Liên Liên - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-07-05 00:45:31
Lượt xem: 5,384

Nói vòng vo tam quốc như vậy, nàng thở dài, xoa đầu ta: "Liên Liên, chúng ta cùng nhau lớn lên, ta đối với ngươi thế nào ngươi biết rõ, mới nửa năm thôi, chẳng lẽ đã xa lạ rồi sao?"

 

"Không có, Liên Liên sao có thể xa lạ với tiểu thư?"

 

"Ngươi xem ngươi kìa, nói chuyện cẩn thận quá, đừng gọi ta là tiểu thư nữa, giờ ta là muội muội ngươi Lý Tú Hà, đừng để người khác nhìn ra sơ hở."

 

Thực ra ta rất muốn hỏi nàng, tại sao Lý gia không nghe theo đề nghị ban đầu của ta, lấy thân phận con gái nuôi nhà họ Lý mà đến đây, là vì sao?

 

Nhưng ta không dám hỏi, ta sợ câu trả lời đó ta không thể chấp nhận được.

 

Tối hôm đó, ta cùng nàng dùng bữa, sau đó lại nói chuyện một lúc, nha hoàn Cẩm Nhi đến nói: "Phu nhân, tướng quân vẫn đang đợi người về, nhị cô nương giờ đã ở lại, sau này có nhiều cơ hội tâm sự, chúng ta về trước đi."

 

Ta nhìn ra ngoài cửa sổ, đúng là trời đã tối nhưng không hiểu sao, Lý Tú Nghiên không lên tiếng, ta không dám tự ý về trước.

 

Cẩm Nhi nói xong, ta vô thức nhìn Lý Tú Nghiên, nàng như không nghe thấy, tự mình uống canh sâm, hàng mi rũ xuống tạo thành bóng tối.

 

Cẩm Nhi không hiểu: "Đi thôi phu nhân, muộn thêm một chút nữa, tướng quân lại đích thân đến bế người về phòng mất."

 

Ta lập tức cảm thấy lạnh cả người, từ khi ta và An Nguyên Kỳ thành hôn, sự sủng ái của hắn dành cho ta, mọi người đều thấy rõ.

 

Không chỉ ở bên ngoài, mà ở nhà cũng vậy, hắn vẫn luôn chỉ có mình ta là nữ nhân.

 

Hơn nữa nửa năm nay, hắn vẫn không giảm hứng thú với ta, người này lại rất to gan, không bao giờ để ý đến quy củ gì, trước mặt mọi người hôn hôn ôm ôm là chuyện thường.

 

Ta vốn là người da mặt mỏng, bị hắn làm cho quen rồi, huống chi là những người hầu khác trong phủ.

 

Thấy hắn ngày ngày ôm ấp, dỗ dành ta, Cẩm Nhi buột miệng nói ra, cũng không thấy có gì.

 

Nhưng ta vẫn luôn bất an, vì khi đối mặt với Lý Tú Nghiên, ta lại sinh lòng sợ hãi.

 

Vị trí này vốn là của nàng, ta chính là tu hú chiếm tổ chim khách.

 

Lần thứ hai Cẩm Nhi nhắc nhở, nàng đã cười nói, trong mắt không nhìn ra bất kỳ cảm xúc nào: "Mau đi đi, chúng ta còn nhiều thời gian, có nhiều cơ hội để nói chuyện."

 

Tối hôm đó ta trở về phòng, An Nguyên Kỳ rất không vui.

 

"Phu nhân thật là nhẫn tâm."

 

Ta "hả" một tiếng, hắn hừ lạnh: "Muội muội vừa đến, cũng không cần phu quân nữa sao?"

 

Nói xong, lại giam cầm ta trong vòng tay, cố ý siết chặt: "Trước kia nàng đều dùng bữa cùng ta, hôm nay lại dám bỏ ta lại."

 

Ta cười, gỡ tay hắn ra, nghiêng đầu nói: "Vậy ngày mai để Tú Hà dùng bữa cùng chúng ta?"

 

"Đừng, phu nhân sao lại không biết giữ kẽ thế?"

 

"Nàng là muội muội ta, giữ kẽ làm gì?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lien-lien/chuong-12.html.]

An Nguyên Kỳ cười, xoa đầu ta: "Nghe nói biểu muội rất đẹp?"

 

Ta gật đầu: "Đúng vậy, nàng ấy thật xinh đẹp, mặt trái xoan mày ngài, đẹp như hoa đào, phu quân nhìn thấy chắc chắn sẽ thích."

