Chạm để tắt
Chạm để tắt

Làm chị gái tốt - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-07-24 10:48:52
Lượt xem: 172

9

 

Bảy giờ sáng, tôi bị đồng hồ báo thức đánh thức.

 

Sau khi mở mắt và tắt đồng hồ báo thức, tôi đứng dậy nằm trên giường một lúc mới nhận ra mình lại mơ.

 

Lần này tôi thực sự đã mơ về quá khứ.

 

Tối qua tôi đã hứa với mẹ và đã đặt xe từ mười giờ rồi nên lúc này cũng không cần gấp.

 

Tôi ra khỏi giường, tắm rửa, trang điểm, thay váy và xử lý nốt công việc còn lại của tối qua trước khi lên đường.

 

Giản Hạnh kết hôn từ rất sớm.

 

Đối tượng kết hôn của cô ấy là học trưởng Hạ Vĩ mà tôi gặp ở đại học.

 

Giản Hạnh thi đại học không tốt, lần này muốn tìm mẹ cũng vô dụng, cô và thím cãi nhau một trận lớn, thiếu chút nữa giận dỗi không đi học, cuối cùng vẫn tìm một trường đại học hạng ba, mỗi sống cuộc sống lưu manh.

 

Cô ta có thể làm quen với Hạ Vĩ, và tôi vẫn có chút công lao trong việc này.

 

Không giống như Triệu Nghiêu ở trường trung học, Hạ Vĩ rất giàu có và rất hào phóng với người khác. 

 

Anh ta thường chiêu đãi khách đi ăn tối, và ngay cả đối với những người bạn bình thường, một món quà cũng có giá hàng chục nghìn.

 

Một người như vậy trông có vẻ hoàn hảo nhưng tôi lại vô tình phát hiện ra bóng tối trong lòng anh ta có xu hướng bạo lực nghiêm trọng.

 

Lúc đầu, tôi chỉ giới thiệu hai người với nhau, tôi không nghĩ rằng cuối cùng họ sẽ kết hôn Giản Hạnh thậm chí sẽ có thai.

 

Nhưng mọi chuyện lại diễn ra như vậy. 

 

Sau khi biết chuyện, tôi đã hỏi thăm người thân và được biết Giản Hạnh muốn ở bên Hạ Vĩ , nhưng mọi chuyện không hề suôn sẻ, hai người thiếu chút nữa chia tay, cho đến khi Giản Hạnh mang thai, hai người xem như cưới chạy bầu.

 

Nhưng họ kết hôn không lâu thì đứa bé qua đời. 

 

Tôi không đến bệnh viện thăm, nhưng tôi nghe người ta nói trên người Giản Hạnh có rất nhiều vết thương, có lẽ là do bàn tay của Hạ Vĩ gây ra.

 

Sau khi tốt nghiệp, tôi chuẩn bị học nghiên cứu sinh, Giản Hạnh đã bước vào hôn nhân. 

 

Cô ta luôn để ý đến tôi và nói xấu sau lưng tôi, nhưng không ai muốn nghe những gì cô ta nói.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/lam-chi-gai-tot/chuong-9.html.]

Khi quay lại lần này, tôi nhìn thấy bố mẹ tôi đã gần hai năm không gặp và Giản Hạnh đang nằm trong bệnh viện.

 

Mẹ tôi nói rằng chính Hạ Vĩ đã đánh Giản 

Hạnh. 

 

Mèo không ăn cá

Đây không phải là lần đầu tiên chuyện này xảy ra. 

 

Lúc đầu, Giản Hạnh muốn giấu chuyện này, nhưng sau đó cô ta không giấu được nữa và tất cả người thân của cô ta đều biết chuyện.

 

Tuy rằng không phải lần đầu tiên ra tay, nhưng lần này thấy ra tay tàn nhẫn nhất, Hạ Vĩ đẩy Giản Hạnh từ cửa sổ xuống, nghe bác sĩ nói, chân trái của cô đã bị phế.

 

Biết được chuyện này, Giản Hạnh đang khóc, mẹ nhíu mày đứng ở một bên, bà chỉ cảm thấy phiền toái.

 

“Giang Ninh, hãy giới thiệu luật sư cho em họ của con." 

 

Bà không muốn dính líu đến chuyện này sau khi ở đây một lúc rồi rời đi.

 

Ngoài Giản Hạnh, tôi là người duy nhất còn lại trong phòng bệnh.

 

"Tại sao không thấy thím?" Tôi hỏi.

 

Giản Hành nhìn tôi với ánh mắt oán hận không nói nên lời: "Giang Ninh, thấy tôi như vậy, cuối cùng chị cũng hài lòng rồi phải không?"

 

“Tại sao tôi phải hài lòng?” tôi hỏi.

 

"Đừng cho rằng tôi không biết, thật ra chị căn bản không thích tôi, cho nên mới nhìn không được tôi sống tốt"

 

Cô ấy nói đúng, tôi chính là như vậy.

 

“Cô có nhớ bánh bao không?” tôi hỏi.

 

Giản Hạnh đã quên, suy nghĩ thật lâu mới nhớ ra.

 

"Nó là một con mèo!" cô ấy nhìn tôi không thể tin được.

 

Tôi không nói gì, xoay người ra khỏi phòng bệnh, tôi và cô ấy đã không cần phải nói chuyện nữa.

 

Một con mèo thì sao? 

 

Địa vị của Giản Hạnh trong lòng tôi không sánh bằng bánh bao của tôi.

Loading...