Ma Nữ Trong Nhà Tang Lễ - Chương 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-07 21:17:07
Lượt xem: 204

1.

Tôi làm việc tại một nhà tang lễ, chịu trách nhiệm phục hồi và trang điểm cho người đã khuất có trường hợp đặc biệt.

Mà giờ phút này, nằm trên bàn đặt xác, là một phụ nữ chỉ còn lại nửa khuôn mặt.

Lúc được đưa tới đây, mắt cô ấy vốn ở trong trạng thái nhắm chặt, tôi chỉ quay lưng một lát để đeo găng tay, đến khi trở về thì lại nhìn thấy cô ấy đang mở to con mắt duy nhất còn lại!

Trong căn phòng này chỉ có ba người là tôi, anh Hoa và anh Bân.

"Em đã nói bao nhiêu lần rồi, tôn trọng người đã khuất đi!"

Tôi không nhịn được mà nổi giận với bọn họ, tuy tôi không bị dọa sợ nhưng trò đùa này thực sự quá đáng quá mức!

“Hả?” Cả hai nhìn nhau.

Tôi chỉ vào t.h.i t.h.ể hỏi ngược lại: “Tại sao mắt của cô ấy lại mở ra, trong lòng các anh không rõ sao?”

"Em có nhầm gì không đấy? Dù sao cũng không phải là anh."

"Cũng không phải anh làm, anh còn đang bận đây này..."

Điều khiến tôi bất lực là cả hai đều không dám thừa nhận hành vi của mình.

Tôi còn muốn nói thêm, anh Hoa lại bổ sung thêm một câu: "Tiểu Nhạc, đừng làm ầm nữa, nhanh kiểm tra số liệu đi, muộn lắm rồi.”

Tôi chỉ đành thở dài, nhẹ nhàng vuốt lại mắt cho cô ấy.

Tên cô gái này là Lâm Tử Quyên.

Cô không chỉ mất một nửa khuôn mặt, mà còn có nhiều vết thương khác trên cơ thể, đặc biệt là xương sống đã bị gãy hoàn toàn.

Nhiệm vụ của chúng tôi là giúp cô ấy phục hồi lại khuôn mặt. Sáng mai là lễ tang của cô ấy, cho nên, dù màn đêm đã buông xuống, chúng tôi vẫn phải tăng ca để kịp hoàn thành.

Độ khó của lần sửa chữa này đòi hỏi phải dựa vào các phương pháp in 3D cộng với trang điểm, vì vậy chúng tôi cần đo lường dữ liệu chính xác.

Tôi chán nản đi lấy máy quét, đến khi quay trở lại bàn đặt xác, tôi cảm thấy sống lưng mình lạnh toát: Lâm Tử Quyên lại mở to đôi mắt còn lại của mình!

Hơn nữa......

Cô ấy và tôi, nhìn nhau!

Tôi đang định nổi giận lần nữa, nhưng khi quay lại thì thấy anh Hoa đang làm việc trên máy tính, còn anh Bân đang thử nghiệm máy in 3D, cả hai cách bàn đặt xác rất xa.

Đây không thể là trò đùa của họ được.

Chuyện quái gì đang xảy ra thế?

Trong nháy mắt, da đầu tôi tê dại, cơ bắp trên người dường như đều cứng ngắc.

Cô ấy tự mở mắt ra, nhìn tôi?

Tôi dừng vài giây, mới kiên trì ép buộc chính mình xoay người lại......

Lúc này mới nhận ra mắt cô ấy đã nhắm mắt lại!

Rồi chuyện quái gì nữa đây?

Tôi bị hoa mắt sao?

Ở chỗ này, thường xuyên tăng ca ở đây là điều bình thường, có thể là do tôi quá mệt mỏi nên nhìn lầm?

“Tiểu Nhạc, không làm việc đi, đứng thất thần ở đấy làm gì?” Là giọng của anh Hoa, anh ấy đang đợt bên cạnh máy tính chờ nhận dữ liệu quét.

