Lâm Uyên Hoà Húc - Chương 35

Cập nhật lúc: 2024-07-07 13:02:32
Lượt xem: 744

An trạng nguyên bị trưởng công chúa câu lấy.

 

Hai chân nàng thon dài, trắng nõn mịn màng, quấn lấy hông hắn.

 

Hắn không thể động đậy.

 

Hắn còn muốn vùng vẫy: "Công chúa, tỉnh táo lại đi..."

 

Có lẽ, hắn đang tự nhủ, An Hòa Húc, tỉnh táo lại đi.

 

Trưởng công chúa nhíu mày, không nói gì.

 

Nàng không muốn nói, chỉ muốn làm, nàng chỉ muốn một nam nhân, lấp đầy thân thể trống rỗng của nàng.

 

Nàng cần một nam nhân, thỏa mãn dục vọng vô tận kia.

 

Nàng đưa tay quàng lấy cổ hắn, kéo về phía trước, cả người hắn liền đổ ập lên người nàng.

 

Chỉ còn lại một công chúa bị dục vọng thúc đẩy.

 

Môi nàng đỏ mọng như muốn nhỏ máu, mặt nàng như mây chiều rực rỡ, ánh mắt nàng mơ màng.

 

An trạng nguyên suýt nữa bị bắt làm tù binh.

 

Trưởng công chúa ra sức, vội vã xé bỏ lớp sa mỏng của mình, rồi nhìn chằm chằm vào hắn, hung hăng, vừa kéo vừa xé, cởi bỏ y phục của hắn, nàng muốn phá bỏ mọi chướng ngại giữa họ.

 

An trạng nguyên còn muốn ngăn cản nàng, hắn dễ dàng nắm lấy tay nàng, cố gắng khuyên can nàng.

 

Trưởng công chúa khó chịu vô cùng, nức nở khóc, giọng nàng khàn đặc, nàng đỏ hoe mắt, khàn giọng nói: "Xin ngài, cho ta. Hoặc, cho ta một con dao, xin ngài."

 

An trạng nguyên sao nỡ.

 

Hắn không nỡ để nàng khóc, cũng không nỡ để nàng cầu xin, càng không nỡ để nàng đau.

 

Lý trí của hắn, trong nháy mắt đã biến mất.

 

Hắn ra tay lột bỏ chướng ngại của họ, từng tấc thịt tuyết trắng trong veo, xương cốt thần linh của nàng, đều bám vào, bám rễ trên người hắn.

 

Họ như những dây leo mọc cùng nhau, quấn quít, gút mắc không thể cởi bỏ, không ai tách rời được ai.

 

Họ quen nhau chỉ mới vài tháng, quá ngắn ngủi.

 

Nhưng đủ rồi.

 

Có những người quen nhau cả đời cũng không yêu nhau, có những người, chỉ gặp một lần, đã yêu cả đời.

 

Không ai biết cuộc tình này được nhen nhóm như thế nào.

 

Chính hắn cũng không biết tại sao.

 

Hắn thậm chí còn không biết, nàng còn bao nhiêu bí mật.

 

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

Thật vô lý nhưng không thể cưỡng lại.

 

Nhưng vạn vật trên đời, vốn dĩ không có lý lẽ, cứ tự nhiên mà xảy ra như thế.

 

Xuân đến, hoa trên đồng nội nở rộ.

 

Trời sáng, mặt trời sẽ xua tan sương mù.

 

Nào có nhiều tại sao như vậy.

 

An trạng nguyên là người, cuối cùng hắn cũng khuất phục trước bản tính của mình.

 

Hắn nồng nhiệt, thành kính hôn lên từng tấc xương cốt trong suốt của nàng.

 

Hắn vội vàng, tha thiết đầu hàng nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lam-uyen-hoa-huc/chuong-35.html.]

 

Trên dòng sông, sấm chớp đùng đùng, sóng dữ cuồn cuộn.

 

Mưa lớn ập đến.

