Chạm để tắt
Chạm để tắt

KÝ ỨC MÉO MÓ - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-09-06 23:19:54
Lượt xem: 24

Theo lời khai của Tiểu Triệu, sự mất tích của con trai tôi trước đây không phải là ngẫu nhiên, mà đã được lên kế hoạch từ lâu.

Tiểu Triệu và chồng đã cùng nhau diễn một vở kịch.

Đứa trẻ được trả về không phải là con trai, mà chỉ là một con chó.

Vì sau khi con trai bị mất tích, tôi không chịu nổi cú sốc và ngất đi, khi tỉnh lại thì đã trở nên điên loạn.

Buổi tối nhìn thấy hình ảnh con ch.ó làm ảnh đại diện trong điện thoại của chồng, tôi liền chỉ vào và nói đó là con trai mình.

Vì vậy, ngày hôm sau Tiểu Triệu đã mang con ch.ó đến.

Thực ra, con trai đã đi đâu không ai biết.

Trà Sữa Tiên Sinh

Thật là một câu chuyện hoang đường.

Cảnh sát Quách nhìn bàn tay run rẩy không kiểm soát của tôi, cuối cùng cũng không hỏi ra những nghi vấn của cậu ấy.

Có lẽ cậu ấy chỉ muốn để tôi bình tĩnh lại rồi mới hỏi.

Sau khi tôi bình tĩnh lại, Quách Lý hỏi tôi: "Có muốn đi thăm Tiểu Triệu không?"

Tôi đồng ý.

Nhưng đi thăm hay không nhìn thì có gì khác biệt?

Tiểu Triệu đã phát điên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ky-uc-meo-mo/chuong-12.html.]

Từ cái đêm cô ta biến mất, từ cái đêm cô ta bị chồng tôi và A Huy giam cầm, từ khoảnh khắc cô ta biết mình sắp bị chặt ra và ăn thịt, từ lúc cô ta tự tay giế..t chồng tôi.

Người phụ nữ nhạy cảm và yếu đuối này bị bạo hành thân xác, thế giới quan bị đảo lộn, tay dính đầy m.á.u người. Những việc cô ta làm định trước rằng cô ấy không thể là người bình thường nữa.

Quả thật, Tiểu Triệu rất kích động khi nhìn thấy tôi.

Nhưng cô ta vẫn không nói ra những lời mà Quách Lý muốn nghe.

Cô ta liên tục nói: "Trương Vũ ch’ết rồi!"

"Chúng ta được giải thoát rồi!"

"Tôi đã cứu cô, cũng cứu chính mình!"

Tay áo của cô ta theo cử động mà từ từ trượt xuống, lộ ra làn da không còn chỗ nào lành lặn.

Ánh mắt tôi nhìn cô ta đầy thương xót, nhưng cũng có niềm vui vì được cứu rỗi.

Tôi nhìn Tiểu Triệu, còn Quách Lý thì nhìn tôi.

Quách Lý hiểu, những điều cậu ấy nghi ngờ không có bằng chứng, chỉ là tưởng tượng mà thôi.

Vậy nên cậu ấy đưa tôi đến trước mặt Tiểu Triệu, hy vọng qua phản ứng của Tiểu Triệu và phản ứng của tôi, có thể tìm ra sơ hở.

Đáng tiếc, cậu ấy đã đánh giá quá cao

Tiểu Triệu và đánh giá thấp tôi.

Loading...