Không tìm thấy chương truyện mà bạn cần đọc. Vui lòng xem lại danh sách chương bên dưới truyện.
![Kim nguyệt chiếu cổ minh](https://monkeyd.vn/images/story/2024/07/03/1719994204-kim-nguyet-chieu-co-minh.jpg)
Kim nguyệt chiếu cổ minh
- Cập nhật
- 2 ngày trước
- Loại
- Truyện Chữ
- Tác giả
- 樱桃小酒
- Thể loại
- Cổ ĐạiKhông CPHiện ĐạiHoán Đổi Thân Xác
- Lượt xem
- 2,839
- Team
- Nguyệt Linh Ca
- Lượt theo dõi
- 7
- Trạng thái
- Đã đủ bộ
Quỷ sai nhầm lẫn, câu nhầm hồn phách của tôi và một cô gái khác.
Lúc nghe tôi là thiên kim của tướng phủ, cô gái kia lập tức cướp lấy thân xác của tôi.
"Xin lỗi nha! Tôi cũng muốn thử trải nghiệm cảm giác có nha hoàn thành đàn!"
Tôi bị buộc nhập vào thân xác của cô ta, ngày ngày đều phải đi học, thi cử.
Nhưng cô ta không biết, thời đại bây giờ mới là tốt nhất.
Còn nơi đó của chúng tôi, là một xã hội ăn thịt người.
Danh sách chương
Bình luận
1 bình luận
Huhu hay quớ. Người hiện đại xuyên về nhưng không bị đồng hoá hoàn toàn, hoà nhập nhưng không hoà tan, ngược lại còn tự thay đổi theo hướng tích cự hơn. Với mình, nhân vật Chu Tiểu Nhã rất đáng lo. Mình còn lo rằng cổ sẽ dần mất đi tiếng nói, mất đi khí phách của bản thân, mất đi sơ tâm, và dần trở thành một “người bản địa”. Tác giả đã để nhân vật này đi theo đúng phương hướng cần của một người phụ nữ thời phong kiến, nhưng phát triển theo cách một người hiện đại sẽ làm. Đây có thể nói là điểm sáng tuyệt vời của tác phẩm. Ngoài ra, mình còn ấn tượng ở cả cái cách tác giả đồng cảm với tiểu thư Tống Khởi Lăng. Miêu tả một cách chân thật, không filter lãng mạn, không chỉ trích bôi xấu, góc nhìn của một “người bản địa” đầy đủ nhất về chính xã hội cổ đang sống và những người ở bên cô. Có thể gọi là góc nhìn về cổ đại của người cổ đại với tư tưởng hiện đại không nhỉ? Gần đây đọc phải nhiều bộ zhihu mì ăn liền, nữ chính buff bẩn, nhiều lúc tự hỏi rốt cuộc tác giả coi thường iq bạn đọc lắm à mà sao thế giới cổ đại “ảo” thế, thế giới thoải mái sống thoáng nhưng mang tiếng “cổ đại” phải cho ra chất “cổ đại” chứ, không làm được viết truyện hiện đại luôn đi cho xong:) Điểm trừ là truyện ngắn, viết dài ra ta mới thấy được quá trình Chu Tiểu Nhã và cả nữ chính cố gắng phấn đấu và vật lộn nữa chứ. Đùng phát 50 năm trôi qua cho hai đứa hai cái danh hiệu rồi để người đọc tự tưởng tượng thì có còn nhân tính nữa hay không? Xong nhân vật cậu học sinh giỏi nhà bên ở thời hiện đại lãng xẹt á má, cả cha nội Trương Bân cơ, thấy tác giả hơi lười rồi đó nhe🙂 Ý tưởng tốt, hướng đi hợp lý, cách xây dựng thế giới và phát triển nhân vật được mà sao tác giả lại đứt gánh ở phần triển khai vậy:)))
Lâm Nguyệt 1 ngày trước · Trả lời