Lâm Uyên Hoà Húc - Chương 32

Cập nhật lúc: 2024-07-07 12:51:23
Lượt xem: 628

An trạng nguyên đỡ nàng, một tay vòng qua eo nàng, một tay đỡ lấy cánh tay nàng, lo lắng hỏi nàng có còn chịu được không.

 

Hắn lo lắng hơn bất kỳ ai.

 

Công chúa thở dài than ngắn.

 

An trạng nguyên lòng như lửa đốt, thậm chí không kịp dặn dò, định đỡ trưởng công chúa rời đi.

 

Hoàn toàn coi công chúa Đông Ngô như không khí.

 

Công chúa Đông Ngô tức đến trợn tròn mắt, kéo lấy tay áo An trạng nguyên: "An trạng nguyên, ngài còn phải chịu trách nhiệm về sự an toàn của ta, sao ngài có thể nói đi là đi?"

 

An trạng nguyên lúc này mới nhớ ra có chuyện này.

 

Trưởng công chúa thấy vậy, lập tức cong ngón tay như hoa lan, xoa xoa trán, kêu lên một tiếng, đôi mắt quyến rũ liếc An trạng nguyên trong bóng tối dưới lòng bàn tay, nàng giả vờ đau khổ nói: "An trạng nguyên, ngài vẫn nên ở bên công chúa Đông Ngô, tận tụy với nhiệm vụ đi. Ta không sao đâu, ta tự đi một mình là được."

 

Nàng vừa nói, vừa gạt tay hắn, loạng choạng định đi về phía trước.

 

An trạng nguyên không nói hai lời, tiến lên, trực tiếp bế ngang trưởng công chúa lên rồi đi.

 

Trưởng công chúa đạt được mục đích, nàng cố ý trước mặt công chúa Đông Ngô, đưa tay ôm lấy cổ An trạng nguyên, thân mật cọ mặt vào n.g.ự.c An trạng nguyên, rồi làm mặt quỷ với công chúa Đông Ngô, nở một nụ cười đắc ý.

 

Công chúa Đông Ngô tức đến phát khóc, bỏ chạy.

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

 

An trạng nguyên bế công chúa về lều của nàng.

 

Hắn nhẹ nhàng đặt nàng lên giường.

 

Ai ngờ, công chúa lại to gan lớn mật, đột nhiên đưa tay câu lấy cổ hắn, kéo cả người hắn lên giường của mình.

 

Nàng nắm tay hắn ôm lấy mình.

 

Cơ thể mềm mại thơm tho của nàng nằm dưới thân hắn.

 

Nàng chớp mắt quyến rũ hắn.

 

Môi nàng khẽ nói: "An trạng nguyên, ngài còn thích ta không?"

 

An trạng nguyên không nói nên lời, nàng lại nhíu mày, buồn bã nói: "An trạng nguyên, ngài đã có mới nới cũ rồi sao?"

 

Hắn hôn nàng.

 

Nói nhiều cũng vô ích.

 

Môi hắn nóng bỏng và nồng nhiệt.

 

Nàng cũng nồng nhiệt và vội vã đáp lại nụ hôn của hắn.

 

Nàng bám chặt lấy cánh tay hắn, cong người lên, muốn được an ủi nhiều hơn.

 

Cách lớp áo mỏng, hắn đỡ lấy lưng nàng, nhẹ nhàng vuốt ve nàng.

 

Trong tiếng thở hổn hển, công chúa mơ hồ nói: "An trạng nguyên, chúng ta liên minh đi."

 

Động tác hôn nàng của An trạng nguyên dừng lại. Hắn ngẩng đầu nhìn nàng, mặt nàng ửng hồng, đôi mắt như sương mù nhìn hắn, lại nói: "An trạng nguyên, chúng ta liên minh được không?"

 

Hắn trầm giọng hỏi: "Liên minh gì?"

 

Môi hắn vẫn đặt trên môi nàng, hắn nói, môi nàng cũng run theo.

 

Công chúa l.i.ế.m môi hắn, nhìn thẳng vào mắt hắn: "Ngài làm việc cho ta, ta sẽ đối xử tốt với ngài."

 

An trạng nguyên đột nhiên tức giận, hắn mặt lạnh không nói gì, vuốt lại mái tóc rối của nàng, chỉnh lại cổ áo cho nàng, đắp chăn cho nàng, quay người định đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lam-uyen-hoa-huc/chuong-32.html.]

 

Công chúa không ngờ hắn sẽ từ chối mình, sắc mặt nàng tái xanh, quát: "An trạng nguyên, ngài, ngài đừng hối hận."

 

Hắn quay lưng về phía nàng, không nói gì.

 

Công chúa cảm thấy khoảnh khắc đó rất dài.

 

Thời gian như ngừng trôi.

 

Cuối cùng, hắn nói: "Trưởng công chúa, ta không muốn, không phải chuyện gì cũng có thể mua bán được."

 

An trạng nguyên bước ra khỏi lều của nàng.

 

Bước ra khỏi cái bẫy của nàng.

 

Công chúa đá văng chăn trên người.

 

An Hòa Húc, ngươi tưởng ngươi là ai.

 

Không có ngươi, ta không sống được sao?

 

Nàng tức đến run tay.

 

An trạng nguyên tức giận đi được nửa đường thì dừng lại.

 

Hắn nổi giận nhanh mà cũng nguôi giận nhanh.

 

Hắn quay trở lại.

 

Trên đường quay lại tìm công chúa, trong đám cỏ dại có những bông hoa xuân cháy rực.

 

Đỏ, hồng vàng, trắng, nhạt nhẽo, nồng nàn, muôn hồng nghìn tía.

