Chạm để tắt
Chạm để tắt

Lưu đày thần y mang theo không gian chạy nạn - Chương 583

Cập nhật lúc: 2024-08-30 10:10:18
Lượt xem: 79

Nàng nói như vậy cũng chỉ là muốn thử xem, dù sao phải thao túng cả đàn chim chóc của rừng rậm, không biết tiểu gia hỏa này có thể làm được hay không.

Có điều đây là biện pháp đơn giản nhất, nàng không thể không thử một lần.

Cơm Nắm chớp chớp đôi mắt đen láy vài cái, lập tức giơ cái cổ dường như không thấy được kia lên, hướng lên không trung bắt đầu tru.

Chỉ trong nháy mắt, vô số chim chóc từ chung quanh bay tới.

Cơm Nắm lại thi triển uy phong của bản thân, kêu vài tiếng về phía đàn chim kia.

Chỉ thấy toàn bộ chim chóc chung quanh đều bay về phía biển hoa, trong nháy mắt đã che phủ lên đàn ong vò vẽ kia.

Khoảng chừng năm phút đồng hồ, khoảng không trên biển hoa rốt cục cũng yên tĩnh lại, chẳng những đàn ong vò vẽ rậm rạp kia biến mất không thấy đâu, ngay cả chim chóc cũng đều tự mình bay đi.

Cơm Nắm tranh công ôm lấy cổ chủ nhân, chờ đợi được khen thưởng.

Hách Tri Nhiễm quả nhiên không để cho tiểu gia hỏa kia phải thất vọng, sau khi hôn lên cái đầu nhỏ của nó, liền tiễn nó trở về không gian.

Đồng thời chậu sữa nên có, còn có măng non, táo nhỏ cùng cà rốt đều không thiếu được.

Nhìn thấy Cơm Nắm hưng phấn chạy về phía mĩ thực, Hách Tri Nhiễm mới thu hồi lại ý thức.

Thứ nàng nghênh đón chính là vẻ mặt cảm khái của Mặc Cửu Diệp.

"Không ngờ là Cơm Nắm lại có bản lĩnh lớn như vậy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/luu-day-than-y-mang-theo-khong-gian-chay-nan/chuong-583.html.]

"Đúng vậy, tiểu gia hỏa này thật là thông minh." Đối với bản lĩnh của Cơm Nắm, Hách Tri Nhiễm cảm giác chính là món quà mà đại thần xuyên không đã tặng cho nàng, nếu không, làm thế nào để giải thích được bản lĩnh nghịch thiên của Cơm Nắm đây? Hai người thuận lợi thông qua biển hoa, vốn tưởng rằng sau đó còn có tràng cảnh khó khăn gì nữa, kết quả cho đến lúc hai người nhìn thấy bóng dáng của phòng ốc cũng không gặp thêm phiền toái gì.

Tư Manh sơn trang gần ngay trước mắt, tâm trạng của Mặc Cửu Diệp cũng theo đó mà nặng nề hơn rất nhiều.

Nếu như Tư Manh tiên sinh thật sự là người đã hại cả Mặc gia hắn, những phụ huynh mất tích của hắn rất có thể đã từng tới nơi này.

Lúc này trời còn đương sáng, trước mắt hai người không thể xác định tình huống cụ thể trong sơn trang, bọn họ quyết định sau khi màn đêm buông xuống lại lặng lẽ lẻn vào.

Mặc dù là như vậy, sau khi màn đêm buông xuống bọn họ vẫn rất cẩn thận.

Hách Tri Nhiễm lấy ra máy quay không người lái ra, thao tác cho nó xoay chung quanh trên không của sơn trang, để tiện nắm bắt địa hình.

Thông qua sự quan sát từ máy bay không người lái, quả nhiên giống như những gì mà tam ca nói, bề ngoài nơi này chính là một thôn trang hoang phế, cũng không có điểm gì đặc biệt, càng không có tung tích của bất cứ ai.

Hay nói cách khác, điều đầu tiên mà bọn họ cần làm chính là dựa theo tin tức mà tam ca đã thẩm vấn ra, tiến vào chiếc giếng cạn kia để xem xét tình huống cụ thể.

Hách Tri Nhiễm thu máy bay không người lái vào không gian.

Mặc dù máy bay không người lái có tân tiến, nhưng nếu là có người cố ý ẩn nấp cũng sẽ không thể phát hiện ra được, bởi vậy lúc hai người tiến vào sơn trang cũng không thả lỏng cảnh giác.

Mặc Cửu Diệp võ công cao cường, bất luận là nhãn lực hay là thính lực đều khác hẳn người bình thường, hắn thời thời khắc khắc đều bảo trì trạng thái thanh tỉnh, tỉ mỉ quan sát động thái chung quanh.

Cứ như vậy, hai người chạy tới bên miệng giếng cạn kia.

Hách Tri Nhiễm lấy đèn pin từ trong không gian ra, dự tính quan sát tình huống dưới đáy giếng một phen, lại bị Mặc Cửu Diệp ôm lấy, ngay lập tức lưu loát xoay người tránh né. "Cẩn thận."

Loading...