Chạm để tắt
Chạm để tắt

LẤY OÁN BÁO ÂN - Phần 8

Cập nhật lúc: 2024-08-14 17:08:05
Lượt xem: 3,116

Vẻ mặt chị dâu trong nháy mắt liền mất bình tĩnh, đứng lên chỉ vào người nói chuyện mắng.

 

“Con trai tôi là đích tôn Chu gia, mấy người là cọng hành nào mà cũng dám chỉ trỏ chúng tôi?”

 

Người nọ cũng không giận, trực tiếp âm dương quái khí.

 

“Ai da~ tôi lại sợ quá cơ, còn tưởng rằng Đại Thanh chưa tận nữa chứ! Có bản lĩnh sinh con nhưng không có bản lĩnh dạy, thì cũng đừng trông cậy vào dì chứ.”

 

Chị dâu còn muốn tiếp tục mắng, lại bị anh trai chạy tới ngăn lại.

 

“Còn không ngại mất mặt sao? Đều cút về hết cho tôi!”

 

Trò hề cuối cùng đã kết thúc với sự xuất hiện của anh trai tôi.

 

Tôi vỗ vỗ bùn đất trên quần, đang muốn rời đi thì Chu Long lại đột nhiên chạy tới.

 

“Dì nhỏ, con không muốn về, con muốn đi theo dì.”

 

Ta nhíu nhíu mày, không trả lời.

 

“Vừa về là họ ép con học. Con không muốn học, con chỉ muốn chơi game thôi”.

 

Thì ra là nó không muốn bị quản giáo. Tôi từ chối.

 

Nguyện vọng của nó không đạt thành, buồn bã rời đi.

 

9.

 

Cuối cùng họ lại đến tìm tôi vài lần, nhưng tôi đã xin đi Tây Bộ trợ giúp.

 

Không mang theo bất cứ thứ gì trong nhà.

 

Anh tôi không có chỗ đi, chỉ có thể thuê phòng ở bên ngoài.

 

Anh ta muốn ly hôn nhưng chị dâu lại lấy cái c.h.ế.t ép buộc, tuyên bố nếu ly hôn thì chị ta sẽ lập tức đi chết.

 

Chu Long vẫn đến trường học, nhưng là loại trường học kết hợp giữa thành thị và nông thôn.

 

Bên trong ngư long hỗn tạp, loại người gì cũng có.

 

Chu Long tuy rằng hoành hành ngang ngược, nhưng so với những đứa trẻ trong đó mà nói, vẫn là quá non nớt.

 

Bị đánh mấy trận, chị dâu lại chạy đi gây sự, lại bị trường học mời ra ngoài.

 

“Nếu cô cảm thấy trường chúng tôi không được vậy thì đi trường khác đi!”

 

“Chúng tôi cũng chả sợ cô đâu, muốn đi thì đi nhanh lên.”

 

Chị dâu chịu thiệt thòi, nhưng cũng không dám tùy ý chuyển trường, bởi vì thật sự không còn có trường học nào nguyện ý nhận Chu Long.

 

Bây giờ trai tôi lại suốt ngày cãi nhau với chị ta, chị ta bất đắc dĩ, bắt đầu ép Chu Long thay đổi tính tình, làm bài tập.

 

Mỗi lần phụ đạo bài tập đều là gà bay chó sủa.

 

Trên người chị dâu cũng là vết thương chồng chất.

 

Tính tình Chu Long vốn đã nóng nảy, ai cũng không chịu nghe, ngay cả anh trai tôi cũng dám đánh.

 

Anh tôi trách chị dâu tôi không dạy tốt, chị dâu lấy mấy chuyện vớ vẩn của anh tôi ra nói.

 

Cuối cùng lại đánh nhau.

 

Rốt cục, sau khi Chu Long lại một lần động thủ với anh trai, anh trai nhịn không được, tháo chân ghế ra, đánh gãy một chân Chu Long.

 

Chị dâu và mẹ tôi ở một bên kéo cũng không được.

 

Sau khi dưỡng thương tốt, anh trai tôi đã trực tiếp đưa nó vào trường học và ở cho nó ở hẳn đó.

 

Ở nơi đó, Chu Long mới biết được cái gì gọi là địa ngục trần gian.

 

Tính tình của nó căn bản không thể kiểm soát được, mà trong đó lại có rất nhiều cách tra tấn người ta.

 

Có đôi khi, những học sinh cùng đi vào cũng sẽ trêu chọc nó.

 

Chân Chu Long không tiện, muốn chạy cũng chạy không ra.

 

Nó từng gọi điện thoại khóc lóc nói chịu không nổi, cầu xin anh trai tôi đón nó về.

 

Nhưng anh trai tôi căn bản không muốn đứa bé này nữa.

 

Anh ta bận rộn ly hôn, muốn kết hôn với người phụ nữ bên ngoài kia và sinh thêm một người nữa.

 

Chị dâu vẫn lấy cái c.h.ế.t ép buộc, anh trai tôi lại lạnh lùng chỉ nhìn chị ta.

 

Ngay cả mẹ tôi cũng lựa chọn làm ngơ.

