Lâm Uyên Hoà Húc - Chương 30

Cập nhật lúc: 2024-07-07 12:42:43
Lượt xem: 803

Khi Thủ phụ đại nhân đến, cơn thịnh nộ của hắn như sấm sét.

 

Công chúa đang tẩy trang trước gương đồng, nàng nhìn thấy Thủ phụ đại nhân sau lưng mình trong gương.

 

Nàng vừa tháo cành hoa mai đã thấm mưa xuân khỏi mái tóc, tâm trạng rất vui vẻ.

 

Nhưng Thủ phụ đại nhân xuất hiện trong gương đã phá hỏng tâm trạng của nàng.

 

Công chúa từ từ nghiền nát cành hoa mai trên lòng bàn tay, ném xuống chân, rồi nhìn vào gương, khóe miệng cong lên, khẽ nói: "Thủ phụ đại nhân thật dữ dằn, ta sợ quá."

 

Nàng nói sợ nhưng trên mặt chỉ có nụ cười lạnh nhạt.

 

Thủ phụ đại nhân đến để chất vấn.

 

Nhưng công chúa đã chủ động tấn công trước, hắn nhất thời không nói nên lời.

 

Nàng nói hắn dữ dằn, hắn nhìn vào gương.

 

Hắn trong gương, vẻ mặt đáng sợ, dữ tợn.

 

Nàng trong gương vốn đang mỉm cười dịu dàng, khi nhìn thấy hắn, nụ cười đó liền biến thành một nụ cười lạnh nhạt.

 

Trong lòng hắn run lên, từ khi nào, bọn họ lại thành ra thế này, chỉ còn đối đầu, lạnh nhạt, hận thù.

 

Hắn đè nén những lời tức giận sắp tuôn ra khỏi miệng.

 

Thẩm Gia Ý từ nhỏ đã rất hay thù dai, rất để bụng.

 

Hắn không nên so đo với nàng, không nên dữ dằn với nàng như vậy.

 

Rất nhanh thôi, mọi thứ rạn nứt đều có thể từ từ khôi phục.

 

An trạng nguyên mà nàng để mắt tới ư? Đến lúc đó g i ế t đi là được.

 

Không ai có thể cắt đứt mối liên hệ của bọn họ.

 

Hắn kiềm chế cơn giận.

 

Hắn bước tới, từ phía sau ôm lấy nàng, vùi mặt vào hõm cổ nàng.

 

Xương quai xanh trũng sâu tỏa ra mùi hương say đắm lòng người.

 

Hắn nói khẽ: "Thẩm Gia Ý, đừng tốt với người khác, nàng đã hứa với ta rồi."

 

Công chúa đưa tay vuốt ve cánh tay Thủ phụ đại nhân, đầu ngón tay nàng lưu luyến trên hoa văn thêu vàng trên ống tay áo của hắn, cười yêu kiều: "Thủ phụ đại nhân, ngài nhớ nhầm rồi, ta chỉ hứa với ngài là không lên giường với người khác."

 

Quý Lâm Uyên cụp mắt không nói, hắn cúi đầu nhẹ nhàng mút vào hõm cổ nàng, để lại một dấu đỏ chói.

 

Giống như con dấu, tuyên bố chủ quyền của mình.

 

Thủ phụ đại nhân, dục vọng chiếm hữu quá mạnh.

 

Công chúa nhìn hai người thân mật trong gương, nụ cười càng lạnh hơn.

 

Hắn đột nhiên nói: "Thẩm Gia Ý, sắp đến sinh thần của nàng rồi."

 

Công chúa sinh vào mùa xuân, mùa xuân ấm áp, hoa nở rộ, chim oanh bay lượn.

 

Nàng vô tình tháo chiếc trâm cuối cùng trên tóc, mái tóc đen dài xõa xuống, đổ xuống vai, gần như đè gục đôi vai yếu ớt của nàng.

