng bình tĩnh lại, xoa xoa bụng, ánh mắt có chút sợ hãi, cả người vẫn còn run rẩy.

 

Chúng tôi bị lôi xuống xe, trước mắt là một khu rừng.

 

Anan

Trong rừng có một căn nhà gỗ nhỏ, ọp ẹp.

 

Bọn chúng ném chúng tôi vào trong.

 

“Đại ca, thương lượng chút đi, nếu muốn tiền, chúng tôi không thiếu tiền!”

 

Tên đầu trọc ra lệnh cho đàn em: “Cho bọn họ chơi đùa một chút, quay chút ảnh và video, sau đó sẽ có người đến giao dịch, bán đi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ma-vuong-muon-nghi-huu/chuong-13.html.]

 

Đám đàn em lộ ra nụ cười dâm đãng.

 

Nữ chính ở bên cạnh khóc lóc: “Các người đừng lại đây!”

 

Nghe cô ấy khóc mà tôi cũng thấy đau lòng, haizz.

 

“Đại ca, cô ấy đang mang thai, chúng ta không thể làm chuyện thất đức như vậy được, hay là… hay là thả cô ấy ra, nhốt tôi ở đây cũng được. Hơn nữa, cô ấy là người trong lòng của Cố thiếu gia, các người mà động vào cô ấy, hậu quả khó lường đấy! Tôi chỉ là một người giúp việc, các người có gì thì cứ nhắm vào tôi!”

 

Tên đầu trọc có vẻ d.a.o động.

 

Hắn ta bấm gọi một cuộc điện thoại.

 

Giọng nói một người phụ nữ lo lắng truyền đến.

 

“Nhanh lên, tôi muốn Trì Nhu Nhu biến mất!”

 

Tôi biết là Âu Dương Tuyết giở trò, nhưng trong nguyên tác chỉ có nữ chính bị bắt cóc, nữ chính sẽ được nam chính giải cứu.

 

Lần này lại thêm tôi vào, có quá nhiều rủi ro không lường trước được.

 

Haizz, làm má Vương của bọn họ nguy hiểm quá, lần này mà sống sót trở về.

 

Nhất định phải bảo Cố Bắc Thần tăng lương cho tôi.

 

Nữ chính nhìn tôi với ánh mắt biết ơn, sau đó lại nói với tên bắt cóc: “Anh thả chúng tôi ra đi, có gì thì anh cứ nhắm vào tôi, má Vương chỉ là người giúp việc, bắt cóc bà ấy làm gì? Bà ấy chẳng có thân phận gì cả!”

 

Tên đầu trọc thấy chúng tôi cứ năn nỉ như vậy.

 

Hắn ta tát mỗi người chúng tôi một cái.

 

Đau quá, từ nhỏ đến lớn tôi chưa từng bị ai tát bao giờ.

 

Tôi tức giận vô cùng.

 

“Người giúp việc cũng có nhân quyền, sao anh lại đánh tôi, mẹ tôi còn chưa từng đánh tôi, hu hu hu hu!”

 

“Nếu các người dám động vào cô ấy, nhà họ Cố sẽ không tha cho các người đâu, tôi khuyên các người nên thức thời một chút!”

 

Nữ chính cũng bắt đầu khóc nức nở.

 

“Nếu các người dám động vào con trai tôi, các người biết thủ đoạn của nhà họ Cố mà, anh ta sẽ băm các người ra trăm mảnh, cho dù các người có hóa thành tro bụi, anh ta cũng sẽ tìm ra các người, tìm đến tận mười tám đời tổ tông nhà các người!”

 

Hiện trường nhất thời trở nên hỗn loạn.

 

Tên đầu trọc do dự không quyết, đi đi lại lại.

 

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng động.

 

Cảnh sát ập vào.

 

Người đứng đầu tiên là Cố Bắc Thần và Cố Nhiên.

 

Tôi thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng đợi được nam chính đến rồi.

Bình luận

4 bình luận

  • Tui cũng muốn được như má Vương

    Nobara 4 tuần trước · Trả lời

    • tui cũm muốn được nha bả, tiếc là đời hong như mơ =))))

      Anan 4 tuần trước · Trả lời

  • Truyện hay, nhẹ nhàng.

    Bom 4 tuần trước · Trả lời

    • dạ, cảm ơn bạn đã ủng hộ truyện nha ^^~

      Anan 4 tuần trước · Trả lời

Loading...