Tôi "Ồ" một tiếng, đầu óc lúc này mới tỉnh táo hơn một chút, mặc dù còn có chút nơm nớp lo sợ, nhưng cũng nhanh chóng tập trung vào công việc.

Tôi không đề cập đến tình tiết nhỏ này với họ, vì tôi thực sự nghĩ là do bản thân hoa mắt.

Sau khi làm xong nửa khuôn mặt silicon của Lâm Tử Quyên thì đã hơn mười giờ tối.

Tôi nhìn khuôn mặt cơ bản đã được khôi phục lại hình dạng ban đầu của cô ấy, không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy có gì đó không ổn.

Bởi vì t.h.i t.h.ể Lâm Tử Quyên không tiện di chuyển, không thể đưa đến nhà xác, cho nên cần phải có người trực đêm ở văn phòng

Có lẽ là chuyện vừa mới xảy ra làm cho tâm trạng tôi không yên, bị anh Hoa và anh Bân nhìn ra, bọn họ đều bảo tôi trở về nghỉ ngơi, còn chuyện trực ban cứ để họ giải quyết.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, cho rằng ngủ một giấc thật ngon sẽ không sao.

Nhưng mọi chuyện nào có đơn giản như vậy.

2.

Đêm đó, tôi gặp ác mộng.

Tôi mơ thấy Lâm Tử Quyên.

Trong mơ, sương mù màu đen che khuất nửa khuôn mặt của cô ấy, một bên mắt còn lại cứ nhìn chằm chằm vào tôi, trong miệng cô ấy không ngừng lẩm bẩm điều gì đó...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ma-nu-trong-nha-tang-le/chuong-1.html.]

Tôi cố gắng để nghe rõ những gì cô ấy nói, nhưng đột nhiên, hình ảnh đã thay đổi một cách đột ngột: sắc mặt của cô đột nhiên trở nên tái nhợt, con mắt duy nhất, mũi và miệng của cô ấy, đều bắt đầu chảy máu!

Đến đây thì tôi tỉnh giấc.

Tôi ngồi đờ người một lúc lâu nhưng vẫn không thể nhớ được những gì cô ấy nói trong giấc mơ.

Tôi có một loại cảm giác kỳ lạ, cảm thấy Lâm Tử Quyên, có phải muốn nói chuyện với tôi hay không?

Mà lý do tại sao tôi nghĩ như vậy, cũng liên quan đến việc tôi trở thành người khâm liệm (người làm công việc chôn cất).

Khi tôi nhận công việc này, cả gia đình đều không đồng ý cho tôi làm nghề này, thậm chí cha tôi còn đưa ra một lý do ngớ ngẩn: Bởi vì gia đình chúng tôi từ thời cổ đại đã làm việc với người chet, khi đó nghề này được gọi là "Liên Tuyến Sư" (Người kết nối).

Trong thời kỳ hỗn loạn đó, có nhiều hình thức tra tấn như chăt đầu, chem đôi người, ngũ mã phanh thây, cộng với chiến tranh, cướp bóc, nhiều xac chet bị hủy hoại nặng nề.

Mà nhiệm vụ của Liên Tuyến Sư, chính là khâu lại thân thể và sửa chữa linh hồn của những người đó.

Đúng vậy, Liên Tuyến Sư chỉ cần chạm vào di thể, là có thể kết nối với linh hồn của bọn họ.

Mà làm công việc này, nhẹ thì bị oan hồn quấy rầy, nặng thì tâm lý không chịu nổi, rơi vào tình trạng điên cuồng.

Dư Huy - tàn tia...
(Chỉ đăng tại m,onkey'd)

Trước đây tôi hoàn toàn không tin vào ma quỷ, thần linh, tôi đã làm việc được mấy tháng, cũng không gặp phải chuyện gì.

Cho đến bây giờ, Lâm Tử Quyên.

Chắc hẳn tôi đã chạm vào cô ấy khi sửa lại nửa khuôn mặt đó.

Nghĩ đến đây, tôi không nhịn được mà thở dài.