 

Những hạt mưa to như trút nước, đập xuống mặt sông, từng cơn lốc xoáy, từ nơi sâu thẳm cuồn cuộn sôi lên, từ sâu đến cạn, từ trong ra ngoài, rào rào, ầm ầm nổ tung, nổ tung khiến lòng người run rẩy, da đầu tê dại.

 

Hắn xông vào mùa xuân rực rỡ của nàng.

 

Hoàn toàn, trọn vẹn, chiếm lấy thân xác và tâm hồn nàng.

 

Cuối cùng họ cũng ở bên nhau.

 

Mồ hôi nhễ nhại, họ nắm chặt mười ngón tay.

 

Từng đợt gió giật mưa rào, từng đợt mây cuộn sóng trào.

 

Mưa lớn không biết kéo dài bao lâu, cho đến khi ánh sáng vàng rực rỡ xé tan trời đất, cuối cùng trời cũng hửng sáng.

 

Công chúa ngủ thiếp đi trong vòng tay An trạng nguyên.

 

Nàng quá mệt mỏi, toàn tâm toàn ý dựa vào vòng tay hắn.

 

Họ đang ở trên thuyền.

 

Chiếc thuyền này là công chúa chuẩn bị để trốn thoát.

 

Đêm nay, những con thuyền trên sông đung đưa dữ dội.

 

May mắn thay, người của công chúa không nhìn thấy tín hiệu của nàng, không ai dám đến làm phiền.

 

Họ đã trải qua một đêm tận hứng, không ai quấy rầy.

 

Công chúa ngủ, An trạng nguyên ra ngoài bờ sông bắt vài con cá, nướng chín, gói bằng lá, đợi nàng tỉnh dậy ăn.

 

Mặt trời lên, hắn tiện tay đem bộ quần áo ướt ra phơi.

 

Hoa xuân trong thung lũng cũng nở rất đẹp, hắn lại tiện tay hái một nắm, tùy ý đặt vào lọ nhỏ trước cửa sổ.

 

Không có việc gì để làm, An trạng nguyên ở bên cạnh trưởng công chúa, nhìn nàng ngủ.

 

Cuối cùng trưởng công chúa cũng ngủ đủ, đợi đến khi nàng tỉnh dậy, An trạng nguyên chống cằm, nằm bên mép giường, đôi mắt trong veo nhìn nàng, không biết đã nhìn bao lâu rồi.

 

Lúc này trưởng công chúa đã tỉnh táo, nàng nhớ lại sự hoang đường đêm qua, nhớ mình đã cầu xin An trạng nguyên, cũng nhớ trước khi nhảy xuống vực, An trạng nguyên đã từ chối nàng.

 

An trạng nguyên từ chối nàng, điểm này nàng nhớ rất rõ.

 

Nàng cũng chưa từng được yêu thương thực sự, không cảm thấy mình xứng đáng được yêu, càng không tin sẽ có người yêu mình.

 

Trưởng công chúa quay lưng lại, trùm chăn lên đầu, nàng suy nghĩ rất lâu, giọng nói trầm trầm trong chăn.

 

"An trạng nguyên, chuyện hôm qua là ngoài ý muốn, coi như chưa từng xảy ra đi, cũng không phải chuyện gì to tát."

 

Dấu răng của nàng vẫn còn hằn trên cánh tay hắn.

 

An trạng nguyên không hiểu lời nàng nói, xác nhận với nàng: "Chưa từng xảy ra? Không phải chuyện to tát?"

 

Hắn nói đến cuối cùng, giọng có chút xa xăm.

 

Trái tim nhiệt thành của An trạng nguyên bị trưởng công chúa đột ngột dội một gáo nước lạnh.

 

Hắn không ngờ trưởng công chúa sẽ không nhận sau khi sự việc đã rồi.

