Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Lấy Danh Nghĩa Người Nhà, Vả Mặt Hết Tất Cả - Chương 7. Trưng bày tin nhắn. Vả mặt lần thứ bảy.

Cập nhật lúc: 2024-09-29 09:12:16
Lượt xem: 254

Thấy tôi nhìn cô ta, Tần Thiên Thiên ngay lập tức co rúm lại, nước mắt rơi xuống lã chã.

Cô ta đến trước mặt tôi, quỳ xuống một cái “Bụp”.

“Chị ơi, đều là em sai, là em cướp mất vị trí thiên kim nhà họ Tần của chị, là em đoạt đi tình yêu của bố mẹ và anh trai, chị hận em, đánh em đều được.”

“Nhưng là chị không thể đối xử với bố mẹ và anh trai như thế, bọn họ đều là người thân cửa chị mà.”

Tôi mở màn hình lớn ở phòng khách ra, sau khi kết nối với điện thoại, thì đem tin nhắn của từng người bọn họ gửi cho tôi, chiếu hết lên.

“Người nhà? Anh trai? Cô nhìn một chút đi, xem bọn họ gửi cho tôi cái gì?”

“Các người không biết xấu hổ mà gửi đi, nhưng tôi xem mà phát ngại nhá!”

“Cái này…… đầu óc bị úng nước đúng không? Tôi làm Tần Thiên Thiên bị thương, muốn cho tôi phải trả giá đắt, có bản lĩnh thì anh tới đây!”

“Còn cái này nữa, muốn tôi hiến thận cho con gái nuôi của bố, xong sẽ cho tôi một trăm triệu, cô nói người khốn nạn này là bố ruột của tôi?”

“Còn có cái này, nói lúc trước không nên đón tôi quay về, thật ra ngay từ đầu mẹ không nên sinh ra tôi nhá!”

“Thế nào mà cả nhà toàn là đồ đầu óc khốn nạn vậy, thật đen đủi!!!”

Tôi từ nhỏ đã sống trong gia đình có truyền thống võ học, cha già của tôi là cao thủ võ lâm đức cao vọng trọng, mẹ tôi là giáo sư đại học, dịu dàng nho nhã.

Tôi thân là con gái của bọn họ, văn võ song toàn, xuất khẩu thành dơ, à cũng không hẳn là dơ lắm đâu, chỉ hơi tục một chút thôi.

Tôi không chịu được ủy khuất như này đâu!

Cả nhà họ Tần sau khi nhìn hết những tin nhắn họ gửi cho tôi, thì cả đám trưng ra biểu tình khó coi.

Giống như trong tích tắc cả căn phòng đã c.h.ế.t hết.

Lúc họ gửi những tin nhắn này, đều thấy mình là sứ giả chính nghĩa, bây giờ lại cảm thấy hổ thẹn, cúi đầu che mặt.

Tôi chỉ vào bọn họ bắt đầu mắng.

“Các người ấy, trên danh nghĩa thì là người nhà của tôi, nhưng lại hướng tất cả về cô con gái nuôi Tần Thiên Thiên.”

“Cô ta vừa khóc, các người nói đấy là lỗi của tôi.”

“Cô ta mất một sợ tóc, các người đều cảm thấy là do tôi hãm hại.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lay-danh-nghia-nguoi-nha-va-mat-het-tat-ca/chuong-7-trung-bay-tin-nhan-va-mat-lan-thu-bay.html.]

“Cô ta đánh rắm các người khen thơm, sao lúc cô ta ỉ* c*t các người không đến ăn luôn đi?”

Phó Vân Niên cảm thấy tôi điên rồi, anh ta đen mặt muốn tới gần kéo tôi.

“Tần Nguyệt Nguyệt, đủ rồi! Cô không cần nói nữa!”

Tôi lật tay cho anh ta một cái tát: “Cha đang nói chuyện, đến lượt con mở miệng nói leo à?”

Phó Vân Niên mở to hai mắt, nhìn tôi một cách đầy hoài nghi.

Giống như việc anh ta có vòng hào quang của bá đạo tổng tài kiêm nam chính trên đầu, nên từ trước đến nay chưa từng chịu qua sự nhục nhã nào như vậy trong đời.

“Cô náo loạn đủ chưa!”

“Tôi cam đoan với cô, về sau không dám liên hệ với Thiên Thiên nữa, toàn tâm toàn ý với một mình cô, như vậy cô đã vừa lòng chưa?”

“Tôi xin cô đừng gây chuyện nữa!”

M* nó, cái não chỉ biết yêu đương này đổi đối tượng rồi???

Tôi không hiểu, nhưng tôi rất là hoảng sợ.

Một khi đã sợ hãi, thì nên dùng một chân đá bay anh ta ra ngoài.

“Đừng dính dáng gì đến tôi đấy!!!”

Bởi vì tôi ở hành vi của tôi ở nhà họ Tần quá mức càn rỡ, người nhà họ Tần không nhịn được, báo cảnh sát.

Cảnh sát tới, tôi nhìn thất thấy, ai da, đây không phải người quen à!

Tôi chớp chớp đôi mắt, trong nháy mắt nước mắt trào ra.

“Anh Hoắc Chính ơi, anh tới rồi.”

“Cứu em với! Bố mẹ em muốn cầm tù em, bọn họ còn muốn moi thận của em, muốn em hiến thận cho con gái nuôi của họ, em có chứng cứ!”

Màn hình lớn ở đây đã lập công.

Hoắc Chính nhìn trên màn hình lớn, có yêu cầu của bố mẹ với tôi, còn có sự uy h.i.ế.p của ba người anh trai, sắc mặt lập tức xanh mét, bảo vệ tôi ở phía sau người: “Các người muốn làm gì!”

“Ép buộc công dân hiến đi bộ phận cơ thể là hành vi trái pháp luật!”

Trong phòng vốn đã có mấy chục người hầu bị đánh đến kêu oan đang đứng, lại thêm những tin nhắn kia nữa, còn tôi thì đang trong bộ dáng yếu đuối đáng thương, Hoắc Chính dễ dàng tin việc tôi bị gia đình bắt nạt.

Loading...