Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Lựa Chọn Của Phu Quân - Chương 18

Cập nhật lúc: 2024-10-15 16:58:06
Lượt xem: 113

17

 

Tạ Hủ Chi có công tiêu diệt dư nghiệt tiền triều, Hoàng thượng hỏi anh muốn ban thưởng gì.

 

Anh liền hướng hoàng thượng cầu tứ hôn.

 

Vốn Khâm Thiên Giám tuyển ngày tốt là cuối năm, anh lại rất gấp gáp, uy h.i.ế.p quan viên kia không phải nói mùng sáu tháng sau chính là ngày tốt.

 

Ta muốn tự tay thêu áo cưới, kể từ đó gấp gáp, anh lại lật cửa sổ đến liền nhịn không được oán giận.

 

“Sớm như vậy làm gì, thiếp thêu áo cưới đến hoa mắt rồi!”

 

Tạ Hủ Chi tựa vào cửa sổ liếc Lục Châu một cái.

 

Lục Châu yên lặng lui ra.

 

Anh đột nhiên từ trong lòng lấy ra một vật trắng xóa nhét vào trong lòng ta!

 

Ta cả kinh, đầu lưỡi nó đã l.i.ế.m lên mặt ta, hưng phấn đến cái đuôi lắc tới lắc lui.

 

“A Vượng! "Ta vui sướng cực kỳ!

 

Lúc trước ta bảo cha ta phái người trở về tìm nó, chỉ là người trên núi đều đã chết, huống chi một con chó.

 

“Chàng tìm thấy nó ở đâu?”

 

Ta cao hứng muốn chết, "Thiếp còn tưởng nó không còn.”

 

Tạ Hủ Chi không đáp, lau khóe môi, lúc này ta mới thấy rõ trên ngón tay anh có vết máu, vội la lên.

 

“Chàng bị thương?”

 

Tạ Hủ Chi cười hắc hắc, liếc nhìn tường:

 

"Hắn bị thương cũng không nhẹ.”

 

"Mỗi lần đến phòng nàng đều phải đánh một trận với bên kia, muốn cùng thê tử hòa ly còn dây dưa không rõ, thật sự là vô liêm sỉ."

 

"Ta phải nhanh chóng đem nàng đón đến nhà của ta, làm sao có thể để cho nàng mỗi ngày đều ở ngay hắn bên cạnh?!"

 

Ta mở cửa sổ cho anh đi vào, rót cho anh ly trà nóng, bất đắc dĩ nói:

 

“Chàng dây dưa với hắn cái gì.”

 

Tạ Hủ Chi khinh thường:

 

“Là hắn quấy rầy ta!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lua-chon-cua-phu-quan/chuong-18.html.]

Ta thấy anh không có gì đáng ngại, liền tiếp tục tựa vào bàn thêu áo cưới.

 

Tạ Hủ Chi không hề coi mình là người ngoài, dựa thẳng vào giường ta.

 

Một lúc lâu sau ta quay đầu lại, phát hiện anh đã nhắm mắt ngủ say.

 

Lúc anh ngủ, nụ cười trước sau như một trên mặt biến mất, ngược lại hiện lên một tia mệt mỏi.

 

Ta biết công việc của Tạ Hủ Chi bề bộn nhiều việc, nhất là vừa mới dưỡng thương xong, anh ấy nhất định rất mệt mỏi.

 

Ta đắp chăn lên người anh, nhìn khuôn mặt ngủ say của anh.

 

Bao nhiêu ngày đêm, ta đều cầu nguyện ông trời có thể cho người này trở lại bên cạnh ta.

 

Hôm nay anh thật sự đã trở về.

 

Ta chỉ cảm thấy một khối trống rỗng trong lòng, giờ đây rốt cục đã được lấp đầy.

 

18

 

Đêm trước đại hôn, ta từ chỗ Tạ Hủ Chi biết được tin tức của Cố Vọng Thư.

 

Nghe nói cô bị đưa đi ngoại ô kinh thành lúc bị thổ phỉ bắt đi, Ngụy Cảnh đi cứu người, đem cô ta mang về.

 

Ta không nhịn được nhìn sắc mặt Tạ Hủ Chi.

 

"Không phải là chàng sắp xếp chứ?"

 

Tạ Hủ Chi chỉ cười không nói.

Tối hôm đó sau khi anh rời đi, cửa sổ của ta lại bị gõ vang.

 

Ta dụi mắt đi tới, không kiên nhẫn nói:

 

"Tạ Hủ Chi, chàng có để yên không, ngày mai là đại hôn, chàng..."

 

Ta dừng lại, Ngụy Cảnh một thân hắc y đứng ở ngoài cửa sổ.

 

Từ sau khi Tạ Hủ Chi trở về, đã rất lâu rồi hắn không tìm ta.

 

Ta còn tưởng rằng hắn buông tha, không nghĩ tới vẫn là âm hồn bất tán.

 

Trong mắt hắn phủ kín tơ máu, tiều tụy hơn rất nhiều.

 

“A Uyển," Hắn cơ hồ là cầu xin," Đừng cùng hắn thành hôn.”

 

“Phu thê chúng ta nhiều năm như vậy, cũng nên có một tia tình cảm, sau này ta đối xử với nàng nhất định tốt hơn hắn, coi như ta cầu xin nàng.”

 

Ngụy Cảnh từ trước đến nay là thiên chi kiêu tử, chưa từng nghe hắn nói qua một chữ "Cầu".

Loading...