 

Nói xong, ta mới nhận ra không ổn, quả nhiên, An Nguyên Kỳ nhìn ta cười, vẻ mặt khó lường: "Phu nhân phải giải thích cho ta hiểu, cái gì gọi là nhìn thấy chắc chắn sẽ thích, chẳng lẽ biểu muội vào kinh, còn có mục đích gì khác?"

 

Ta cắn môi, yếu ớt nói: "Là ý của ta, phu quân, ta không muốn để Tú Hà về nữa, chi bằng giữ nàng ấy lại phủ, ta muốn cùng nàng hầu hạ phu quân..."

 

Nói đến cuối, giọng ta càng lúc càng nhỏ, giọng An Nguyên Kỳ lại càng lúc càng lớn: "Nàng nói cái gì?!"

 

Ta cắn răng, nói lại một lần nữa, giọng nhỏ như muỗi kêu: "Ta muốn cùng Tú Hà hầu hạ phu quân..."

 

Hít——

 

Ta cúi đầu, nghe thấy An Nguyên Kỳ hít một hơi, giọng nghiến răng nghiến lợi: "Nàng đúng là gan lớn, Lý Tú Nghiên, sao ta lại cưới phải người như nàng nhỉ?"

 

Nói xong, lại nâng cằm ta lên: "Ta thật sự không hiểu, phu nhân nhà người ta đều không muốn chồng mình nạp thiếp, nhà ta thì thật là rộng lượng, tìm mọi cách tìm nữ nhân cho ta, đến cả biểu muội nhà mình cũng đưa tới."

 

Ta bĩu môi, òa một tiếng khóc: "Thì, ai bảo ta không sinh được con chứ?"

 

Thành thân nửa năm, An Nguyên Kỳ chỉ có mình ta là nữ nhân nhưng bụng ta vẫn không có động tĩnh gì.

 

Người ngoài không biết đã nói bao nhiêu lời đàm tiếu như "hổ dữ" phủ tướng quân, không sinh được con còn không cho chồng nạp thiếp.

 

Vì vậy, hoàng hậu nương nương đã triệu ta vào cung, bóng gió nói: "Hoàng thất tông gia, huyết mạch truyền thừa vô cùng quan trọng, rất nhiều lúc bản cung cũng không thích hậu cung có nhiều nữ nhân như vậy, tranh giành tính toán, thật sự khiến người ta mệt mỏi nhưng trên đời này làm sao có thể toàn vẹn cả hai."

 

"Bản cung biết ngươi và An Trình tình cảm sâu đậm, ngươi còn trẻ, gánh vác trách nhiệm chủ mẫu không dễ dàng, người nhà họ An ít ỏi nên cân nhắc thì phải cân nhắc sớm, là nữ nhân, vạn lần không được đố kỵ..."

 

Thấy ta khóc, An Nguyên Kỳ lại "hít" một tiếng từ tận đáy lòng, tức giận nói: "Kẻ nào không có mắt mà nói lời đàm tiếu về phủ tướng quân vậy, nàng nói cho ta biết, vi phu sẽ thay nàng trút giận."

 

"Hoàng hậu nương nương nói."

 

"Thôi vậy, coi như ta chưa nói."

 

Phụt... Ta bị hắn chọc cười, hắn rất ghét bỏ lau nước mắt cho ta: "Đừng khóc nữa, xấu c h ế t đi được."

 

"Vậy, chàng có muốn giữ Tú Hà lại không?"

 

"Giữ nàng ấy làm gì, chẳng phải là con cái sao, chúng ta sinh là được."

 

Nói xong, hắn ôm ngang ta lên, đặt lên giường, đưa tay cởi áo ngoài của ta.

 

Ta cạn lời nói: "Nhưng ta sinh không được."

 

Khuôn mặt trẻ trung tuấn tú của hắn thoáng qua một tia cười, ngón tay vuốt ve má ta, bên tai ta nói: "Phu nhân vội gì, chúng ta mới thành thân nửa năm, ta cũng không vội có con, ngày tháng còn dài, con cái rồi sẽ có, trước đó, hai chúng ta ở bên nhau không phải cũng rất tốt sao?"

 

Rất tốt, ta cũng thấy rất tốt nhưng An Nguyên Kỳ, nếu chàng là đồ tể, ta sẽ thấy càng tốt hơn.

