Lâm Uyên Hoà Húc - Chương 16

Cập nhật lúc: 2024-07-07 14:06:25
Lượt xem: 1,013

Trưởng công chúa mở bát xúc xắc, cả sòng ồ lên.

 

Đều cho rằng An trạng nguyên là một cao thủ, ai ngờ, lại là một kẻ tệ hại.

 

An trạng nguyên, thua sạch.

 

Những người vây xem chỉ trích An trạng nguyên.

 

Trưởng công chúa vô cùng thoải mái, không nhịn được vỗ tay, cười nói: "An trạng nguyên, ngài thua rồi."

 

Nàng muốn tìm thấy vẻ mặt phiền muộn, chán nản trên mặt hắn.

 

Nhưng không có, một chút cũng không có!

 

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

Thằng ngốc này! Thua tiền cũng không có phản ứng gì, không chỉ vậy.

 

Hắn ngược lại còn cười tủm tỉm nói: "Trưởng công chúa, ta thua, người thắng rồi."

 

Hắn rất thích nụ cười hiện trên khuôn mặt trưởng công chúa lúc này, nụ cười rất rạng rỡ, tươi sáng.

 

Hắn thua, nàng thực sự vui mừng.

 

Hắn cũng vui.

 

Trưởng công chúa lại tức giận, hắn dựa vào đâu mà bình tĩnh như vậy.

 

Trưởng công chúa liếc mắt ra hiệu cho một tên bồi bên cạnh, tên bồi lập tức đến trước mặt An trạng nguyên, nói: "Trạng nguyên gia, đừng nản lòng, chơi thêm vài ván, thua thì sẽ gỡ lại được hết, tiền ta có đây, ngài không cần lo lắng, cứ chơi, chơi cho thỏa thích, không uổng công đến đây..."

 

Nhưng, An trạng nguyên từ chối.

 

Hắn vốn không phải đến đây để đánh bạc.

 

Trưởng công chúa không đạt được mục đích, tức giận đập bát xúc xắc, quay người lên lầu.

 

An trạng nguyên cũng nên đi rồi, vừa quay qua cột trụ, thấy có người dẫn vợ con đi bán, người vợ trẻ và đứa con gái khóc lóc thảm thiết.

 

An trạng nguyên quay người, mượn tên bồi một ít tiền, đánh vài ván, thắng được một ít tiền vừa đủ dùng, giúp chuộc người về, trả lại tiền cho tên bồi gấp đôi.

 

Tên bồi ngây người, có bản lĩnh như vậy sao?

 

Hắn đứng ở một bên, nhìn rất rõ, khi người khác lắc xúc xắc, vị trạng nguyên gia này rất chăm chú lắng nghe, hắn căn bản là có thể nghe tiếng xúc xắc.

 

Vì vậy, trạng nguyên lang căn bản không thể thua. Trừ khi, hắn muốn thua.

 

Tên bồi ôm chặt tiền, sợ An trạng nguyên lại mượn tiền hắn, nếu vậy hắn có thể thua sạch sòng bạc, sẽ bị trưởng công chúa đánh c h ế t.

 

Tên bồi vội vàng lấy lại tinh thần, nở nụ cười chân thành, tiễn An trạng nguyên.

 

Đừng đến nữa. Đừng đến, đừng đến.

 

Trưởng công chúa một mình bước ra khỏi sòng bạc.

 

Trời đã tối.

 

Mấy con quạ đen thưa thớt bay vụt qua đầu, đen kịt.

 

Trưởng công chúa cúi mắt, dùng sức xoa hoa văn trên mu bàn tay, có lẽ, nàng có thể đến thành La Sát một chuyến, nhìn A Niên đang ngủ say.

 

Có người gọi nàng: "Trưởng công chúa."

 

Ai sẽ gọi nàng vào ban đêm chứ? Nàng tưởng chỉ có ma ở âm phủ, hoặc là, ma ở nhân gian?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lam-uyen-hoa-huc/chuong-16.html.]

 

Nàng theo tiếng gọi, quay người lại.

 

An trạng nguyên đứng ở đầu phố, tươi cười rạng rỡ nhìn nàng, sau lưng hắn, đèn đuốc của muôn nhà lần lượt sáng lên.

