Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 115

Cập nhật lúc: 2024-08-29 17:30:20
Lượt xem: 92

Lâm Cao Sầm nghe thấy con trai nói lời “Thâm tình”, thiếu chút nữa liền c.h.ế.t ngất, Lâm Họa Ý cũng buồn nôn chịu không nổi mà trực tiếp trở về phòng, nhắm mắt làm ngơ!

Hà Mộng Hạ há mồm muốn nói gì đó, nhưng nhìn đến ánh mắt mong đợi của con trai cùng “con gái” chính tay bà ta nuôi lớn, lại đem toàn bộ lời nói nuốt vào.

Bà ta không có cách nào tuyệt tình như chồng mình, lại cũng thật sự không thể chúc phúc bọn họ.

“Nếu mày dám làm như vậy thì cả hai đứa mày cút ra khỏi nhà đi!” Lâm Cao Sầm che n.g.ự.c cảnh cáo con trai mình, lại nhìn con gái đã làm ông chán ghét mười phần.

“Ngày mai chúng ta sửa lại gia phả, cô cũng không được tự xưng là Lâm Thi Tình nữa, vốn dĩ tên này cũng không thuộc về cô.”

“Hôn nhân của Hòa Trạch tôi đã có sắp xếp, chuyện của hai người là không thể!”

Nghe lời tuyệt tình của Lâm Cao Sầm, Lâm Thi Tình càng thêm yên tĩnh. Nghe Lâm Hòa Trạch cùng cha mình cãi nhau, trong lòng cô ta vừa khổ sở vừa thống hận.

Lúc trước tình cờ nghe được Lâm Cao Sầm đang tìm kiếm cha mẹ ruột của cô ta, trả cô ta về gia đình, bây giờ lại nghe những lời của Lâm Cao Sầm ngược lại khiến cô ta giữ vững ý định giữ chặt lấy Lâm Hòa Trạch.

Chạng vạng, Lâm Thi Tình nói với Lâm Hòa Trạch cô ta muốn đi ra ngoài gặp mặt bạn học cũ, sau đó bắt xe đến vùng ngoại ô.

Xuống xe, cô ta nhìn lá bài màu đen trong tay mình, hít thật sâu, không hề do dự mà bước vào.

Mình không thể dễ dàng chấp nhận số phận như vậy!

Căng da đầu quay chụp tập tiếp theo dựa theo kế hoạch đã chuẩn bị trước, Lý Điệp Mộng bắt xe để về khách sạn nhưng đến khi xuống xe mới phát hiện tài xế đưa mình đến một chỗ hoàn toàn xa lạ!

Lý Điệp Mộng vừa định nói chuyện với tài xế, lại phát hiện biểu cảm của tài xế cứng đờ, mặt trắng xanh. Cô ta hoảng sợ bất chấp tất cả chạy ra khỏi xe, thấy trước mắt là một căn biệt thự sáng đèn.

Lâm Họa Ý cũng theo dõi Lâm Thi Tình đến trước căn biệt thự hẻo lánh này, nhìn xung quanh vài cái quyết định đi cửa sau vào trong xem, xem có thể trà trộn vào hay không.

Công nhân viên chức Thượng Lương mới vừa tan làm chuẩn bị về nhà cũng không biết từ khi nào mà sương mù nổi lên dày đặc bản thân đi mãi lại đến trước căn biệt thự hoàn toàn xa lạ.

Một cô gái mang mũ lưỡi trai, khẩu trang lén lén lút lút mà lái xe vào cổng biệt thự, do dự mãi muốn rời đi nhưng cuối cùng vẫn không dám đi, quyết định gõ cửa lớn biệt thự.

Di động không có tín hiệu, quanh thân là sương mù dày đặc cơ hồ khiến người ta không thấy đường đi, hoàn cảnh quỷ dị, một đám người tụ họp ở phòng khách lầu một của biệt thự, trước cửa có vị quản gia lớn tuổi kiểm tra đối chiếu thân phận từng khách mời.

“Không sai, xin mời vào.”

