Lâm Uyên Hoà Húc - Chương 45

Cập nhật lúc: 2024-07-06 15:18:26
Lượt xem: 603

Trưởng công chúa xoay Tào Tịch Vụ lại, một tay bóp cổ nàng ta, một tay vuốt ve khuôn mặt nàng ta, lạnh lùng như rắn độc, nàng cười lạnh với Tào Tịch Vụ: "Còn muốn sống không?"

 

Tào Tịch Vụ sợ hãi mềm nhũn, gật đầu như giã tỏi.

 

Trưởng công chúa hài lòng vỗ nhẹ lên má nàng ta, cười nhẹ: "Ngoan lắm, bảo bọn họ lui xuống, tiện thể chuẩn bị một chiếc xe ngựa, còn có một tờ lệnh xuất thành do phu quân của ngươi ký."

 

Tào Tịch Vụ run rẩy kêu mọi người lui xuống, lại kêu người đi chuẩn bị, chỉ là lệnh xuất thành này nên đi đâu tìm, nàng ta cũng không biết.

 

Quả phụ lẫn trong đám đông lúc này vội vàng nói: "Vị cô nương này, ngươi đừng làm thương phu nhân của bọn ta, bọn ta sẽ đi tìm lệnh xuất thành ngay, phu nhân, chúng ta đến thư phòng tìm xem."

 

Quả phụ nhờ mọi người giúp đỡ, rất nhanh đã tìm được lệnh xuất thành.

 

Trưởng công chúa đeo xiềng chân, khống chế Tào Tịch Vụ, xô xô đẩy đẩy đi ra ngoài cửa, vừa đi đến cửa, chuẩn bị lên xe ngựa, quả phụ dẫn theo con gái, nói với mọi người: "Bọn ta sẽ đi theo, cũng tiện bảo vệ phu nhân."

 

Mọi người đều nói quả phụ và con gái quá trung nghĩa.

 

A Oanh cũng ê a muốn lên xe đi theo.

 

Thế là, Trưởng công chúa, Di Sinh, A Niên, A Oanh, lấy Tào Tịch Vụ làm con tin, thuận lợi lên xe ngựa.

 

Bọn họ trói chặt Tào Tịch Vụ, bịt miệng nàng ta lại.

 

Lúc này mới cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm.

 

A Niên dựa đầu vào cánh tay tỷ tỷ, cọ cọ.

 

Trưởng công chúa đỏ hoe mắt, xoa đầu hắn.

 

Di Sinh cười A Niên: "Ngoan lắm, lúc này lại thành đứa trẻ con rồi."

 

Di Sinh cái gì cũng tốt, chỉ là miệng lưỡi quá dài.

 

A Niên cắn mạnh hắn một cái.

 

Trưởng công chúa là người cưng chiều đệ đệ như điên, ngồi đó nhìn chằm chằm, Di Sinh không thể đánh hắn, đành phải tức tối quay đầu nói chuyện với A Oanh.

 

A Oanh đột nhiên mở to mắt, chỉ vào váy Trưởng công chúa.

 

Trưởng công chúa cúi đầu nhìn, thấy nhuộm một chút m.á.u đỏ thẫm.

 

Lúc này, nàng mới cảm thấy bụng hơi đau, lúc này mới nhớ ra vừa rồi bị đập vào.

 

Trưởng công chúa sợ đến mặt trắng bệch.

 

Bọn họ cần tìm đại phu.

 

Tìm đại phu lại chậm trễ một hồi.

 

Đại phu nói rất nguy hiểm, may mà phát hiện sớm, uống một thang thuốc, nghỉ ngơi một thời gian là khỏi.

 

Đứa trẻ của Trưởng công chúa, giống như mẫu thân của nó, có sức sống mãnh liệt.

 

Nhưng bọn họ không còn thời gian để nghỉ ngơi, uống xong thuốc, Trưởng công chúa cũng không nghỉ ngơi nữa.

