Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

LẤY THÂN BÁO ĐÁP - Chương 14 - 15

Cập nhật lúc: 2024-05-09 11:29:49
Lượt xem: 5,960

14

Chu Gia Thuật từ từ tiến thêm một bước, nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi.

"Hứa Nhan, nếu em không quá bướng bỉnh như vậy, thì anh cũng sẽ không nỡ không ra tay giúp đỡ em đâu.”

"Giúp tôi?"

"Đúng vậy, dù sao, mạng sống của ông cháu anh cũng là do Hứa gia cứu."

Chu Gia Thuật cười một tiếng, "Mấy ngày nay anh vẫn đang đợi em chịu mềm mỏng."

"Hứa Nhan, dù sao chúng ta cũng đã có nhiều năm tình cảm, anh cũng không nỡ thật sự mặc kệ sự sống c.h.ế.t của em."

"Chu Gia Thuật, anh nói thẳng đi, rốt cuộc anh muốn thế nào?"

"Anh không lấy em, nhưng chúng ta có thể giữ nguyên mối quan hệ như trước đây."

Tôi có chút ngạc nhiên nhìn Chu Gia Thuật.

Dù sao thì hôm trước anh ta cầu hôn Tống Duy, một mực si tình tha thiết, khiến lòng người cảm động.

Hóa ra tất cả đều chỉ là diễn vở tuồng ngoài mặt.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
🍊 Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

"Anh đã có hôn thê rồi cơ mà."

"Thì sao, trong vòng tròn này, nam nữ nào mà không có hồng nhan tri kỷ?"

Chu Gia Thuật ngạo mạn nhưng tự phụ nhìn tôi: "Hứa Nhan, gia tộc họ Hứa bây giờ ở trong tình trạng như vậy, em hiểu nên chọn lựa thế nào chứ."

"Yêu đương với anh, chỉ có lợi cho em mà thôi..."

"Chu Gia Thuật"

Tôi ghê tởm ngắt lời hắn.

"Trước hôm nay, thật ra tôi không hề oán hận anh một chút nào. Ngược lại, tôi còn đang tự kiểm điểm cách hành xử mang ơn bức bách của Hứa gia chúng tôi, chúng tôi đã có phần hơi tiểu nhân."

"Nhưng bây giờ thì tôi không nghĩ vậy nữa."

"Hứa Nhan..."

"Anh chính là một kẻ tiểu nhân bỉ ổi."

"Nếu như Hứa gia chúng tôi biết rằng mình cứu phải một con sói mắt trắng, một kẻ đểu giả đến tận cùng, nhất định sẽ vô cùng hối hận vì đã chìa tay tương trợ khi đó."

"Hứa Nhan, ăn nói chua ngoa thoải mái trong nhất thời cũng chẳng khiến em được lợi lộc gì."

"Em nghĩ xem công sức bao lâu của cha mẹ em, nếu như thật sự tiêu tán trong tay em, sau khi ch/ết họ biết được chuyện..."

"Nếu như cha mẹ tôi biết rằng, công ty được bảo toàn nhờ tôi lấy lòng anh mà l.à.m t.ì.n.h nhân, dưới cửu tuyền nhất định họ sẽ không tha cho tôi."

"Hứa Nhan, tốt nhất em hãy suy nghĩ cho kỹ."

"Em biết rồi đấy, tôi sẽ không cho em cơ hội lần thứ ba nữa đâu."

Tôi cầm ly rượu, trực tiếp hắt thẳng vào mặt hắn: "Cút!"

Chu Gia Thuật sắc mặt xám ngắt, hiển nhiên là tức giận vô cùng.

Tôi thậm chí còn chuẩn bị sẵn tâm lý là hắn sẽ đ/ánh tôi.

Dẫu sao với một người có khí chất trời sinh cao quý như hắn, làm gì từng chịu qua sự sỉ nhục như thế này.

"Hứa Nhan, tôi chờ đến ngày cô hối hận, chờ đến ngày cô khóc lóc quỳ gối van xin tôi."

Chu Gia Thuật nói xong, quay người bỏ đi.

Xung quanh nghị luận ồn ào.

Tôi đứng nguyên tại đó, như không nghe thấy gì, quay người đi ra ngoài.

15

Vừa bước lên xe thì Châu thúc gọi điện đến.

「Đại tiểu thư, người đã đón đến rồi ạ.」

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lay-than-bao-dap/chuong-14-15.html.]

「Biết rồi, tôi quay về ngay.」

Tôi cúp máy, nhìn ra ngoài cửa sổ xe, bầu trời tối đen.

Nếu như tối nay vẫn không thể thuận lợi mang thai, thì thời gian dành cho tôi thật sự không còn nhiều nữa.

Xe dừng trước biệt thự.

Phòng ngủ của tôi đã bật đèn.

Tôi xuống xe, không cho ai dìu, tự loạng choạng bước lên lầu.

Lương Duật Hành giống như lần trước vẫn che mắt, lặng lẽ ngồi trên ghế salon.

Tôi đẩy cửa bước vào, dựa vào cửa, hơi say khướt nhìn anh ta.

Có lẽ là do tối nay đã uống quá nhiều rượu,

Đột nhiên cảm xúc mất khống chế.

「Đại tiểu thư?」

Có lẽ Lương Duật Hành nghe thấy tiếng tôi đẩy cửa.

Anh ta quay mặt sang, cách lớp vải lụa nhìn tôi.

Tôi từng bước từng bước đi tới, ánh mắt cũng dừng lại trên mặt anh ta.

Trong không khí thoang thoảng mùi hương sữa tắm man mát nhẹ nhàng.

Bộ quần áo trên người anh ta rõ ràng không phải của anh ta, hẳn là Châu thúc đã chuẩn bị.

Rõ ràng là có chất lượng rất tốt, rất hợp với anh ta.

Lương Duật Hành đứng dậy.

Anh ta cao hơn tôi hẳn một cái đầu.

Đặc biệt là lúc này, tôi cởi đôi giày cao gót của mình.

Đứng trước mặt anh ta, vậy mà cảm thấy khí thế của mình không đủ. 

Tôi hơi nhón người, vươn tay túm lấy cổ áo của anh ta.

“Lương Duật Hành, ai cho anh hôn tôi? Ai cho phép anh?”

“Đại tiểu thư……”

“Anh còn biết tôi là tiểu thư, là kim chủ của anh sao?”

Lương Duật Hành dường như cười rất khẽ một tiếng.

“Đúng vậy, Đại tiểu thư nói đúng, là tôi vượt quá giới hạn.”

“Anh còn dám nữa không?”

“Không dám nữa.”

Tôi hài lòng vỗ mặt anh ta: “Anh nghe lời thật đấy, tôi thích lắm.”

“Chỉ cần tiểu thư thích là được.”

“Chỉ là……”

Tôi buông tay, lùi lại một bước, nhìn anh ta từ trên xuống dưới.

“Anh không được à?”

“Nếu không thì tại sao tôi không mang thai được?”

Tôi thấy, Lương Duật Hành rõ ràng là sửng sốt một chút.

“Tôi cho anh cơ hội cuối cùng.”

“Nếu lần này mà tôi vẫn chưa mang thai được, thì Lương Duật Hành……”

Tôi một lần nữa vỗ vào khuôn mặt tuấn tú của anh ta: “Đại tiểu thư tôi sẽ đổi người!”

Loading...