Nhìn qua đồng hồ, đã sáng sớm rồi, nếu bản thân đã không thể ngủ tiếp, tốt hơn hết là quay trở lại chỗ làm sớm.

Tôi vẫn cảm thấy không yên tâm.

Khi đến nơi, các đồng nghiệp đã chuẩn bị tang lễ cho Lâm Tử Quyên, cử hành ngay tại đại sảnh nhà tang lễ.

Sau đó tôi mới biết cô ấy là một người dẫn chương trình nổi tiếng ở địa phương, làm việc cho một đài truyền hình, mối quan hệ với mọi người khi còn sống cũng rất tốt, tất cả khách mời trong hội trường đều thương tiếc cho cô ấy.

Nếu Lâm Tử Quyên thật sự có vấn đề, thì... tang lễ có thể sẽ không thuận lợi như vậy.

Quả nhiên, lúc đưa t.h.i t.h.ể Lâm Tử Quyên đi hỏa táng, chuyện lạ đã xảy ra!

Lò hỏa thiêu của chúng tôi tương đối đơn sơ, về cơ bản là một cái khoang sắt lớn, xac chet được đẩy vào khoang thì không thể quan sát được tình hình bên trong suốt quá trình.

Vào lúc đó, quan tài của Lâm Tử Quyên đã được đưa vào.

Nhưng sau khi châm lửa, trong khoang đột nhiên truyền đến một âm thanh đề-xi-ben cao, tiếng thét chói tai xuyên qua lớp sắt dày đặc: "A a a a..."

Tất cả mọi người đều bị dọa sợ, bởi vì chưa từng có ai trải qua chuyện như vậy.

Người nhà sợ hãi đến ôm nhau khóc, trung tâm điều hành lập tức hủy bỏ việc hỏa táng, nhưng ngọn lửa gần nghìn độ chỉ trong chốc lát đã thiêu rụi quan tài thành tro bụi.

Khi kéo tấm sắt ra từ phía sau, chỉ còn lại một xác c.h.ế.t đã cháy thành than, biến dạng thành một cuộn.

Hiện trường hỗn loạn đến rối tinh rối mù, tôi cũng hoàn toàn bối rối.

Người trong quan tài không phải Lâm Tử Quyên à? Tiếng kêu cứu kia là của một người đàn ông!

Vậy t.h.i t.h.ể của Lâm Tử Quyên thì sao, nó đã đi đâu rồi?

Chúng tôi không thể đưa ra một giải thích hợp lý cho những người có mặt tại hiện trường.

Sau đó, mọi người đã cố gắng duy trì trật tự, trong sự hỗn loạn của gia đình và bạn bè của người chet, gần như dùng cơ thể để chắn trước xac chet cháy đen.

Mùi thịt cháy nồng nặc, xộc vào mũi, vào đầu khiến tôi choáng váng…

Có lẽ là quá hỗn loạn, trong chốc lát, tôi thực sự nhìn thấy xac chet cháy đen đột nhiên mở mắt!

Chân tôi mềm nhũn, vội quay người kéo anh Hoa đến bên cạnh: "Anh xem! Mắt của nó!"

"Cái gì? Mắt gì?"

Anh Hoa vô cùng bối rối.

Khi tôi quay đầu lại đối diện với cái xac chet, tôi nhận ra rằng cả hai mắt của nó đều đóng kín.

Theo lý thuyết, sau khi cháy như vậy, mắt của một người không thể mở ra được, vì nhiệt độ cao trước khi chet sẽ khiến họ vô thức nhắm mắt.

Có phải tôi lại bị ảo giác nữa không?

…………

Cuối cùng, chúng tôi cũng đợi được cảnh sát.

Nhưng họ chỉ phát hiện ra một điều: t.h.i t.h.ể cháy đen này chính là anh Bân!

Về phần tại sao anh ta lại ở trong quan tài của Lâm Tử Quyên?

Thi thể của Lâm Tử Quyên đã đi đâu?

Tất cả điều này, vẫn còn là một bí ẩn…

Bình luận

0 bình luận

    Loading...