Linh Hồn Toả Sáng - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-07-04 15:01:40
Lượt xem: 624

"Sao cậu nhận ra tôi?"

 

Tôi và Lục Tu Tề ngồi trên bãi cỏ sân vận động của trường, lúc này mặt trời sắp lặn, chỉ còn lại những đám mây rực rỡ trôi lơ lửng trên không trung.

 

Tôi nằm ngửa trên bãi cỏ không chút hình tượng, duỗi những cơ bắp đã vận động cả ngày.

 

Lục Tu Tề cũng nằm bên cạnh tôi, cậu ta kê hai tay dưới gáy, ánh mắt xa xăm.

 

"Vì sự tự tin của cậu. Sự tự tin này, tôi chỉ thấy ở một mình Trần Nghiên Hạ."

 

"Cho dù là tham gia cuộc thi học thuật hay đại diện trường đi diễn thuyết, dẫn chương trình, tôi chưa bao giờ thấy Trần Nghiên Hạ lùi bước."

 

"Ngay cả những việc chưa từng làm, cô ấy cũng chỉ bình tĩnh nói một câu, để tôi thử xem. Sau đó cô ấy sẽ đạt được một thành tích rất rực rỡ, khiến mọi người kinh ngạc."

 

"Trước đây tôi vẫn luôn nghĩ là do thiên phú và gia cảnh khiến cô ấy tự tin như vậy, sau này mới hiểu ra, đó là sự bình tĩnh đến từ tính tự giác cực cao."

 

Ánh mắt Lục Tu Tề sáng lên, quay đầu nhìn tôi, những đám mây trên bầu trời phản chiếu trong đôi mắt sáng ngời của cậu ta.

 

"Cậu chính là cô ấy, tôi biết Liễu Thanh Thanh không thể rực rỡ như vậy, chỉ có Trần Nghiên Hạ mới có thể."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/linh-hon-toa-sang/chuong-13.html.]

Cuối cùng cũng không phải một mình gánh chịu bí mật nặng nề này, khi nghe nói Liễu Thanh Thanh đã lừa tôi, Lục Tu Tề tức điên lên.

 

"C h ế t tiệt, tôi đã nói rồi mà, cô ta ngày nào cũng mắt thâm quầng, ít nói, đúng là không thể nói ra điều gì tốt lành!"

 

"Cậu yên tâm, tôi chắc chắn sẽ kiếm thật nhiều tiền để sớm đưa cậu sang Mỹ, đợi đổi lại với Liễu Thanh Thanh xong, tôi sẽ đ.ấ.m cho cô ta một trận! Đúng là đồ thất đức!"

 

Tôi và Lục Tu Tề nhìn nhau, đều bật cười trước cảnh tượng tưởng tượng.

 

Lục Tu Tề nhảy dựng lên, hét lớn và vung một bộ quyền pháp vào không khí.

 

"Không được không được, bây giờ cậu chăm chỉ như vậy, vừa giảm cân vừa học hành chăm chỉ, đến lúc đó trở thành một mỹ nhân, thi đỗ trường danh tiếng, chẳng phải là tiện cho Liễu Thanh Thanh sao? Cô ta hưởng thụ một lần, đổi lại tiếp tục hưởng thụ lần thứ hai, aaaaa, tức c h ế t mất!"

 

"Trần Nghiên Hạ, cậu cứ buông thả đi, ăn cho mình thành 300 cân rồi đổi lại với cô ta!"

 

"Ha ha ha! Cậu nói linh tinh gì vậy!"

 

Tôi ôm bụng cười một lúc, cũng chống người đứng dậy, vươn vai một cái thật to.

 

"Cho dù là Liễu Thanh Thanh hay Trần Nghiên Hạ, tôi mãi mãi là tôi, là người sống nghiêm túc từng ngày."

 

Bình luận

1 bình luận

Loading...