 

Bình luận

16 bình luận

  • hay nheaa

    Nhã Cầm 6 ngày trước · Trả lời

    • Nam9 cũng từng rung động và muốn cưới công chúa khi chưa biết thân phận, cũng phải vào sinh ra tử kề vai chiến đấu mới có tình tới lúc biết thì thay đổi vì oán hận hoàng gia. Nhưng khi gặp nữ9 cái đùng cái yêu rồi tỏ vẻ từ trước giờ đều 1 lòng thực hiện hôn ước,cảm thấy nó giả giả sao đâu. Có đoạn nam9 vui mừng vì ng kia là phận nữ nhi nên mấy đoạn tình cảm nam nữ9 nhợt nhạt quá.

      Ny 3 tuần trước · Trả lời

      • Ổng buông bỏ bà công chúa rồi mới không chịu cưới nên sau này ổng sống hạnh phúc với vợ cũng là bình thường thôi. Ai không buông được thì tự làm khổ mình thôi.

        Phuongvu 3 tuần trước · Trả lời

      • Từ lúc buông bỏ đến lúc lấy vợ là mấy năm cơ mà, biết là công chúa cái na9 từ bỏ tình cảm luôn, mấy năm sau thắng trận đc ban hôm thì từ chối thẳng, nói chung ai còn yêu thì người ấy khổ

        Tiểu Lạc Lạc 3 tuần trước · Trả lời

    • Cảm ơn ad nhiều mhaaaa ,edit mượt quá trời

      Lyly 3 tuần trước · Trả lời

    • Ey chắc trưởng công chúa sẽ được chữa lành ha. Ý là thấy đoạn tình cảm của nam nữ chính vẫn chưa rõ lắm,tại sao biết bị lừa mà vẫn bình thường quá vậy?cái đoạn của lý tiểu thư cũng không rõ lắm,nói kĩ phần nó sẽ hay hơn

      Lyly 3 tuần trước · Trả lời

      • tình cảm của nam, nữ 9 có thể lý giải như sau: nam 9 từ khi biết thân biết thân phận của công chúa, đã từ bỏ rồi vì nam 9 biết mình k bao giờ cưới người hoàng thất, kiểu biết bản thân muốn gì nên mới nhắc lại hôn sự từ nhỏ. như nam 9 nói từ lúc vén khăn đã động lòng, coi như thấy sắc có lòng tham đi nhưng đã chắc chắn muốn che chở nữ 9. qua quá trình sống chung thì lâu ngày sinh tình, năm là người chồng tốt k nạp thiếp. nữ 9 thì rõ ràng biết lý do nàng gả cho nam 9, cho dù có tình cảm với nam 9 nhưng nàng vướng mắc thấy có lỗi với tiểu thư + tự ti về thân phận của nàng. nam 9 biết bị lừa vẫn như thường vì nam 9 biết rõ mọi chuyện rồi, có tình cảm với nữ 9 nên chuyện bị lừa đã k còn quan trọng để truy cứu.

        Tra331194 3 tuần trước · Trả lời

    • Ý là đọc tới gần chương 21 thấy nó đẹp đẹp mà phía sau còn tận 5 chương,sợ lại bẻ lái ngược tung chảo. Ai ngờ là 5 chương ngoại truyện ☺☺ hết hồn nha nậu

      Lyly 3 tuần trước · Trả lời

      • Đọc bình luận trước của bạn mà cứ phải đọc trong lo sợ =)))

        Bích Ngọc 3 tuần trước · Trả lời

      • Cố lên nha bà ☺

        Lyly 3 tuần trước · Trả lời

    • Cảm nhận sau khi đọc tới chap 17 Thích?yêu? Xảo trá, nói lời ngon ngọt thế nhưng thâm tâm vẫn xem liên liên là một nha hoàn,là một kẻ thấp kém? Tình cảm rẻ mạc

      Lyly 3 tuần trước · Trả lời

      • truyện hay xỉu, cảm ơn nhà dịch ạ

        jimi 3 tuần trước · Trả lời

        • Truyện quá. Nhẹ nhàng nhưng thấm. Cảm ơn nhà dịch

          Hoa Hoa 3 tuần trước · Trả lời

          • Thấy truyện này có thể làm phim ngắn được. TQ cũng hay làm mấy cái kịch bản này. Phát triển thêm về chuyện của trưởng công chúa chắc cũng ok. Cho nàng công chúa cái kết viên mãn.

            Hoa cổ 3 tuần trước · Trả lời

            • Cái kết gần như viên mãn rồi😯

              Tiểu Hàm 3 tuần trước · Trả lời

              Loading...