LƯỠNG VONG SINH - Chương 28

Cập nhật lúc: 2024-07-06 20:02:44
Lượt xem: 505

Qua Tết Lạp Bát, ta mới nhớ ra đầu năm vì không đủ tiền giấy chưa đốt đủ cho La Hầu, đêm nay Tiêu Nguyệt Trạch không ở điện Trường Định, ta nhân lúc nửa đêm dậy đốt tiền giấy cho La Hầu. Tiền giấy đốt cho cha mẹ còn sót lại một ít, chắc đủ cho La Hầu dùng.

 

Khi ta xong việc đã là nửa đêm, ta mượn ánh trăng về phòng, bị người trong phòng dọa sợ.

 

Lẽ ra Tiêu Nguyệt Trạch phải ở điện Đoạn Lương Viện, không biết từ khi nào đã trở về điện Trường Định, hiện đang ngồi trên giường La Hán nhìn ta chằm chằm.

 

"Sao ngươi..."

 

"Thái tử phi, đáng ra lúc này phải nghỉ ngơi, lại chạy đi đâu?"

 

"Ta đi vệ sinh."

 

"Chẳng lẽ không phải đi tưởng nhớ tình lang cũ? Thái tử phi, ngươi còn lừa ta đến mức nào nữa?!"

 

Tiêu Nguyệt Trạch phát hiện từ khi nào ta không biết, đối diện với cơn giận của hắn ta không nói nên lời. Đúng là ta có lỗi.

Thái độ của ta càng khiến Tiêu Việt Trạch tức giận, hắn vỗ mạnh lên bàn, đồ sứ trên bàn va chạm kêu vang. "Từ khi mang thai, ngươi khóc không ngừng, mang thai con ta mà rơi lệ vì tình lang cũ, Cố Thiều Âm, ngươi giỏi lắm! Nếu đã không muốn, lúc đầu sao còn làm!"

 

"Ngươi nói bậy bạ gì vậy?"

 

Đồ sứ bị quét xuống, Tiêu Nguyệt Trạch nghiến răng nghiến lợi.

 

"Ta chưa bao giờ nói bậy, ta nhẫn nhịn ngươi, nhưng cũng có giới hạn, đừng coi sự ưu ái của ta là vốn để ngươi tùy tiện."

 

Tiêu Nguyệt Trạch nắm lấy tay trái của ta, giơ trước mặt chất vấn: "Cây trâm La Hầu tặng ngươi, ngươi đeo mấy năm, vòng ngọc ta tặng ngươi không đeo, vòng ngọc ta đeo cho ngươi thì tháo ra, lòng ta đối với ngươi đáng bị đối xử như vậy sao?!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/luong-vong-sinh/chuong-28.html.]

 

Tiếng cãi nhau làm cung nhân thức giấc, An Lan cầm đèn đến gõ cửa, ngoài viện đèn sáng, không ít cung nhân đứng chờ bên ngoài.

 

Tiêu Nguyệt Trạch buông tay, ta loạng choạng ngã xuống.

 

"Nhẫn nhịn ngươi, là một sai lầm."

 

Điện Đoạn Lương Viện gần nhất nghe thấy tiếng cãi nhau ở điện Trường Định, cung nhân truyền lời nói Thái tử và Thái tử phi cãi nhau, Đoạn Lương Viện lo xảy ra chuyện, cầm lấy đèn lồng của cung nhân chạy đến điện Trường Định.

 

Đoạn Lương Viện vừa tới đã gặp Thái tử, Thái tử một thân tức giận, cung nhân theo sau không dám thở mạnh, Đoạn Lương Viện chưa kịp hỏi đã thấy Thái tử đi về hướng điện Túy Hương Các, nàng cầm đèn đuổi theo chiếu sáng.

 

Rượu trong Đông cung phải đổ đầy điện Túy Hương Các, Tiêu Nguyệt Trạch uống xong một bình rượu liền đập vỡ một bình, mùi rượu nồng nặc khó chịu, khắp nơi mảnh vỡ, Đoạn Lương Viện muốn ngăn lại nhưng bị Tiêu Nguyệt Trạch tránh né.

 

Đây là uống rượu hay tự hủy mình. Đoạn Lương Viện than thở. Tiêu Nguyệt Trạch muốn đứng dậy nhưng không vững ngã ngồi, Đoạn Lương Viện sợ hắn ngã liền chạy đến đỡ, đợi hắn ngồi vững, nàng muốn gọi người nấu canh tỉnh rượu, để ngày mai Thái tử không đau đầu. Vừa mới động đã bị hắn kéo tay ngã vào lòng, mùi rượu nồng làm Đoạn Lương Viện đau đầu.

 

Buổi sáng khi thái tử chưa tỉnh dậy, ngoài cửa cung nhân mang thuốc tránh thai đến, Đoạn Lương Viện bảo đặt trên bàn đợi nguội rồi mới uống. Cung nhân biết thói quen của Đoạn Lương Viện, thấy thái tử vẫn nghỉ ngơi bên trong, cũng không nghi ngờ, đặt thuốc xuống rồi lui ra.

 

Thuốc tránh thai trên bàn còn đang bốc hơi nóng, Đoạn Lương Viện nhìn rất lâu mới đưa tay cầm bát thuốc.

 

Tiêu Nguyệt Trạch như lúc mới thành hôn, không quan tâm không hỏi han, không đến Trường Định điện cũng không lưu lại, ngày càng lạnh nhạt như trước. Tiêu Nguyệt Trạch lưu lại Ấm Nguyệt Hiên, Đỗ Linh thỉnh thoảng nhắc đến ta trước mặt hắn, nhưng bị trách mắng nhiều lần, Đỗ Linh học được sự khôn ngoan, không dám hé lời.

 

Tội nghiệp ta đang mang thai phải dưỡng thai, còn phải chép nữ giới cho Đỗ Linh, nét chữ phải giả như của Đỗ Linh, không ngừng lẩm bẩm.

 

Những ngày này không kéo dài lâu, bụng càng lớn càng khó di chuyển, ta luôn ở Trường Định điện không ra ngoài. Khi ta mang thai tám tháng, Đoạn Lương Viện gặp sự cố.

 

Bình luận

11 bình luận

  • Bộ này đọc buồn quá,thương xót cho phận phụ nữ thời phong kiến sống như quân cờ bị sắp đặt sẵn số phận,có vùng vẫy có gắng cũng không thể thoát khỏi số phận.

    Ny 2 tuần trước · Trả lời

  • bộ này hay thật sự luôn, đọc mà khóc sướt mướt hmm có lẻ kiếp sau Cố Thiều Âm và La Hầu sẽ gặp lại nhau và hạnh phúc bên nhau, bọn họ sẽ được bù đắp cho những tổn thương ở kiếp này rất cảm ơn Hoài đã dịch bộ này ạ😭💖💖💖💖💖

    mát ci 2 tuần trước · Trả lời

  • ad ơi mấy chap cuối bị lỗi ruiii

    mát ci 2 tuần trước · Trả lời

  • troi oi đọc tới chương 11 thấy hay qua troi nma sợ se bây oi😭

    mát ci 2 tuần trước · Trả lời

  • ad ơi mấy chương cuối bị lỗi á

    Khánh Ngọc 2 tuần trước · Trả lời

Loading...