 

Trên mặt nàng không có vẻ vui mừng gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lam-uyen-hoa-huc/chuong-30.html.]

Sinh thần, đối với nàng chẳng có ý nghĩa gì.

 

Không ai mong đợi nàng ra đời. Không ai vui mừng vì sự tồn tại của nàng.

 

Công chúa cười nhạt: "Ồ, vậy sao? Thủ phụ đại nhân, ngài có món quà gì muốn tặng cho tình nhân này của ngài không?"

 

"Có."

 

Nàng không hề mong đợi: "Ồ, là gì?"

 

Quý Lâm Uyên trả lời nàng: "A Niên sắp tỉnh rồi."

 

Chiếc trâm trong tay công chúa rơi xuống đất, nàng đứng tại chỗ ngây người một lúc lâu.

 

Giống như một người đang lặn lội trong bóng tối, đột nhiên nhìn thấy ánh sáng, nhìn thấy hy vọng, nhất thời không thể thích ứng được.

 

Một lúc sau, nàng đột nhiên quay phắt người lại, hai tay siết chặt cánh tay Quý Lâm Uyên, siết chặt đến phát đau.

 

Giọng nàng run rẩy, run như cật, cằm cũng run run, nói không ra lời, đôi mắt đen láy của nàng nhìn chằm chằm vào hắn: "Quý Lâm Uyên, đừng lừa ta."

 

"Quý Lâm Uyên, ta muốn đi gặp hắn."

 

Cánh tay hắn bị nàng bóp đến đỏ ửng nhưng hắn không thấy đau, chỉ có lúc này, nàng mới toàn tâm toàn ý dựa dẫm vào hắn.

 

Chỉ cần A Niên còn trong tay hắn, nàng sẽ không thể rời xa hắn.

 

Chỉ cần A Niên tỉnh lại, có thể ghép thời gian thành dáng vẻ chưa rạn nứt của bọn họ.

 

Bọn họ sẽ trở về.

 

Quý Lâm Uyên ôm lấy nàng, hắn hôn lên trán nàng: "Được, ta đi cùng nàng."

 

 Thành La Sát là cơn ác mộng của nàng, cũng là cơn ác mộng của hắn. Hắn không thể để nàng đi một mình.

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

 

Nàng ngoan ngoãn nói được, mặc hắn ôm.

 

Nàng lặng lẽ vùi mặt vào n.g.ự.c hắn.

 

Hắn căn bản không tin nàng.

 

Hắn đi cùng, chẳng qua là để đề phòng nàng, như vậy nàng sẽ không có cơ hội cứu A Niên ra.

 

Hai tỷ đệ bọn họ sẽ mãi mãi bị Quý Lâm Uyên khống chế.

 

Nàng không lộ vẻ gì, đưa đầu ngón tay đến mạch của hắn, mạch hắn vẫn đập mạnh mẽ.

 

Không đúng, không đúng, mặt nàng tái nhợt.

 

Quý Lâm Uyên phát hiện ra, đầu ngón tay nàng đặt trên mạch hắn lạnh ngắt, run rẩy.

Hắn cúi đầu hôn lên tóc mai nàng, trên đó còn vương mùi hoa mai.

 

Hắn nhìn hai người ôm nhau trong gương, công chúa hắn ôm, không có lúc nào không muốn g i ế t hắn.

 

Hắn làm Thủ phụ đại nhân, nếu không có chút nhạy bén này thì đã c h ế t hàng nghìn lần rồi.

 

Nhưng hắn mặc nàng làm càn.

 

Từ lần đầu tiên nàng dùng hương, hắn đã phát hiện ra.

 

Người trong Trường Minh cung đều là người của hắn, hắn muốn đổi thứ gì, dễ như trở bàn tay.