 

Bọn họ lại lên đường.

 

Trưởng công chúa vẫn đau nhưng nàng nói không sao, chỉ tự mình dựa vào góc ôm bụng, trán toát mồ hôi mỏng, nhẫn nhịn.

 

A Oanh tâm tư tinh tế phát hiện ra, lặng lẽ ngồi xổm bên cạnh, giúp nàng xoa bụng.

 

Nhẫn nhịn thêm chút nữa, sẽ ổn thôi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lam-uyen-hoa-huc/chuong-45.html.]

Trưởng công chúa tự khuyên mình, cũng an ủi đứa con của mình.

 

Chỉ cần ra khỏi thành, lại có thể tươi sáng trở lại.

 

Còn cách cổng thành một đoạn nữa thì bị chặn lại.

 

Di Sinh vén rèm ra xem tình hình.

 

Trước cổng thành có quân đội đông đúc đồn trú.

 

Quý Lâm Uyên đứng dưới lầu thành, áo đen giày đen, khuôn mặt u ám, giống như Diêm vương đòi mạng, đích thân kiểm tra.

 

Những người ra khỏi thành đều phải xuống xe ngựa, binh lính giơ đuốc, tiến lên, soi sáng, đều xem xét cẩn thận từng người .

 

Một con ruồi cũng không thể bay ra ngoài.

 

Chập tối rồi, trời cũng tối dần.

 

Một xe người, trong lòng cũng theo hoàng hôn mà chìm xuống.

 

Bọn họ quay đầu xe, chuẩn bị quay về.

 

Nhưng lại nghe thấy có người đột nhiên quát: "Làm gì vậy?"

 

Nghe thấy tiếng sắt thép va chạm, thẳng đến xe ngựa của bọn họ.

 

"Trưởng công chúa, chúng ta có một số người ở trong bóng tối nhưng quá ít người." "G i ế t thôi."

 

Không thể tránh được, vậy thì g i ế t thôi.

 

Không có cơ hội chiến thắng nhưng chỉ có g i ế t ra một con đường máu, mới có thể có cơ hội.

 

Di Sinh ở phía trước nhất, cầm kiếm chờ đợi.

 

A Niên cũng nắm chặt lấy d.a.o găm trong tay.

 

A Oanh cũng tìm được một cây gậy từ trên xe ngựa, giơ trước ngực.

 

Cơn đau ở bụng dưới của Trưởng công chúa phát tác dữ dội.

 

Một lớp tóc mai trước trán đều bị mồ hôi thấm ướt.

 

Những giọt mồ hôi trên hàng mi rậm cũng run rẩy rơi xuống má.

 

Nàng cố gắng chịu đựng, lau mồ hôi, đẩy Tào Tịch Vụ ra trước mặt, đưa tay bóp cổ nàng ta.

 

Nhưng tay nàng sắp không còn sức nữa rồi.

 

"Những người bên trong, tất cả xuống xe."

 

Đó là giọng của Quý Lâm Uyên, xuyên qua rèm xe, nặng nề đè lên trái tim mọi người.

 

Đây là một đêm hè, một đêm hè oi bức.

 

Dưới lầu thành tỏa ra ánh sáng vàng sẫm, từng hàng xe ngựa ngột ngạt, như những con ruồi không đầu, chồng chất hỗn loạn.

 

Không ra được, không vào được, dưới lầu thành trở thành một khu chợ hỗn loạn.

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

 

Trẻ con khóc, người già than thở. Đâu đâu cũng là tiếng ồn ào, tiếng ồn ào khó chịu.

 

Vừa đúng giờ, trên lầu thành vang lên tiếng trống báo hiệu.

