Livestream giám định đồ cổ - Phần 2: Huyết Thi đến • Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-07-07 17:31:07
Lượt xem: 204

"Phụt..Ha ha ha-"

"Cô nhìn kỹ lại xem, đây thật sự là thời nhà Minh á?"

Tô Khả Khả nhịn cười, đem đôi giày đặt lại gần màn hình.

"Xem kỹ lại đi, chắc nãy nhìn nhầm rồi đấy."

"Không sai đâu. Cô nhìn họa tiết trên đó đi, đó là kỹ thuật thêu bện vòng chỉ có ở thời Minh, Nguyên. Loại hình này gần như đã thất truyền nên rất ít người biết đến."

"Hơn nữa đầu nhà Nguyên đã thịnh hành hủ tục bó chân, cuối nhà Nguyên đất nước loạn lạc nên số người bó chân ít đi rất nhiều. Chờ nhà Minh ốn định triều chính thì mới bắt đầu phổ biến trở lại, còn loại này lại vừa với lòng bàn chân tự nhiên, nên chỉ có thể xuất hiện vào cuối Nguyên đầu Minh mà thôi."

[Chủ phòng thật xịn sò!]

[Đúng đó! Kiến thức lịch sử phong phú quá đi, mà đôi giày thêu cũng tinh xảo thật, vừa thấy đã biết không phải do thời bây giờ làm nên rồi.]

[Chính nó đó! Những cái đó là ông nội cô ấy làm thôi chứ có phải cô ấy đâu. Hơn nữa cũng chưa biết lý do tại sao ông ấy lại vào đó, nói không chừng chỉ là say rượu đánh nhau gì thôi, mấy người đừng oan uổng người ta nữa.]

Sau khi nghe tôi nói thì trên khu bình luận bắt đầu có nhiều người bênh vực tôi hơn. Tôn Khả Khả phồng má, bả vai run run, dáng vẻ như đang nén cười.

"Thế thưa Mộ Dung Nguyệt, đôi giày trân quý như vậy rốt cuộc đáng giá bao nhiêu?"

Tôi ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt nghiêm túc.

"Hơn ba năm, loại đồ vật này chỉ có thể cầu chứ không thể có!"

"Ba năm gì cơ?

Nét cười trên mặt Tôn Khả Khả sượng đơ, mờ mịt khó hiểu hỏi.

"Là sao chứ, tôi đang hỏi cô là bao nhiêu tiền!"

"Ý của tôi là hơn ba năm, nếu cô mang nó đi trục lợi cá nhân thì bản án sẽ từ ba năm trở lên. Giày này của cô nhìn là đã biết vừa mới đào ra, bây giờ chủ động giao nộp rồi nhanh chân đi tự thú đi."

Khu bình luận ồ lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/livestream-giam-dinh-do-co/phan-2-huyet-thi-den-chuong-2.html.]

[Quá kích thích. Cuối cùng sau nhiều lần xem livestream giám định đồ cổ tôi cũng có thể gặp tình huống này.]

[Tôi biết cái cô Khả Khả này, nhà cô ta giàu lắm, hắn sẽ không đi mua mấy món đồ cổ trộm từ mộ lên đâu, chắc là cô ta bị lừa rồi ấy.]

[Mặc kệ lừa hay không lừa, nhiều người thấy như vậy, chắc chắn phải giao nộp lên trên rồi.]

Tôn Khả Khả nhìn khu bình luận hồi lâu rồi mới phản ứng lại, nhưng ngoài dự đoán chính là cô ấy vỗ tay cười phá lên.

"Tôi thật sự nhịn không được, cô nói chuyện bựa thật đó Mộ Dung Nguyệt, tôi cười đau cả bụng!"

"Ha ha ha, ây ui.Gì mà nhà Minh, trộm mộ, đây là giày chị dâu tôi đó bà cố ơi! Chị ấy vừa mới tháo ra khỏi chân thôi!"

"Sao? Chuyện này không có khả năng!"

Lúc tôi kinh ngạc nhíu mày thì khu bình luận đã nổ tung rồi.

[Cười chớt, sao lại lật xe rồi?!]

[Nãy ai nói cô ta chuyên nghiệp đâu, giờ thấy mặt mình đau chưa?]

[Lại còn thêu thùa tinh xảo, thời bây giờ không thể làm giả ha ha ha - Chủ phòng cho ông bao nhiêu tiền đấy?]

[Thế sao mấy người không nói Tôn Khả Khả đang bịa chuyện đi, chắc chắn cô ta không dám thừa nhận cái này là đồ phi pháp thì có!]

[Chuẩn không cần chỉnh. Mộ Dung Nguyệt giải thích cặn kẽ như vậy, sao có thể nhìn lầm chứ, trăm phần trăm là Tô Khả Khả lừa người!]

[Bớt đê! Rõ ràng là Mộ Dung Nguyệt lật xe còn không chịu nhận, thuỷ quân cút hết cho bố mày nhờ!]

Khu bình luận loạn như nồi cám heo, tôi lại chăm chú nhìn đôi giày trên màn hình lần nữa, tôi quả quyết lắc đầu.

"Tuyệt đối không thể nào, đôi giày chắc chắn là đồ cổ vừa khai quật cách đây không bao lâu."

"Chất liệu dệt giống nhưng ở dưới mộ cũng sẽ bị oxi hóa, muốn bảo quản được tốt đến như vậy chỉ có duy nhất một phương pháp."

"Đó là ngâm trong nước!"

Có một loại xác ch.ết đặc thù gọi là xác ướp, người xưa ngâm xác trong một loại dung dịch quan tài đặc chế sau đó niêm phong lại rồi hạ táng. Bởi vì xác c.h.ế.t được bảo quản tốt da vẫn giữ được độ đàn hồi, khớp xương vẫn có thể cử động được.

Bình luận

6 bình luận

Loading...