 

Kể từ khi A Niên hôn mê, nàng đi lại vào ban đêm, đều cảm thấy mình như một cô hồn dã quỷ.

 

Không biết vì sao, ngay lúc này, nàng đột nhiên cảm thấy, mình cũng như đang sống ở nhân gian.

 

Trưởng công chúa mệt mỏi hỏi: "Ngài còn đến đây làm gì?"

 

Cũng không biết An trạng nguyên lớn lên như thế nào, có một trái tim kiên cường, kiên định và chịu đựng được áp lực.

 

An trạng nguyên xấu hổ cười nói: "Vừa hay đi ngang qua." nói rồi, lại chỉ vào hộp thức ăn trên tay, nhẹ giọng hỏi nàng: "Đây là bánh ngọt do mẫu thân ta tự tay làm, Trưởng công chúa, người muốn nếm thử không?"

 

Sắp đến tiết Thanh minh, người dân Tây Lăng sẽ bắt đầu làm một số bánh ngọt, cúng bái người đã khuất.

 

Thật ra, mọi người đều muốn ăn bánh ngọt nhưng người lớn không thể tham ăn nên nói rằng, để người đã khuất cũng về nhân gian ăn một ít đồ ngọt.

 

Nàng đã từng ăn ở Quý phủ, trong cung, không ai làm món ăn vặt dân gian này, cũng không phải, chỉ là không ai làm cho nàng ăn mà thôi.

 

Nàng do dự không tiến lên, nàng đói rồi, có lẽ là tiếng kêu của những con quạ bay vụt qua đầu quá thê lương, hoặc là đèn đuốc trên phố dài quá sáng.

 

Trưởng công chúa đi đến bên An trạng nguyên, nàng chỉ vào hộp thức ăn, lý lẽ hùng hồn nói: "Ta muốn một miếng."

 

An trạng nguyên đột nhiên bật cười, có lẽ cảm thấy quá càn rỡ, cười được một nửa, lại hơi thu lại nhưng nụ cười trên khóe môi vẫn rất sâu.

 

Hai người ăn bánh ngọt dưới một bức tường, trên tường có hoa xuân nở rộ, hương thơm nồng nàn.

 

Trưởng công chúa ăn ngấu nghiến, ăn được một nửa, ngẩng đầu nhìn An trạng nguyên, hắn đang nhìn nàng ăn.

 

Đôi mắt hắn sáng ngời, giống như, giống như cái gì nhỉ, nàng nhớ ra rồi, giống như đêm nàng tàn sát thành trì, ngẩng đầu nhìn mặt trăng trên bầu trời.

 

Nàng nghiêm túc nhai từng miếng, nghiêm túc nói với hắn: "Bánh ngọt do mẫu thân ngài làm ngon lắm."

 

Hắn sợ nàng bị nghẹn, đưa nước cho nàng, cau mày bảo nàng ăn chậm một chút.

 

Đêm nay, trăng sáng giữa không trung, họ đều ngồi trong ánh sáng.

 

Mượn ánh sáng, hắn gần như có thể nhìn thấy những sợi lông tơ nhỏ trên khuôn mặt nàng, Trưởng công chúa, nhỏ hơn hắn một tuổi, năm nay nàng mới mười tám tuổi.

 

Chỉ là mọi người thường quên mất, Trưởng công chúa chỉ là một cô gái mười tám tuổi mà thôi.

 

Trưởng công chúa hỏi hắn: "Nhà ngài ở gần đây sao?"

 

An trạng nguyên cười nhạt: "Không xa."

 

Không xa, chỉ là một bên thành đông một bên thành tây.

 

Trưởng công chúa sao có thể không biết An trạng nguyên ở đâu chứ.

 

Hắn là người có Ngọc quyết, từ lúc hắn bước vào thành Vĩnh An, hắn đã bị giám sát.

 

Nàng không nói gì, lặng lẽ ăn bánh ngọt.

 

Bánh ngọt ăn vào bụng, ấm áp, nóng hổi, ngọt ngào.

 

Nàng đột nhiên khẽ nói: "Sau này, ngài đừng đến sòng bạc nữa."

