Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Kim Ngọc Mãn Đường - 13

Cập nhật lúc: 2024-09-03 15:30:19
Lượt xem: 184

Ngày hôm đó, vừa bước ra phố, ta đã bị chặn lại.

 

“Thanh muội muội, muội ở đây làm gì thế này?”

 

Ta lùi lại một bước, liếc mắt nhìn mọi người đang qua lại trên đường phố, rồi lớn giọng:

 

“Giang Uyển Như, cô thật phiền phức!"

 

“A huynh của ta dạo này đang tập trung chuẩn bị thi cử, hơn nữa chuyện hôn nhân là việc do cha mẹ quyết định, cô không cần phải dây dưa nữa!"

 

“A huynh sẽ không thích cô đâu!”

 

Đám đông lập tức nổ ra một trận xôn xao:

 

“Giang Uyển Như, Giang Uyển Như là ai đấy?”

 

“Chính là Giang Vô Diệm của nhà họ Giang đó sao? Ông trời ơi, cô ta đúng là cái gì cũng dám nghĩ!”

 

“Thật là đi.ên rồ, Tống công tử người như thần tiên thế kia, sao lại đi cưới một con yêu quái như thế!”

 

Đám cô nương và người dân trên phố đều phẫn nộ, hận không thể tiến lên cười vào mặt Giang Uyển Như. 

 

Trong lòng ta cười thầm, nhưng ngoài mặt lại ra vẻ giận dữ:

 

“Gần đây, mỗi khi a huynh ra khỏi nhà đều bị người ta bám đuôi, thậm chí còn có đám côn đồ định bắt cóc huynh ấy. Giang Uyển Như, chắc chắn là do cô phái đến!”

 

Gương mặt của tiểu nha hoàn bên cạnh Giang Uyển Như đỏ bừng lên:

 

“Ngươi nói bậy, đừng có vu khống tiểu thư nhà ta!”

 

Ta tức giận chống nạnh nói:

 

“Không phải là người của các ngươi phái đến quấy rối để a huynh không thể tập trung thi cử, rồi ép anh ấy làm rể nhà các ngươi sao? 

 

Nhà các ngươi có quyền có thế, nhưng không thể tùy ý muốn làm gì thì làm!”

 

Càng lúc càng có nhiều người tụ tập xung quanh.

 

Ta giơ khăn lên, cúi chào đám đông:

 

“Từ nay về sau, mỗi khi a huynh ra ngoài, xin nhờ các vị hương thân phụ lão quan tâm giúp đỡ. Lần trước huynh ấy về nhà, suýt chút nữa đã bị đám lưu manh kia bắt cóc. 

 

Đám lưu manh đó còn dọa sẽ đánh gãy tay Tống Ngôn để huynh ấy không thể tiếp tục thi cử nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/kim-ngoc-man-duong/13.html.]

 

“Hu hu hu, a huynh mười năm đèn sách, ở Nam Thành chúng ta có người đọc sách nào là dễ dàng đâu? Đám người đó thật sự quá ác độc!”

 

Nghe đến đoạn đánh gãy tay, Giang Uyển Như rùng mình.

 

Nàng ta quên mất bản thân đang bị cả đám người chỉ trích, vội kéo khăn che mặt xuống.

 

“Tống Thanh, ngươi đừng quá đáng như vậy!”

 

Giang Uyển Như quả thực rất tức giận!

 

Nàng ta cảm thấy kinh hãi, nhưng mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh.

 

“Đừng có lân la làm quen với nhà chúng ta nữa! Ta đã nhắc nhở ngươi nhiều lần rồi, hiện giờ a huynh chỉ muốn chuyên tâm đọc sách, và hoàn toàn không có ý định nghĩ đến chuyện thú thê lập gia."

 

“Giang Uyển Như, đừng có quấy rầy chúng ta nữa!”

 

Chuyện này gây ra náo loạn không nhỏ, tin đồn lan truyền như gió, người ta thêm mắm dặm muối vào câu chuyện, từ con kiến thành con hổ lúc nào không hay.

 

Cộng thêm sự thúc đẩy từ đám trẻ của Lục Uyên, Giang Uyển Như nhanh chóng bị mang tiếng xấu là cưỡng ép hôn nhân.

 

Nam Thành có vị thiếu niên công tử dung mạo đẹp nhất, mười lăm tuổi đỗ Án thủ, lại bị một con yêu tinh ép gả.

 

Không ai có thể chịu đựng nổi điều đó.

 

Ngay cả huyện thái gia cũng nghe được tin này, gọi Tống Ngôn vào phủ an ủi một hồi, còn cho người đến nhắc nhở gia đình họ Giang vài lời.

 

Nghe nói Giang Uyển Như bị cha nhốt trong nhà, và bị cấm cửa trong nửa năm.

 

Nửa năm…

 

Nửa năm sau, sẽ là thời gian diễn ra kỳ thi Hương.

 

Giang Uyển Như bị nhốt ở nhà, chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này.

 

Chỉ là không ai ngờ rằng, cuộc đối thoại giữa ta và Giang Uyển Như trên phố ngày hôm đó lại tạo ra hiệu ứng lớn như vậy.

 

 

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

 

 

 

 

 

 

Loading...