Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Lựa Chọn Của Phu Quân - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-10-15 15:06:36
Lượt xem: 179

03

 

Trên người Tạ Hủ Chi rất ấm áp.

 

Không biết vì cái gì, ta luôn cảm thấy trên người hắn có một loại mùi thơm rất quen thuộc, không giống hương liệu dược liệu bình thường, ngược lại giống như là một loại mùi thơm ngát của cỏ không biết tên đã bị mặt trời phơi qua.

 

Còn pha lẫn một chút mùi m.á.u tươi nhàn nhạt, gần như không phát hiện được.

 

Hắn giơ tay bóp một huyệt đạo trên cổ ta, trước mắt ta tối sầm ngủ thiếp đi.

 

……

 

Trong mộng, ta lại trở về lúc mới gặp Ngụy Cảnh.

 

Trong hội đèn lồng năm mười ba tuổi, ta bị người ta bỏ thuốc mê, bắt cóc.

 

Hắn vác ta trên vai, lúc chuẩn bị rời khỏi thành lại đụng phải quân đội của Trấn Bắc tướng quân hồi triều, chỉ có thể trà trộn trong đám người chờ đợi thời cơ.

 

Khi đó thuốc mê của ta vừa lúc hết tác dụng, mơ mơ màng màng mở mắt ra, liền thấy thiếu niên mười tám tuổi cưỡi trên lưng ngựa cao lớn, một thân áo giáp lưu vân màu vàng phảng phất như thiên sứ hạ phàm, thần sắc lạnh nhạt, khuôn mặt kia lại thật sự rất đẹp, thu hút bốn phía nữ tử nhao nhao đỏ mặt.

 

Trước đó, ta đã nghe qua cái tên Ngụy Cảnh này.

 

Hắn kế vị phụ thân cùng huynh trưởng đã mất, ở trong quân doanh liền có thanh danh rất lớn, trận kia hắn chỉ dẫn theo một đội thân vệ g.i.ế.c vào trong trướng Đại Hãn Hung Nô, bắt sống Đại Hãn cùng hai đứa con trai của hắn.

 

Nhưng ta không quan tâm cũng không nhìn kỹ, trong lúc hoảng loạn, ta dùng hết sức hướng hắn hô to:

 

“Ngụy tướng quân, cứu mạng!”

 

Kẻ bắt cóc lập tức che miệng ta, xoay người định chạy trốn.

 

Ngay tại thời điểm ta tuyệt vọng, Ngụy Cảnh từ trên lưng ngựa nhảy nhanh xuống, một phen đoạt ta từ trên vai tên côn đồ xuống, bóp cổ tên côn đồ quật hắn xuống đất!

 

“Không sao chứ? "Hắn thản nhiên nói.

 

Ta cẩn thận mở mắt, liền nhìn vào trong đôi mắt sâu thẳm kia.

 

Phía sau hắn, có chút sương động trên cánh đồng, dòng sông ướt đẫm hoa quế.

 

Tim ta đập thình thịch, ngay cả bản thân cũng không biết tại sao.

 

Năm mười sáu tuổi, ta nghe nói thiên tử muốn vì Ngụy Cảnh mà chọn lựa hôn sự.

 

Yến hội xuân khi ấy, hơn nửa khuê nữ ở kinh thành đều đến góp vui.

 

Ta lấy hết dũng khí, thừa dịp không ai chú ý đem một cái hầu bao nhét vào trong tay Ngụy Cảnh.

 

Sau đó, ta liền nhận được thánh chỉ tứ hôn của hoàng thượng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lua-chon-cua-phu-quan/chuong-3.html.]

 

Ta cực kỳ vui mừng, ta cho rằng Ngụy Cảnh nhớ rõ ta, cũng vui lòng với ta.

 

Nhưng về sau ta mới biết được, hắn cưới ta bất quá là bởi vì hắn cần một thê tử, để che giấu hắn mơ ước đối với quả tẩu của hắn.

 

Từ sau khi phụ thân cùng huynh trưởng của Ngụy Cảnh hy sinh trên chiến trường, Ngụy gia cũng chỉ còn lại có mẫu thân Ngụy Cảnh, còn có thê tử của huynh trưởng – Cố Vọng Thư.

 

Ai cũng không biết, giữa bọn họ lúc nào nổi lên tâm tư khác.

 

Sau khi Ngụy mẫu phát hiện liền giận tím mặt, nói phụ thân Ngụy Cảnh lấy cái c.h.ế.t đổi lấy thanh danh tuyệt đối không thể bị chuyện xấu của bọn họ hủy hoại được!

 

Bà lấy cái c.h.ế.t ép Ngụy Cảnh cưới vợ, thầm nghĩ chờ đợi khi hắn cưới vợ tâm tư đối với Cố Vọng Thư cũng liền bị phai nhạt.

 

Ngụy Cảnh không có biện pháp nào khác, lúc này mới đáp ứng chuyện thành thân.

 

Hắn căn bản là không có cảm giác với ta, cũng căn bản không nhớ rõ ta.

 

Chỉ là lúc về nhà Ngụy mẫu hỏi hắn nhìn trúng cô nương nào, hắn ai cũng không nhớ rõ, vì để báo cáo cho Ngụy mẫu kết quả mà móc cái hầu bao kia ra.

 

Vì thế Ngụy mẫu chọn ta, đến tìm thánh thượng cầu tứ hôn.

 

Một năm sau ta mới biết chuyện này.

 

Ngay từ đầu ta chỉ cho rằng Ngụy Cảnh trời sinh tính tình nhạt nhẽo, đối với ai cũng không để ý.

 

Mãi đến đêm sinh nhật Cố Vọng Thư, một mình hắn nhìn ánh trăng hồi lâu, sau khi uống say liền vào phòng ta.

 

Đêm đó hắn vứt bỏ tất cả bình tĩnh tự kiềm chế, lực đạo lớn đến mức làm cho ta sợ hãi.

 

Chờ hắn rốt cục nặng nề nằm trên người ta ngủ, ta nghe được hắn nhẹ giọng gọi một câu:

 

“Vọng Thư.”

 

Ta tưởng mình nghe nhầm.

 

Rất lâu sau, ta run rẩy kéo chăn lên n.g.ự.c hắn ra.

 

Có một vầng trăng lưỡi liềm đ.â.m vào đó.

 

Trước kia ta cũng hỏi qua Ngụy Cảnh, vì cái gì muốn ở n.g.ự.c hình xăm mặt trăng.

 

Hắn chỉ qua loa không đáp.

 

Hiện tại ta mới hiểu được, tiền vọng thư sứ tiên phong hề, hậu phi liêm sứ bôn chúc.

 

Vọng Thư.

 

Đó là mặt trăng.

Loading...