 

An trạng nguyên mới nhìn thấy những bông hoa này, hắn biết, công chúa thích cắm hoa.

 

Hôm đó hắn cõng nàng, nàng đã cắm đầy đầu hoa, không theo bất kỳ quy tắc nào, cắm lung tung nhưng rất đẹp.

 

Hắn khom lưng xuống, cúi người hái hoa một cách nghiêm túc.

 

Vì không biết nàng thích màu gì nên hắn hái mỗi màu một bông.

 

An trạng nguyên cầm một bó hoa xuân rực rỡ, vui vẻ quay trở lại lều của công chúa.

 

Hắn muốn dỗ dành công chúa và nói với nàng rằng, hắn tức giận vì nàng đã đảo lộn quan hệ nhân quả.

 

Không phải vì hắn giúp nàng làm việc nên nàng mới đối xử tốt với hắn.

 

Đúng ra phải là, nàng đối xử tốt với hắn, hắn mới sẵn lòng giúp nàng làm việc.

 

Còn làm việc như thế nào, họ sẽ bàn bạc sau, để đạt được một mục đích nào đó, có rất nhiều con đường.

 

Hắn đứng trước lều, vuốt phẳng nếp nhăn trên vạt áo, vừa định nói.

 

Trong lều truyền ra tiếng nói.

 

Tiếng của công chúa.

 

"Thủ phụ đại nhân, tối nay, chúng ta cùng nhau đi tắm suối nước nóng nhé."

 

Bó hoa trong tay An trạng nguyên rơi xuống, vỡ tan tành.

 

Bình luận

36 bình luận

  • tình yêu của Quý Lâm Uyên sâu đậm thật, nhưng cũng có thể đó chỉ là chấp niệm mối tình niên thiếu của riêng hắn, vì hắn vẫn luôn nhớ thương Thẩm Gia Ý năm 16 tuổi, còn An Hòa Húc lại yêu nàng của hiện tại, 1 người con gái tiếng xấu quanh mình, hắn vẫn yêu. Như thế đã đủ thấy sự khác biệt về tình yêu của 2 người. Nếu QLU sinh ra trong 1 gia đình khác, hắn có thể đạt được ước mơ cùng TGY con đàn cháu đống, phu thê bạc đầu; chỉ tiếc giữa 2 người hiểu lầm chồng chất, là tình yêu độc hại; 1 người dịu dàng như ngọc, đầy bao dung như AHH mới có thể cảm hóa được 1 TGY mất niềm tin vào mọi thứ

    Nhã Cầm 1 tuần trước · Trả lời

  • Truyện hơi buồn nhe mà kết nó cứ sao sao á thấy hơi tội cho Quý Lâm Uyên nếu ah sinh ra xong 1 gia đình khác thì ah đã đc hạnh phúc r^^

    Zynguyen 3 tuần trước · Trả lời

  • Truyện rất hay. Hầu như cuộc sống ai cũng vậy có tình đầu khắc cốt ghi tâm nhưng k đến với nhau mà sẽ lấy người khác. Rất thích nam 9 thâm tình, chung thuỷ, ngọt ngào. Nam phụ đoạn cuối chắc quyết định buông tay nên ở lại ko ra nữa nhỉ? Nhưng hơi ko logic vì ông đó coi quyền lực và gia tộc cao hơn tình yêu thế mà dám bỏ à?

    Bom 3 tuần trước · Trả lời

  • Cảm ơn ng dịch chuyện. Cảm ơn nàng. Chuyện hay ghê

    Miu 4 tuần trước · Trả lời

  • Cảm ơn editor đã gắng sức dịch 54 chương truyện, up truyện toàn lúc đêm khuya rạng sáng, iuuuu 😆 Truyện mở đầu ấn tượng, thu hút, có điều kết hơi nhanh. Mình cứ mong cái kết là Lâm Uyên xây dựng được đủ lực lượng để tự mình bảo vệ được trưởng công chúa, rồi 2 ng hiểu rõ tình cảm của nhau rồi về với nhau huhu

    Hamie 4 tuần trước · Trả lời

    • Thui Uyên tâm cơ thủ đoạn lắm, về với Húc được chiều hơn cả vong không thích thì thôi 😁😁

      Tiểu Lạc Lạc 4 tuần trước · Trả lời

  • Lâm Uyên chấp niệm quá sâu. Công chúa tổn thương quá nhiều. Đúng là chỉ có An Hòa Húc mới chữa khỏi vết thương của Công chúa. Có điều cái kết hơi nhanh nha, tác giả chắc bị dí nè đúng hông ???

    Nguyễn Thị Trang 1 tháng trước · Trả lời

  • Ban đầu cứ tưởng An Hòa Húc sẽ tử trận. Lâm Uyên vì thấy Gia Ý đau khổ vì người khác nên dần dần cũng buông bỏ. Gia Ý cố gắng hạ sinh đứa con, sau đó đau khổ tột độ mà qua đời. Lâm Uyên một mình nuôi con của Gia Ý và con của hắn, đưa đệ đệ A Hiên của cô ấy lên làm vua, lui về quê ẩn dật, nuôi nấng 2 đứa nhỏ. Không ngờ kết cục hoàn toàn ngược lại

    Annie 1 tháng trước · Trả lời

  • Truyện rất hay mà kết hơi cụt. Cảm ơn nhà dịch nhiều 😀

    anna12 1 tháng trước · Trả lời

  • Ủa tác giả?? Kết thúc truyện như vậy làm tan nát cõi lòng lắm 🥹

    Ly 1 tháng trước · Trả lời

  • Thực sắc tính dã

    daot1444 1 tháng trước · Trả lời

Loading...