Chạm để tắt
Chạm để tắt

KÝ ỨC MÉO MÓ - Ngoại truyện 4 - END

Cập nhật lúc: 2024-09-08 07:11:58
Lượt xem: 59

Nhưng tôi không ngờ, Tiểu Triệu mất tích.

Tôi rất hoảng loạn, lo lắng rằng Tiểu Triệu đã phát hiện ra tôi.

Cho đến khi thấy vài sợi tóc trong cống thoát nước trong nhà vệ sinh, và bản tin buổi tối, tôi cảm thấy một chút bất an.

Nửa đêm nghe lén ngoài cửa Trương Vũ và người khác nói chuyện, tôi quá hoảng loạn khi rời đi.

Trà Sữa Tiên Sinh

Động tác về phòng quá lớn, tôi làm rơi miếng thịt trong túi xuống sàn ngoài phòng ngủ.

Trương Vũ phát hiện ra miếng thịt nhưng không vạch trần tôi, mà đặt nó lên tủ đầu giường của tôi.

Đây là lần thứ hai tôi nghi ngờ.

Tại sao? Điều gì khiến chồng tôi làm như vậy?

Cho đến khi tôi phát hiện chiếc điện thoại dưới ghế sofa, đó là câu trả lời cho tất cả những nghi vấn.

Trong điện thoại, tôi thu được rất nhiều thông tin, nhưng không liên hệ được chiếc điện thoại với mình. Tôi cứ tưởng đó là bí mật của chồng, nhưng không ngờ vào buổi sáng chồng c..hết, tôi phát hiện ra bức ảnh đó.

Đó là bức ảnh tôi chụp Đa Đa trước khi ch’ết, trong ảnh không chỉ có Đa Đa mà còn có tôi.

Sự bất an trong tôi ngày càng lớn.

Nhưng tôi không ngờ rằng Tiểu Triệu mất tích là vì Trương Vũ, không những thế, cô ấy còn trốn thoát khỏi sự giam cầm của Trương Vũ và hoàn thành kế hoạch tôi đã ám chỉ trong lúc căng thẳng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ky-uc-meo-mo/ngoai-truyen-4-end.html.]

Đúng vậy, cô ấy phát hiện ra bí mật của Trương Vũ, suýt nữa trở thành mục tiêu tiếp theo của anh, làm sao cô ấy không xuống tay với Trương Vũ được?

Lúc đó tôi chưa ghép nối được sự thật, cho đến khi nhận ra người cùng Trương Vũ nói chuyện trong cầu thang chính là A Huy, đến đồn cảnh sát để hiểu “sự thật” qua mắt Tiểu Triệu, cảm nhận sự nghi ngờ và không tin tưởng của Quách Lý đối với tôi, tôi mới chạm tới được tầng sâu của sự việc.

Sau khi về nhà, A Huy tìm đến tôi, anh ta giao bà lão cho tôi và kể cho tôi toàn bộ sự thật.

Hóa ra Trương Vũ đã không phân biệt được tình cảm của mình đối với tôi sau những lần bị tôi bạo hành, và sau khi Đa Đa qua đời, anh ấy cũng bắt đầu muốn rời xa tôi. Sự rối loạn trí nhớ của tôi đã tạo cơ hội cho anh ta, vì vậy anh ấy không muốn cho tôi biết sự thật.

Tôi hỏi A Huy tại sao lại dám giao bà lão cho tôi, anh ta cười và nói: “Vì chúng ta đều là đồng loại.”

Tôi hiểu rồi.

Đó là điều mà bà lão muốn thực sự nói với tôi vào sáng hôm đó, nhưng lời nhắc nhở mơ hồ của bà đã giúp tôi giải quyết được một rắc rối.

Khi A Huy lên xe cảnh sát, tôi cầm nguyên liệu để nấu súp thịt cho bà lão vào buổi tối, tôi nghĩ rằng số phận đã ưu ái mình.

Cho đến khi tôi cùng bà lão lên phía Bắc, tôi vẫn nghĩ như vậy.

Cho đến khi tôi quá tự mãn, nói với Quách Lý câu: “Sự việc đến nước này, hẹn gặp lại.”

Ánh mắt nghi ngờ của Quách Lý đã gieo mầm cho cái chế..t của tôi sau này.

Lúc đó, tôi không bao giờ nghĩ rằng Quách Lý sẽ vì câu nói này mà không tiếc công sức đi ngàn dặm lên Bắc, trải qua nhiều năm điều tra lại, cuối cùng đưa tôi ra pháp luật.

Đấy, hóa ra hạt giống của cái ác từ đầu đã không thể nở hoa.

Loading...