Kiểm tra đối chiếu xong lá bài màu đen của Lâm Thi Tình và cô gái mang khẩu trang, quản gia lại gật đầu với La Hòa vừa cảnh giác vừa lấy lá bài trong túi ra, quản gia mời bọn họ ngồi.

Rồi sau đó, quản gia phát hiện ra người đang theo dõi Lâm Thi Tình - Lâm Họa Ý, tưởng rằng chính mình không có cơ hội tìm thấy Lâm Thi Tình về sau lại tính, nào ngờ quản gia kia thế nhưng lại không cho Lâm Họa Ý rời đi bảo cô ta đưa ra thẻ bài gì đó.

Lâm Họa Ý vừa nói tôi không có, một tay cho vào trong túi, thật đúng là lấy ra tới một lá bài màu đen không biết bị người ta bỏ vào từ khi nào.

Lâm Họa Ý mơ mơ màng màng bị mời vào. Lâm Thi Tình đang cùng hai người xa lạ khác ngồi ở bàn dài bằng đá cẩm thạch trong phòng khách lầu một, sau nhìn thấy Lâm Họa Ý thì trở nên vô cùng khẩn trương.

Quả nhiên là có chỗ không đúng!

Phát hiện biểu tình của Lâm Thi Tình kỳ lạ, Lâm Họa Ý dứt khoát ngồi xuống, muốn nhìn Lâm Thi Tình muốn diễn cái gì xiếc.

Lý Điệp Mộng vốn dĩ đang tìm xe taxi cũng gặp được việc tương tự như vậy, đột nhiên xuất hiện một ông lão nói trên người cô ta có thư mời, muốn mời cô ta đến biệt thự tham gia trò chơi, Lý Điệp Mộng còn tưởng rằng bản thân gặp phải băng nhóm lừa gạt co chân định chaỵ nhưng bị ông lão có sức mạnh khác thường trực tiếp bắt lấy, túm vào biệt thự.

Cô ta run bần bật nhìn đến những người khác, lập tức kêu cứu, lại nghe quản gia nói.

“Chỉ cần trò chơi kết thúc, tự nhiên các người có thể đi ra ngoài.”

Nói xong, bảo cô ta lấy thư mời trong túi ra, là lá bài màu đen mà cô ta chưa từng nhìn thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-115.html.]

Không thể phân biệt được biệt thự là mới vẫn là cũ, trang trí cổ điển kiểu Tây tráng lệ, huy hoàng, hương vị hủ bại như phủ bụi thật lâu đều khiến “các khách mời” cảm thấy không thoải mái, cửa bị đóng chặt, di động không có tín hiệu, quản gia cực kỳ cường ngạnh mà yêu cầu bọn họ cần phải hoàn thành trò chơi đêm nay, mới có thể đi ra ngoài.

“Nếu không thì hậu quả các người không thể gánh vác được.”

Ông già âm trầm đứng ở cửa cảnh cáo bọn họ, rõ ràng toàn bộ cửa sổ đều đã đóng mà gió không biết từ đâu không ngừng thổi tới.

Trong lòng mỗi người đều nặng trĩu, bọn họ có một loại dự cảm: Nếu không hoàn thành trò chơi này, có lẽ thật sự sẽ phát sinh sự việc khủng bố.

“Có thể bắt đầu rồi sao?”

Lâm Họa Ý nhìn người kỳ kỳ quái quái cùng không khí xung quanh khiến người ta không thoải mái, nhấc tay đặt câu hỏi.

Cô ta chỉ nghĩ đến nhìn xem vì sao đột nhiên gần đây Lâm Thi Tình thay đổi, anh cả lại vì sao đột nhiên yêu Lâm Thi Tình yêu đến không thể kiềm chế, không hề hứng thú gì với trò chơi bỏ đi này.

Thượng Lương cũng nhìn về phía quản gia hành động quỷ dị này, không quên cảnh tượng ông già gầy trơ xương kéo cô gái kia như xách theo con chim nhỏ, sức mạnh như vậy vốn dĩ không nên xuất hiện trên người ông ta. Hơn nữa, trong ấn tượng của anh ta vùng này không có một căn biệt thự nào như vậy!