 

Bình luận

36 bình luận

  • tình yêu của Quý Lâm Uyên sâu đậm thật, nhưng cũng có thể đó chỉ là chấp niệm mối tình niên thiếu của riêng hắn, vì hắn vẫn luôn nhớ thương Thẩm Gia Ý năm 16 tuổi, còn An Hòa Húc lại yêu nàng của hiện tại, 1 người con gái tiếng xấu quanh mình, hắn vẫn yêu. Như thế đã đủ thấy sự khác biệt về tình yêu của 2 người. Nếu QLU sinh ra trong 1 gia đình khác, hắn có thể đạt được ước mơ cùng TGY con đàn cháu đống, phu thê bạc đầu; chỉ tiếc giữa 2 người hiểu lầm chồng chất, là tình yêu độc hại; 1 người dịu dàng như ngọc, đầy bao dung như AHH mới có thể cảm hóa được 1 TGY mất niềm tin vào mọi thứ

    Nhã Cầm 1 tuần trước · Trả lời

  • Truyện hơi buồn nhe mà kết nó cứ sao sao á thấy hơi tội cho Quý Lâm Uyên nếu ah sinh ra xong 1 gia đình khác thì ah đã đc hạnh phúc r^^

    Zynguyen 3 tuần trước · Trả lời

  • Truyện rất hay. Hầu như cuộc sống ai cũng vậy có tình đầu khắc cốt ghi tâm nhưng k đến với nhau mà sẽ lấy người khác. Rất thích nam 9 thâm tình, chung thuỷ, ngọt ngào. Nam phụ đoạn cuối chắc quyết định buông tay nên ở lại ko ra nữa nhỉ? Nhưng hơi ko logic vì ông đó coi quyền lực và gia tộc cao hơn tình yêu thế mà dám bỏ à?

    Bom 3 tuần trước · Trả lời

  • Cảm ơn ng dịch chuyện. Cảm ơn nàng. Chuyện hay ghê

    Miu 4 tuần trước · Trả lời

  • Cảm ơn editor đã gắng sức dịch 54 chương truyện, up truyện toàn lúc đêm khuya rạng sáng, iuuuu 😆 Truyện mở đầu ấn tượng, thu hút, có điều kết hơi nhanh. Mình cứ mong cái kết là Lâm Uyên xây dựng được đủ lực lượng để tự mình bảo vệ được trưởng công chúa, rồi 2 ng hiểu rõ tình cảm của nhau rồi về với nhau huhu

    Hamie 4 tuần trước · Trả lời

    • Thui Uyên tâm cơ thủ đoạn lắm, về với Húc được chiều hơn cả vong không thích thì thôi 😁😁

      Tiểu Lạc Lạc 4 tuần trước · Trả lời

  • Lâm Uyên chấp niệm quá sâu. Công chúa tổn thương quá nhiều. Đúng là chỉ có An Hòa Húc mới chữa khỏi vết thương của Công chúa. Có điều cái kết hơi nhanh nha, tác giả chắc bị dí nè đúng hông ???

    Nguyễn Thị Trang 1 tháng trước · Trả lời

  • Ban đầu cứ tưởng An Hòa Húc sẽ tử trận. Lâm Uyên vì thấy Gia Ý đau khổ vì người khác nên dần dần cũng buông bỏ. Gia Ý cố gắng hạ sinh đứa con, sau đó đau khổ tột độ mà qua đời. Lâm Uyên một mình nuôi con của Gia Ý và con của hắn, đưa đệ đệ A Hiên của cô ấy lên làm vua, lui về quê ẩn dật, nuôi nấng 2 đứa nhỏ. Không ngờ kết cục hoàn toàn ngược lại

    Annie 1 tháng trước · Trả lời

  • Truyện rất hay mà kết hơi cụt. Cảm ơn nhà dịch nhiều 😀

    anna12 1 tháng trước · Trả lời

  • Ủa tác giả?? Kết thúc truyện như vậy làm tan nát cõi lòng lắm 🥹

    Ly 1 tháng trước · Trả lời

  • Thực sắc tính dã

    daot1444 1 tháng trước · Trả lời

Loading...