Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

LIỆT HỎA TRÂN CHÂU - 11

Cập nhật lúc: 2024-09-19 15:48:34
Lượt xem: 176

20

Đảo mắt đã đến ngày tổ chức tiệc đính hôn.

Ngày đính hôn hôm ấy, tôi mặc một bộ váy dài màu đỏ rực, như một đóa hoa hồng đỏ thắm, chạy chậm nhào vào lòng Chu Thời Húc, tuy Chu Thời ôm lấy tôi nhưng hình như anh có tâm sự.

“Em, kết hôn với anh thật, hay là vì, giận dỗi, với Hạ Yến?”

Tôi sửng sốt, hóa ra mấy hôm nay anh ít nói chuyện với tôi là vì giận.

“Trả thù Hạ Yến quả thật là mục đích đầu tiên của em, nhưng em yêu anh, không liên quan gì đến anh ta cả. Dù không có Hạ Yến thì cũng không ngăn cản được việc em yêu anh.”

Chu Thời Húc yên lặng nhìn tôi, đôi mắt anh sạch sẽ sáng ngời, tôicos thể cảm nhận được thứ tình yêu trong sáng mãnh liệt qua đôi mắt ấy.

“Dạo này, ngọc trai, rất nhiệt tình, với anh.”

Tôi cười, dõi theo ánh mắt anh: “Cho nên?”

“Trước kia, không có ai, để ý đến anh.”

“Có em để ý anh nè, Thời Húc.” Tôi ôm khuôn mặt anh, hôn lên chóp mũi anh, hôn môi anh, kiên định lặp lại, “Em sẽ là người yêu anh nhất trên thế giới này.”

“Anh...... xứng ư?”

“Không ai xứng được yêu hơn anh.”

“Đeo vòng ngọc trai giúp em được không?”

Gương mặt Chu Thời Húc đỏ lên, nghiêm túc giúp tôi đeo vòng cổ.

'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'

Nếu Thời Húc có ký ức kiếp trước thì tốt rồi, nếu anh nhớ được chuyện anh từng cùng tôi trải qua sinh tử, có lẽ anh sẽ không lo được lo mất như hôm nay nữa.

Tiệc đính hôn sắp bắt đầu rồi, lúc trao nhẫn đính hôn, Hạ Yến xuất hiện ở cửa.

“Cố Giai Cẩn, anh hối hận rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/liet-hoa-tran-chau/11.html.]

Hắn làm trò trước mặt khách khứa, làm trò trước cánh truyền thông và tinh anh thương giới, nói với tôi:

“Không phải em nói, chỉ cần anh quay đầu thì em sẽ nguyện ý gả cho anh sao?”

Hạ Yến như bố thí, bất đắc dĩ đầu hàng trước tôi: “Anh chấp nhận vì em mà quay đầu.”

21

Hiện trường hôn lễ yên tĩnh vài giây, trong vài giây này, ngay cả dàn nhạc hòa âm cũng ngừng chơi nhạc.

Bỗng nhiên một tiếng cười nhạo phá vỡ sự yên tĩnh này.

Tôi cười vang, tôi càng cười to thì Hạ Yến trông càng buồn cười.

“Hạ Yến, sao anh lại nghĩ, tôi đường đường  là tiểu thư nhà họ Cố lại phải đợi một thằng rẻ mạt như anh quay đầu?!”

“Cô, cô nói cái gì?” Hạ Yến ngây ngẩn.

“Tôi nói anh rẻ mặt, mặt mũi rẻ mạt, nhân phẩm rẻ mạt, anh quay đầu cũng rất rẻ mạt! Rẻ mạt từ trong ra ngoài!”

Hôm nay Hạ Yến cố tình mặc đẹp, miễn cưỡng có chút đẹp trai, hắn mặc lộng lẫy đi cướp hôn, còn tưởng bản thân có thể dễ dàng cướp hết nổi bật, kết quả lại thành bị tổng sỉ vả cho không ngóc nổi đầu!

Cánh truyền thông thiếu đạo đức dí sát ống quay vào mặt hắn, trên khuôn mặt rẻ tiền kia sắc mặt đặc sắc lắm.

Tôi quơ quơ chiếc nhẫn kim cương đính ngọc trai trên ngón tay: “Xin lỗi nhé, hôn ước của tôi với anh anh chưa bao giờ là nói giỡn.”

“Từ lúc bắt đầu, người tôi muốn gả chính là Chu Thời Húc.”

“Bây giờ, hẳn là anh nên gọi tôi là chị dâu.”

Hạ Yến trừng Chu Thời Húc: “Thằng ngốc này mà cô cũng muốn? Một kẻ nói lắp mất trí nhớ mà cô coi như báu vật?!”

Chát———

Tôi tát Hạ Yến méo miệng, tiếng tát giòn tan khiến khách khứa cả kinh không khép được miệng.

Loading...