Lệ Quỷ Báo Oán - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-07 19:22:42
Lượt xem: 546

Tôi sợ tới mức “rầm” một tiếng rồi quỳ trên mặt đất, điên cuồng hô to: “Bà nội, cháu là cháu gái mà một tay bà nuôi lớn. Trời cao giám chứng, cháu đối với bà như sông nước cuồn cuộn, liên miên bất tuyệt. Cháu gái này sau khi lớn lên, nhất định sẽ dẫn bà đi khắp non sông tươi đẹp của Trung Quốc, nếm đủ sơn hào hải vị khắp ngũ hồ tứ hải. Cầu xin bà đừng ăn cháu, cháu ít thịt lại gầy. Nếu như bà nhất định phải ăn cháu, bà đợi cháu béo lên rồi ăn cũng không muộn! Bà nội tốt của cháu ơi!”

1 giây, 2 giây, 3 giây...

Không có chuyện gì xảy ra.

Tôi quay đầu lại, phía sau cũng không có bất kỳ ai.

Tôi nơm nớp lo sợ đi lên núi.

Trên đường đi, tôi cảm giác có người đi theo mình, phải nói là, bà nội đi theo tôi.

Tôi đem dùi cố định đưa cho bác trai, sau đó lẽo đẽo ở sau lưng bác, một tấc cũng không rời.

Bác trai không nhịn được bật cười: “Tiểu Miêu, chúng ta đi bắt gà rừng, không phải bắt sói hoang.”

Tôi không thể cười nổi, do dự không biết có nên đem chuyện vừa nãy xảy ra nói cho bác trai biết hay không.

“Bác trai, cháu phát hiện ra bà nội...”

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

Bác trai đột nhiên che miệng tôi lại.

“Xuỵt! Nhìn hướng trong rừng cây.”

Tôi nhìn theo hướng mà bác chỉ, sợ tới mức không dám thở mạnh.

Trong rừng cây, một đôi mắt màu xanh lục đang nhìn chằm chằm vào tôi và bác trai.

“Kia là….Cái gì?”

“Bác không biết. Bác chưa từng thấy con vật nào có đôi mắt màu xanh lục như vậy. Cháu đứng yên tại chỗ đừng nhúc nhích, bác đi xem sao.”

Tôi không nghe lời, mà đi theo sau lưng bác trai.

Bác trai lặng lẽ đến gần, cuối cùng chỉ là sợ bóng sợ gió.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/le-quy-bao-oan/chuong-3.html.]

Thì ra là hai con đom đóm.

“Phù —— Làm hại bác hồi hộp.” Bác trai thở một hơi dài nhẹ nhõm.

Đột nhiên, bên kia liên tục vang lên tiếng thét của bố tôi.

Bác trai thả tôi xuống và lao tới như điên.

“Bác, đợi cháu với.”

Tôi thở hổn hển chạy đến chỗ bố, trước mắt là một cảnh khiến tôi không khỏi rùng mình.

Bố tôi ngã trong vũng máu, cánh tay phải không thấy đâu.

Mẹ tôi lo lắng đến mức nước mắt ào ào rơi xuống.

Bác trai nhanh chóng xé áo ngoài, quấn quanh vết thương nơi cánh tay bị lìa.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Bố tôi toát mồ hôi lạnh, bờ môi trắng bệch, kể chuyện vừa rồi xảy ra.

“Tôi vừa mới ngồi xổm xuống ở gần bụi cỏ tìm gà rừng.”

“Liền nghe thấy trong bụi cỏ có động tĩnh, tôi nghĩ trong đó có đàn gà rừng.”

“Tôi trực tiếp lao tới bụi cỏ.”

“Kết quả một con gà rừng cũng không bắt được, cánh tay tôi đột nhiên bị con gì đó cắn. Sức cắn của nó rất khỏe. Tôi chưa kịp rút d.a.o ra thì cánh tay đã bị nó cắn lìa xuống.”

Bác trai cảnh giác đứng lên, quan sát nhất cử nhất động xung quanh.

“Chú có thấy rõ hình dáng của nó không?”

Bố tôi trầm trọng mà lắc đầu.

Bình luận

8 bình luận

Loading...