Chạm để tắt
Chạm để tắt

Lựa chọn sai lầm - 6

Cập nhật lúc: 2024-08-10 19:58:31
Lượt xem: 2,778

Chu Tịch nhếch môi mỉa mai: "Tôi nói mà, tại sao các người lại kết hôn, hóa ra các người thực sự có quan hệ."

 

Diệp Dịch đến gần hơn, tách chúng tôi ra và nắm tay tôi, "Anh Chu có vẻ không được tốt lắm, lời nói của anh quá khó nghe."

 

Sau đó, Diệp Dịch nhìn tôi một cách đáng thương: “Hành Hành, để anh trai em ra ngoài đi. Dù sao thì, một đêm xuân đáng giá ngàn vàng.”

 

Chu Tịch tức giận bỏ đi.

 

Diệp Dịch ngồi ở trên sô pha cười nói: "Ha ha ha ha, Hành Hành, anh trai của cô thật dễ lừa, vừa rồi anh ta tức giận như muốn gi**ết tôi. "

 

Tôi khinh thường liếc nhìn anh: “Anh tắm xong thì nhanh về đi. Bạn trai anh còn đang đợi anh phải không?”

 

"Được rồi được rồi, Cố tiểu thư, hẹn gặp lại cô ở đám cưới nhé~"

9

 

Sau ba tháng.

 

Còn một giờ nữa là đến đám cưới.

 

Bạn thân nhất của tôi, Nhạc Thanh Nhã gọi: "Hành Hành, anh trai của cậu không phải phát đ**iên đấy chứ? Anh ta có thực sự muốn cưới Bạch Nguyệt Nhu đó không?"

 

Tôi không thể khơi dậy bất cứ cảm xúc nào trong lòng: “Ừ, đúng là hôm nay anh ta cưới. Anh ta có vẻ khá lo lắng.”

 

Nhạc Thanh Nhã cảm thấy có chút xúc động: “Lúc trước, ai cũng nghĩ Chu Tịch sẽ hủy bỏ mối quan hệ cha con nuôi với chú Cố ​​và và cưới cậu cơ.”

 

Tôi liếc nhìn thiệp mời đám cưới trong tay, cụp mắt cười khúc khích: “Mình đã từng rất thích anh ta. Khi đó, dù anh ta có yêu thích Bạch Nguyệt Nhu đến mấy hay tại sao anh ta không nghe lời giải thích của mình, mình cũng không quan tâm. Mình nghĩ, miễn đó là anh ta.”

 

"Bây giờ thì sao?"

 

"Bây giờ... bây giờ mình đã trưởng thành rồi."

 

Diệp Dịch mặc bộ vest lịch sự đứng trên sân khấu, tôi nắm tay bố chậm rãi bước vào lễ đường.

 

Bất ngờ, Chu Tịch đột nhiên lao ra gây sự với Diệp Dịch.

 

"Đây là... đứa bé được Cố gia nhận nuôi phải không?"

 

"Bảo vệ! Bảo vệ! Có người đang đánh chú rể, lại đây mau!"

 

"Hôm nay Chu Tịch cũng kết hôn phải không? Tại sao anh ta lại ở đây, sao không đến đám cưới của mình?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lua-chon-sai-lam/6.html.]

Khách khứa thì thầm, bố tôi đỏ mặt vì tức giận.

 

Tôi vội vàng bước tới, kéo hai người tách ra, đứng trước mặt Diệp Dịch: "Chu Tịch, anh còn muốn làm gì nữa? Sao anh lại phá hỏng đám cưới của tôi mà không đến hôn lễ của anh?"

 

Chu Tịch lại tức giận: "Em đứng ở trước mặt anh ta? Cố Hành Hành, em còn chưa nhận được giấy chứng nhận!"

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

 

Tôi lạnh lùng nhìn Chu Tịch, lần đầu tiên cảm thấy người trước mặt lạ lùng như vậy. Làm sao mà chàng trai trẻ từng lạnh lùng và kiêu ngạo lại có thể trở nên như thế này?

 

Nhân viên bảo vệ nhanh chóng tóm lấy Chu Tịch, khi bị kéo đi, anh ta hét lên: "Cố Hành Hành! Rõ ràng là em thích anh!"

 

"Diệp Dịch, đừng kiêu ngạo! Cố Hành Hành là của tôi!"

 

Đám cưới kết thúc trong vội vã, cả bố và mẹ hai bên đều tỏ ra không vui.

 

Diệp Dịch có vẻ rất cởi mở, vừa bước vào phòng liền vòng tay qua vai tôi, cười nói: “Cố tiểu thư, tương lai tôi sẽ không trở thành người thứ ba trong mối quan hệ vợ chồng của chúng ta phải không?"

 

Tôi không muốn nói chuyện với Diệp Dịch nữa nên đi tắm rửa và ngủ thiếp đi.

 

Nguyên nhân cơ bản khiến tôi đồng ý cưới Diệp Dịch là vì anh ta không thích người khác giới và không cần có con.

 

Thật là sướng khi không phải sinh con, không bị nhà chồng ép sinh con, không phải thể hiện tình cảm trước mặt bố mẹ nhà họ Diệp.

 

Chu Tịch đã gửi cho tôi rất nhiều tin nhắn nhưng tôi đã trực tiếp chặn anh ta.

 

Ngày thứ ba sau đám cưới, tôi về nhà, bố tôi nói với tôi rằng Chu Tịch và Bạch Nguyệt Nhu đã nhận được giấy đăng ký kết hôn, nhưng đám cưới vẫn chưa được tổ chức.

 

Bố tôi khi biết được điều này này đã rất tức giận, ông đã lấy lại quyền điều hành công ty từ tay Chu Tịch và thuê một người quản lý chuyên nghiệp để quản lý công ty. Còn ông thì đi du lịch khắp thế giới.

 

10

 

Khi nhìn thấy Bạch Nguyệt Nhu lần nữa, tôi đã ngạc nhiên hồi lâu. Bạch Nguyệt Nhu luôn có nụ cười rạng rỡ và làn da trắng trẻo đã không còn nữa.

 

Cô ta nhìn tôi chằm chằm, mái tóc rối bù, mép môi có hai vết phồng rộp, trông cô ta có vẻ không ổn.

 

"Cố Hành Hành! Cô đã đổ loại thuốc lắc nào vào người Chu Tịch vậy? Sau khi chúng tôi kết hôn, anh ấy không bao giờ đến công ty lấy một lần, ngày nào cũng uống rượu say. Nhờ có cô mà công ty sắp đóng cửa!"

 

Tôi hạ khóe miệng nhếch lên trước khi nói: "Không phải như ý muốn của chị sao? Hãy ở bên Chu Tịch. Chị dâu, chúc chị trăm năm hạnh phúc."

 

"Làm sao có thể! Cố Hành Hành, Cố Hành Hành, quay lại! Cố Hành Hành!"

 

Tôi mặc kệ tiếng hét của Bạch Nguyệt Nhu phía sau, lên xe chuẩn bị chợp mắt.

 

Loading...