 

An trạng nguyên ngoan ngoãn nghe theo, gật đầu.

 

Bình luận

36 bình luận

  • tình yêu của Quý Lâm Uyên sâu đậm thật, nhưng cũng có thể đó chỉ là chấp niệm mối tình niên thiếu của riêng hắn, vì hắn vẫn luôn nhớ thương Thẩm Gia Ý năm 16 tuổi, còn An Hòa Húc lại yêu nàng của hiện tại, 1 người con gái tiếng xấu quanh mình, hắn vẫn yêu. Như thế đã đủ thấy sự khác biệt về tình yêu của 2 người. Nếu QLU sinh ra trong 1 gia đình khác, hắn có thể đạt được ước mơ cùng TGY con đàn cháu đống, phu thê bạc đầu; chỉ tiếc giữa 2 người hiểu lầm chồng chất, là tình yêu độc hại; 1 người dịu dàng như ngọc, đầy bao dung như AHH mới có thể cảm hóa được 1 TGY mất niềm tin vào mọi thứ

    Nhã Cầm 1 tuần trước · Trả lời

    • Truyện hơi buồn nhe mà kết nó cứ sao sao á thấy hơi tội cho Quý Lâm Uyên nếu ah sinh ra xong 1 gia đình khác thì ah đã đc hạnh phúc r^^

      Zynguyen 3 tuần trước · Trả lời

      • Truyện rất hay. Hầu như cuộc sống ai cũng vậy có tình đầu khắc cốt ghi tâm nhưng k đến với nhau mà sẽ lấy người khác. Rất thích nam 9 thâm tình, chung thuỷ, ngọt ngào. Nam phụ đoạn cuối chắc quyết định buông tay nên ở lại ko ra nữa nhỉ? Nhưng hơi ko logic vì ông đó coi quyền lực và gia tộc cao hơn tình yêu thế mà dám bỏ à?

        Bom 3 tuần trước · Trả lời

        • Cảm ơn ng dịch chuyện. Cảm ơn nàng. Chuyện hay ghê

          Miu 4 tuần trước · Trả lời

        • Cảm ơn editor đã gắng sức dịch 54 chương truyện, up truyện toàn lúc đêm khuya rạng sáng, iuuuu 😆 Truyện mở đầu ấn tượng, thu hút, có điều kết hơi nhanh. Mình cứ mong cái kết là Lâm Uyên xây dựng được đủ lực lượng để tự mình bảo vệ được trưởng công chúa, rồi 2 ng hiểu rõ tình cảm của nhau rồi về với nhau huhu

          Hamie 4 tuần trước · Trả lời

          • Thui Uyên tâm cơ thủ đoạn lắm, về với Húc được chiều hơn cả vong không thích thì thôi 😁😁

            Tiểu Lạc Lạc 4 tuần trước · Trả lời

        • Lâm Uyên chấp niệm quá sâu. Công chúa tổn thương quá nhiều. Đúng là chỉ có An Hòa Húc mới chữa khỏi vết thương của Công chúa. Có điều cái kết hơi nhanh nha, tác giả chắc bị dí nè đúng hông ???

          Nguyễn Thị Trang 1 tháng trước · Trả lời

        • Ban đầu cứ tưởng An Hòa Húc sẽ tử trận. Lâm Uyên vì thấy Gia Ý đau khổ vì người khác nên dần dần cũng buông bỏ. Gia Ý cố gắng hạ sinh đứa con, sau đó đau khổ tột độ mà qua đời. Lâm Uyên một mình nuôi con của Gia Ý và con của hắn, đưa đệ đệ A Hiên của cô ấy lên làm vua, lui về quê ẩn dật, nuôi nấng 2 đứa nhỏ. Không ngờ kết cục hoàn toàn ngược lại

          Annie 1 tháng trước · Trả lời

        • Truyện rất hay mà kết hơi cụt. Cảm ơn nhà dịch nhiều 😀

          anna12 1 tháng trước · Trả lời

        • Ủa tác giả?? Kết thúc truyện như vậy làm tan nát cõi lòng lắm 🥹

          Ly 1 tháng trước · Trả lời

        • Thực sắc tính dã

          daot1444 1 tháng trước · Trả lời

          Loading...