Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

LIVE STREAM ĐOÁN MỆNH - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-08-14 07:53:27
Lượt xem: 488

1.

 

Gần đây việc xem bói trực tiếp đã trở nên rất phổ biến, tôi nghe nói các tiểu đạo sĩ trên ngọn núi bên cạnh đã trang trí ngôi chùa của họ bằng những chiếc vành vàng. 

 

Tôi nhìn chiếc bánh bao trong tay rồi lặng lẽ mở phòng phát sóng trực tiếp. 

 

Phòng phát sóng trực tiếp tôi vừa đăng ký không nổi tiếng chút nào. 

 

Tôi không vội, nghiêm túc vẽ bùa, thỉnh thoảng liếc nhìn màn hình. 

 

Khoảng nửa giờ sau, một yêu cầu kết nối hiện lên, tôi nghĩ nghĩ rồi đặt bút xuống bấm chấp nhận. 

 

Một lúc sau, trên màn hình xuất hiện một người đàn ông trung niên đeo kính gọng vàng, ông ta khoảng năm mươi tuổi, mặc áo sơ mi xanh bỏ trong quần, trên cổ tay đeo một chuỗi hạt Phật giáo có giá trị rất lớn. 

 

“Cô gái trẻ cũng tin điều này sao?” 

 

Người đàn ông có tên trên mạng là “Khải ca” nhìn tôi cười nửa miệng, giọng điệu rất khinh thường. 

 

Tất cả những gì ông ta nghĩ là làm sao một cô gái trẻ như tôi lại có thể biết gì về bói toán? Đó chỉ là một chiêu trò để được nổi tiếng thôi. 

 

Tôi nhìn chằm chằm vào phía sau “Khải ca” một lúc, sau đó vẻ mặt lạnh lùng nói: “Liên quan gì đến anh” Khải ca có vẻ sửng sốt một chút, theo phản xạ nói: “Liên quan gì đến tôi?”

 

“Đúng vậy, liên quan gì đến nồi cơm nhà anh."

 

Tôi cầm cây bút bên cạnh lên tiếp tục vẽ bùa. 

 

Người đàn ông bị tôi nói nghẹn lại, da thịt trên mặt anh ta run rẩy. 

 

Độ nổi tiếng của anh ta không hề thấp, vì vậy nhiều người đã tỏ ra khó chịu khi nhìn thấy anh ta. 

 

Anh ấy thở dốc và cố gắng nở một nụ cười. 

 

"Cô bé, để tôi xem những gì cô viết ở trên có phải là sự thật không?" 

 

"Ừ, ba quẻ đầu tiên là miễn phí." 

 

Tôi loay hoay với thứ gì đó hoàn toàn phớt lờ anh ta. 

 

Thái độ của tôi khiến cư dân mạng đang xem rất tức giận, rất đông người đã đổ xô vào phòng phát sóng trực tiếp của tôi.

 

[Cô bé, tuổi còn trẻ mà nói chuyện lại ngạo mạn vậy, mỗi câu đều kẹp d.a.o giấu kiếm.] 

 

[Sao một người đẹp như vậy lại không được dạy bảo?]

 

[Không phải mẹ cô đã dạy cô phải cẩn thận lắng nghe khi người khác nói chuyện với mình sao?]

 

Khải ca thấy mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp đềubênh vực hắn, sắc mặt tốt lên rất nhiều. 

 

"Như thế này đi, cô gái, cô thấy đấy nếu chúng ta có thể kết nối, thì chúng ta cũng coi như có duyên." 

 

"Hôm nay tình cờ tôi có một hợp đồng , vì vậy cô có thể giúp tôi xem có kí được không." 

 

"Không được" tôi nói mà không ngẩng đầu lên.

 

Người đàn ông sửng sốt một lúc rồi cười lớn: “Cô gái, tính toán của cô sai rồi, tôi chắc chắn 90% việc kinh doanh này có thể thành công.” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/live-stream-doan-menh/chuong-1.html.]

 

[Người phụ nữ này hoàn toàn không biết bói toán, cô đang giả vờ làm gì vậy.] 

 

[Không cần ngẩng đầu lên, vậy là xong rồi sao?]

 

[Cô ấy có biết người làm kinh doanh tin vào điều này nhất không? Cô ấy không biết giả vờ hiểu ở đây mà vi phạm điều cấm kỵ của người khác.] 

 

[Tôi gần như nôn mửa khi nhìn vào biểu hiện của người phụ nữ này.] 

 

Tôi cúi đầu cẩn thận vẽ bùa, Khải ca cho rằng tôi đã nhầm lẫn và cố tình trì hoãn để đợi anh ta thoát khỏi kết nối, anh ta muốn làm tôi xấu hổ nên không cúp máy. 

 

Tôi đoán là sắp hết giờ nên đặt bút xuống rồi nhìn lên. 

 

"Điều đó không thể xảy ra bởi vì tôi đã gọi cảnh sát." 

 

Tôi còn chưa nói hết câu, khuôn mặt của người đàn ông trên màn hình đã thay đổi đáng kể, thậm chí anh ta còn không thể duy trì được nụ cười của mình. 

 

"Em gái đang nói cái gì vậy? Cô phải chịu trách nhiệm khi báo cảnh sát sai sự thật. Cô không thể vì nổi tiếng mà làm những việc như vậy." 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

 

[Người phụ nữ này chắc chắn bị bệnh. Cô ấy xem bói rồi gọi cảnh sát.]

 

[Ngày nay, mong muốn nổi tiếng của con người thực sự không có giới hạn.] 

 

[Cô ấy sẽ biết mức độ nghiêm trọng của vấn đề khi được yêu cầu chịu trách nhiệm.]

 

"Cảnh sát nhất định sẽ biết đây là thật hay không.” 

 

"Để xem cảnh sát bắt anh hay tôi." 

 

Tôi nhìn người đàn ông qua màn hình, cười khúc khích. 

 

[Ôi trời ơi, chủ phòng bình tĩnh quá. Cô ấy thực sự đã nhìn thấy gì đó à?] 

 

[Mọi người không thấy chủ phòng cười rất đẹp sao? Nó hơi giống vẻ đẹp của mỹ nhân trong tiểu thuyết, tôi bị chìm trong nụ cười nàyrồi, mau đánh cho tôi tỉnh lại nào.] 

 

[Lầu trên tỉnh lại đi.]

 

[Đầu óc bà chỉ suy nghĩ chuyện gì đâu, cương thi cũng đâu lạ gì đâu.]

 

[Không ai để ý vừa rồi ánh mắt của Khải ca rất đáng sợ không?] 

 

[+1 lầu trên.] 

 

"Anh đã làm gì, trong lòng chắc hiểu rõ. Anh đã hại bao nhiêu người, cuối cùng sẽ bị báo ứng." 

 

Mới vừa nãy tôi ngước mắt nhìn, thấy vô số quỷ hồn phía sau Khải ca, phần lớn đều đáng sợ. 

 

Tôi hiếm khi thấy cảnh tượng như vậy kể từ khi thành lập nước Trung Quốc mới. 

 

Những quỷ hồn không muốn đầu thai, dựa vào rất nhiều oán khí lưu lại tại nhân gian. Tuy nhiên, ký ức của những quỷ hồn và oán khí sẽ mờ dần theo thời gian. 

 

Vì vậy, họ thường ở bên cạnh những người có nhân quả với mình, không ngừng sinh oán, do đó tồn tại lâu dài trên thế gian. 

 

Phía sau Khải ca, sự oán giận dâng lên tận trời.

 

Loading...