 

Bình luận

36 bình luận

  • tình yêu của Quý Lâm Uyên sâu đậm thật, nhưng cũng có thể đó chỉ là chấp niệm mối tình niên thiếu của riêng hắn, vì hắn vẫn luôn nhớ thương Thẩm Gia Ý năm 16 tuổi, còn An Hòa Húc lại yêu nàng của hiện tại, 1 người con gái tiếng xấu quanh mình, hắn vẫn yêu. Như thế đã đủ thấy sự khác biệt về tình yêu của 2 người. Nếu QLU sinh ra trong 1 gia đình khác, hắn có thể đạt được ước mơ cùng TGY con đàn cháu đống, phu thê bạc đầu; chỉ tiếc giữa 2 người hiểu lầm chồng chất, là tình yêu độc hại; 1 người dịu dàng như ngọc, đầy bao dung như AHH mới có thể cảm hóa được 1 TGY mất niềm tin vào mọi thứ

    Nhã Cầm 1 tuần trước · Trả lời

  • Truyện hơi buồn nhe mà kết nó cứ sao sao á thấy hơi tội cho Quý Lâm Uyên nếu ah sinh ra xong 1 gia đình khác thì ah đã đc hạnh phúc r^^

    Zynguyen 3 tuần trước · Trả lời

  • Truyện rất hay. Hầu như cuộc sống ai cũng vậy có tình đầu khắc cốt ghi tâm nhưng k đến với nhau mà sẽ lấy người khác. Rất thích nam 9 thâm tình, chung thuỷ, ngọt ngào. Nam phụ đoạn cuối chắc quyết định buông tay nên ở lại ko ra nữa nhỉ? Nhưng hơi ko logic vì ông đó coi quyền lực và gia tộc cao hơn tình yêu thế mà dám bỏ à?

    Bom 3 tuần trước · Trả lời

  • Cảm ơn ng dịch chuyện. Cảm ơn nàng. Chuyện hay ghê

    Miu 4 tuần trước · Trả lời

  • Cảm ơn editor đã gắng sức dịch 54 chương truyện, up truyện toàn lúc đêm khuya rạng sáng, iuuuu 😆 Truyện mở đầu ấn tượng, thu hút, có điều kết hơi nhanh. Mình cứ mong cái kết là Lâm Uyên xây dựng được đủ lực lượng để tự mình bảo vệ được trưởng công chúa, rồi 2 ng hiểu rõ tình cảm của nhau rồi về với nhau huhu

    Hamie 4 tuần trước · Trả lời

    • Thui Uyên tâm cơ thủ đoạn lắm, về với Húc được chiều hơn cả vong không thích thì thôi 😁😁

      Tiểu Lạc Lạc 4 tuần trước · Trả lời

  • Lâm Uyên chấp niệm quá sâu. Công chúa tổn thương quá nhiều. Đúng là chỉ có An Hòa Húc mới chữa khỏi vết thương của Công chúa. Có điều cái kết hơi nhanh nha, tác giả chắc bị dí nè đúng hông ???

    Nguyễn Thị Trang 1 tháng trước · Trả lời

  • Ban đầu cứ tưởng An Hòa Húc sẽ tử trận. Lâm Uyên vì thấy Gia Ý đau khổ vì người khác nên dần dần cũng buông bỏ. Gia Ý cố gắng hạ sinh đứa con, sau đó đau khổ tột độ mà qua đời. Lâm Uyên một mình nuôi con của Gia Ý và con của hắn, đưa đệ đệ A Hiên của cô ấy lên làm vua, lui về quê ẩn dật, nuôi nấng 2 đứa nhỏ. Không ngờ kết cục hoàn toàn ngược lại

    Annie 1 tháng trước · Trả lời

  • Truyện rất hay mà kết hơi cụt. Cảm ơn nhà dịch nhiều 😀

    anna12 1 tháng trước · Trả lời

  • Ủa tác giả?? Kết thúc truyện như vậy làm tan nát cõi lòng lắm 🥹

    Ly 1 tháng trước · Trả lời

  • Thực sắc tính dã

    daot1444 1 tháng trước · Trả lời

Loading...