 

Chị ta không biết, có những chiêu, một khi dùng nhiều liền vô dụng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lay-oan-bao-an/phan-8.html.]

Anh trai tôi vẫn ly hôn, mặc dù quá trình rất gian nan.

 

Phương Lê và anh trai tôi ly hôn nên chị ta liền đón Chu Long ra.

 

Tính cách của nó đại biến, trầm mặc ít nói, ánh mắt nhìn người cũng âm trầm.

 

Chị ta thổi gió và bên tai nó, nói rằng anh trai tôi bội bạc, nói mẹ bọn họ thê thảm cỡ nào.

 

Chu Long vẫn không nói gì.

 

Chị ta không phát hiện ra rằng Chu Long hiện tại đã hoàn toàn biến thành người khác.

 

Sau khi về đến nhà, Chu Long ngoan ngoãn nghe lời đến dị thường.

 

Nó làm tất cả những gì chị dâu bảo.

 

Ngay cả việc đọc sách, điều mà trước đây nó không thích nhất, nó cũng bắt đầu ngoan ngoãn đọc.

 

Phương Lê mừng rỡ như điên, liên tục đăng lên vòng bạn bè, khoe khoang con trai của chị ta.

 

“Tôi đã nói rồi, vẫn là tư tưởng Phật hệ đúng đắn, mấy người xem xem, trưởng thành sẽ hiểu chuyện, cái gì cũng không cần tôi quan tâm.”

 

Trong bức ảnh, tôi nhìn thấy một cái bóng quen thuộc.

 

Chu Long đời trước bị trầm cảm, cũng trầm mặc ít nói như thế.

 

Sau khi anh tôi tái hôn, Phương Lê không cam lòng, mang theo Chu Long đi tới Chu gia.

 

Nói một cách mỹ danh: Cho bà nội xem cháu trai.

 

Nhưng mẹ tôi đã có con dâu mới, trong bụng còn có đứa con của Chu gia.

 

Căn bản là không hiếm lạ đứa cháu trai đã từng đánh cha chửi mẹ này.

 

Phương Lê ăn thiệt thòi thật lớn, đen mặt mang theo Chu Long rời đi.

 

Nửa đường, Chu Long nói muốn trở về thăm bà nội.

 

Phương Lê liếc mắt một cái, mắng nó không có tiền đồ.

 

Chu Long cũng không quan tâm chị ta nói gì, xoay người trở về.

 

Cuối cùng, người đầy m.á.u đi ra.

 

Nó g.i.ế.c bà nội yêu nó nhất, lại bóp c.h.ế.t người vợ mới của bố nó.

 

Sau khi làm xong tất cả, nó ở nhà chờ anh trai tôi trở về.

 

Mãi đến khi trời tối anh trai tôi mới về, còn chưa kịp bật đèn thì đã bị Chu Long đ.â.m một d.a.o mất mạng.

 

Khi cảnh sát thông báo cho tôi, hai mắt tôi tối sầm lại.

 

Không ngờ Chu Long ở kiếp này lại phát rồ và điên cuồng như vậy.

 

Tôi mua vé máy bay bay về xuyên đêm nhưng chỉ kịp nhìn thấy ba cỗ thi thể.

 

Chu Long bị bắt, bởi vì đã tròn mười sáu tuổi, cho nên nó sẽ bị kết án.

 

Phương Lê lần này khóc đến nghẹn họng, cũng vô lực xoay chuyển trời đất.

 

Tại tòa, Chu Long đã thú nhận tội ác của mình.

 

Khi được hỏi tại sao lại g.i.ế.c người thân của mình.

 

Nó đột nhiên nở nụ cười.

 

“Giết người còn cần lý do sao? Ai bảo bọn họ xen vào việc của người khác, dám đưa tôi đến trường học kia.”

 

 “Mỗi ngày tôi đều bị đánh đến hôn mê, trên người không có một miếng thịt lành lặn, đều tại mẹ tôi! Bà ta từ nhỏ đã mặc kệ tôi nên mới khiến tôi chịu nhiều đau khổ như vậy.”

 

"Tôi không g.i.ế.c bà ta là bởi vì tôi chưa kịp, nếu tôi được phép ra ngoài, điều đầu tiên tôi làm chính là g.i.ế.c c.h.ế.t bà ta!"

 

Nghe con trai mình miệng đầy oán độc oán giận, mặt Phương Lê trắng bệch.

 

Ngay tại tòa liền hóa điên, lắc đầu không dám tin.

 

Rồi đột nhiên quay sang tôi.

 

“Là mày, là mày xúi giục con tao, nhất định là mày, tao muốn g.i.ế.c mày.”

 

Phương Lê bị mang đi, đưa vào bệnh viện tâm thần.

 

Chu Long bởi vì không hề hối cải, thái độ ác liệt, tòa án cuối cùng tuyên án chung thân.

 

Trừng phạt mười hai tuổi năm ấy không đến, rốt cục đã đến vào năm nó mười sáu tuổi.

 

Mà Phương Lê cũng không còn cơ hội khoe khoang đứa con Phật hệ của chị ta nữa.

 

- Hết -

Loading...