KÍnh Hoa Ánh Trì Nguyệt - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-07 22:35:30
Lượt xem: 543

 “Quý thiếu~”

Trên cầu tại bờ biển.

Một người phụ nữ mảnh mai nằm trong vòng tay của Quý Thần Tự, cô có chút bực mình do anh ta đang thất thần.

Sau đó, cô tiến tới và muốn hôn lên môi anh.

Quý Thần Từ quay đầu né tránh.

Anh cau mày nhìn chiếc điện thoại di động trên tay không còn reo nữa.

Giang Kính Nguyệt, gọi thêm một lần nữa đi.

Gọi lại lần nữa, tôi sẽ tin cô.

“Nhìn điện thoại hai mươi lần trong bốn tiếng đồng hồ, cậu để ý à?”

“Nếu thật sự lo cho cô ấy thì đi mau đi.”

Bạn thân Tả Bồi Phong ngồi trên ghế tựa bên cạnh nhìn thấy phản ứng của anh ta, không khỏi lắc đầu: “Một câu cầu hôn của cậu vào năm đó đã chiếm trọn trái tim của người ta.”

“Lớn lên lại trở mặt vô tình, muốn chơi trò hóa thân thành lãng tử để cô ấy đến quấn lấy cậu, làm phiền cậu rồi lại quản cậu.”

“Nhiều năm như vậy, tiếng xấu của cậu đã vang xa rồi.”

“Mẹ cậu lo lắng, muốn dùng truyền thông để ép cậu ổn định cuộc sống và kết hôn. Đó là chuyện bình thường.”

“Cũng không nhất thiết phải là Giang Kính Nguyệt.”

“Mà tôi nhắc nhở cậu lần thứ N, trái tim con người rồi sẽ lạnh dần.”

“Sẽ không có ai chờ đợi cậu mãi."

“Cậu nghĩ mình có thể rút bao nhiêu lần với số tiền tín dụng ít ỏi mà cậu có khi còn trẻ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/kinh-hoa-anh-tri-nguyet/chuong-3.html.]

"Đừng đợi đến khi cậu thực sự làm tổn thương ai đó mới hối hận!"

Người Quý Thần Tự hơi cứng lại, anh cụp mắt xuống và im lặng một lát, chỉ phát ra một thanh âm nhẹ nhàng lãnh đạm.

“Tôi sẽ không hối hận.”

"Thật nhàm chán khi phải ràng buộc với một người cả đời."

“Tôi còn mong cô ấy sẽ rời đi.”

“Đừng có dùng những thứ cảm xúc của tuổi thiếu niên đó để quấn lấy tôi.”

“Thực sự vô cùng phiền phức.”

Tả Bồi Phong còn định nói gì đó nhưng Quý Thần Tự lại không muốn nghe nữa, anh ta đứng dậy mở chai sâm panh rồi hòa vào đám người đang tiệc tùng vui vẻ trên bãi biển.

Tả Bồi Phong mím môi, thầm mắng: "Tra nam tìm c h ế t!”

Đột nhiên có một bóng đen che phủ đôi mắt anh.

Tả Bồi Phong giật mình, nhìn thấy Quý Thần Tự rời đi rồi trở về với ánh mắt đầy vẻ trêu chọc.

Sắc mặt Quý Thần Tự bình tĩnh, anh cầm điện thoại di động lên.

Ngay khi vừa mở điện thoại lên thì một tiếng nhạc chuông leo.

“Quý thiếu.” Người gọi là trợ lý của Quý Thần Tự. "Có người vừa gửi đồ đến công ty."

“Gửi cho ngài.”

"Người gửi là cô Giang."

Quý Thần Tự bỗng nhiên lạnh mặt, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường.

Đột nhiên cảm thấy bản thân thật ngu ngốc khi lo lắng về hành động vừa rồi của Giang Kính Nguyệt.

“Thứ được gửi tới là một chiếc nhẫn, tôi đã kiểm tra qua.” Trợ lý dừng lại một lát rồi nói tiếp “Giống như chiếc mà cô Giang luôn đeo…”

Bình luận

0 bình luận

    Loading...