 

Bình luận

36 bình luận

  • tình yêu của Quý Lâm Uyên sâu đậm thật, nhưng cũng có thể đó chỉ là chấp niệm mối tình niên thiếu của riêng hắn, vì hắn vẫn luôn nhớ thương Thẩm Gia Ý năm 16 tuổi, còn An Hòa Húc lại yêu nàng của hiện tại, 1 người con gái tiếng xấu quanh mình, hắn vẫn yêu. Như thế đã đủ thấy sự khác biệt về tình yêu của 2 người. Nếu QLU sinh ra trong 1 gia đình khác, hắn có thể đạt được ước mơ cùng TGY con đàn cháu đống, phu thê bạc đầu; chỉ tiếc giữa 2 người hiểu lầm chồng chất, là tình yêu độc hại; 1 người dịu dàng như ngọc, đầy bao dung như AHH mới có thể cảm hóa được 1 TGY mất niềm tin vào mọi thứ

    Nhã Cầm 1 tuần trước · Trả lời

  • Truyện hơi buồn nhe mà kết nó cứ sao sao á thấy hơi tội cho Quý Lâm Uyên nếu ah sinh ra xong 1 gia đình khác thì ah đã đc hạnh phúc r^^

    Zynguyen 3 tuần trước · Trả lời

  • Truyện rất hay. Hầu như cuộc sống ai cũng vậy có tình đầu khắc cốt ghi tâm nhưng k đến với nhau mà sẽ lấy người khác. Rất thích nam 9 thâm tình, chung thuỷ, ngọt ngào. Nam phụ đoạn cuối chắc quyết định buông tay nên ở lại ko ra nữa nhỉ? Nhưng hơi ko logic vì ông đó coi quyền lực và gia tộc cao hơn tình yêu thế mà dám bỏ à?

    Bom 3 tuần trước · Trả lời

  • Cảm ơn ng dịch chuyện. Cảm ơn nàng. Chuyện hay ghê

    Miu 4 tuần trước · Trả lời

  • Cảm ơn editor đã gắng sức dịch 54 chương truyện, up truyện toàn lúc đêm khuya rạng sáng, iuuuu 😆 Truyện mở đầu ấn tượng, thu hút, có điều kết hơi nhanh. Mình cứ mong cái kết là Lâm Uyên xây dựng được đủ lực lượng để tự mình bảo vệ được trưởng công chúa, rồi 2 ng hiểu rõ tình cảm của nhau rồi về với nhau huhu

    Hamie 4 tuần trước · Trả lời

    • Thui Uyên tâm cơ thủ đoạn lắm, về với Húc được chiều hơn cả vong không thích thì thôi 😁😁

      Tiểu Lạc Lạc 4 tuần trước · Trả lời

  • Lâm Uyên chấp niệm quá sâu. Công chúa tổn thương quá nhiều. Đúng là chỉ có An Hòa Húc mới chữa khỏi vết thương của Công chúa. Có điều cái kết hơi nhanh nha, tác giả chắc bị dí nè đúng hông ???

    Nguyễn Thị Trang 1 tháng trước · Trả lời

  • Ban đầu cứ tưởng An Hòa Húc sẽ tử trận. Lâm Uyên vì thấy Gia Ý đau khổ vì người khác nên dần dần cũng buông bỏ. Gia Ý cố gắng hạ sinh đứa con, sau đó đau khổ tột độ mà qua đời. Lâm Uyên một mình nuôi con của Gia Ý và con của hắn, đưa đệ đệ A Hiên của cô ấy lên làm vua, lui về quê ẩn dật, nuôi nấng 2 đứa nhỏ. Không ngờ kết cục hoàn toàn ngược lại

    Annie 1 tháng trước · Trả lời

  • Truyện rất hay mà kết hơi cụt. Cảm ơn nhà dịch nhiều 😀

    anna12 1 tháng trước · Trả lời

  • Ủa tác giả?? Kết thúc truyện như vậy làm tan nát cõi lòng lắm 🥹

    Ly 1 tháng trước · Trả lời

  • Thực sắc tính dã

    daot1444 1 tháng trước · Trả lời

Loading...