Biết một chút nội tình Lâm Thi Tình vẫn giữ im lặng như cũ, cô ta chỉ là muốn giữ được cuộc sống như hiện tại. Nếu trước giờ cô ta đều may mắn như vậy thì tại sao hiện tại không thể tiếp tục may mắn như thế chứ.

Trò chơi đêm nay chính là cơ hội!

Lúc này, cô ta nhìn qua người phụ nữ vẫn luôn không chịu tháo khẩu trang và mũ ra, bỗng nhiên cảm thấy đối phương có chút quen mắt, như đã gặp qua ở đâu rồi.

Lý Điệp Mộng trộm thao tác di động của chính mình, ý đồ liên hệ với bên ngoài. Thao tác nửa ngày cũng không có kết quả, chỉ có thể bất đắc dĩ mà từ bỏ ý tưởng, sau đó lặng lẽ ấn quay video.

Lý Điệp Mộng có chút hoài nghi đây có thể là một gameshow chỉnh người linh tinh, nói không chừng có thể quay được âm thanh thú vị hay hình ảnh gì đó hữu dụng cũng không chừng!

Mỗi người một tâm tư, quản gia chỉ là lạnh lùng nói: “Còn có một vị khách chưa đến.”

Cố Sướng đẩy Lâm Hạ Vy đi lang thang không có mục tiêu trên đường đi dạo, xe lăn này đã được cải tạo lại, không chỉ hoàn mỹ dựa theo công nghệ mà ôm sát cơ thể, chất liệu cực kỳ nhẹ nhàng, động cơ do phòng thí nghiệm sản xuất có mã lực vô cùng tốt chưa từng có trên thị trường, còn có một loạt các công năng như điều khiển từ xe, sạc điện, chứa đồ,...

Dưới ghế dựa Cố Sướng còn để một ít vật phẩm dành cho chữa bệnh, sinh hoạt.

Đi dạo một hồi lâu, bọn họ rốt cuộc thấy một làn sương trắng từ nơi xa bay tới, một tòa biệt thự dần dần xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

“Trong âm khí như vậy, hẳn là Tiểu Viên sẽ cảm thấy rất thoải mái.”

Lâm Hạ Vy ngẩng đầu nhìn Tiểu Viên đang bay bên cạnh cô nói, đối phương hưng phấn hứng gật đầu, liền ra dấu cho trợ lý số 2 đi dạo chỗ này trong chốc lát, để Tiểu Viên vận chuyển công pháp hút nhiều một chút âm khí.

Đợi một hồi lâu mà vị khách cuối cùng chậm chạp chưa tới, trên mặt quản gia lộ vẻ không kiên nhẫn, cố tình lại không thể không đợi.

“Người ta không tới, chúng ta liền phải ở chỗ này đợi sao?”

Lại là Lâm Họa Ý cô gái nóng tính này mở miệng, thật sự không nghĩ tiếp tục chơi cái trò chơi không thể hiểu được này!

“Đừng ồn ào, đây không phải chuyện đùa!”

Vừa mới vẫn luôn làm bộ không quen biết Lâm Họa Ý, Lâm Thi Tình không nhịn xuống chủ động mở miệng cảnh cáo, nhìn biểu cảm nghiêm túc cùng ẩn ý trong mắt Lâm Thi Tình, cùng Lâm Thi Tình lớn lên cùng nhau khiến Lâm Họa Ý nhận ra được có lẽ nơi này thật sự có cái gì nguy hiểm, âm lượng dần dần nhỏ đi.

“Còn phải đợi bao lâu, vẫn là nói có thể tùy tiện đến trễ?”

Thượng Lương luôn trầm mặc cũng phá lệ hỏi một câu, nhìn chằm chằm quản gia. Vừa rồi, anh ta thấy được trong góc nào đó của biệt thự có màu đỏ sậm, như là vết m.á.u lâu năm.

“Người đến trễ sẽ có kết cục gì hiển nhiên các người sẽ thấy được.”

Khóe miệng quản gia giơ lên, phối hợp với gương mặt già che kín nếp nhăn kia, trưng ra góc độ mất tự nhiên, càng thêm đáng sợ.

Loading...