Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Kim Ngọc Mãn Đường - 1

Cập nhật lúc: 2024-09-03 15:17:16
Lượt xem: 158

Ca ca ta tuổi trẻ thành danh, lại không may bị người ta bẻ gãy đôi tay.

 

Luật pháp đương triều quy định rất rõ, thân mang dị tật, không thể thi cử.

 

Hắn cũng không có m.á.u kinh doanh, làm gì cũng thất bại.

 

Cuối cùng nhà ta phá sản, rơi vào đường cùng.

 

Ca ca chỉ đành cưới về một người vợ xấu xí.

 

Nhưng ca ca không biết, tất cả những chuyện này đều là do tẩu tử sắp đặt.

 

Bi kịch của cả nhà ta đầu bắt nguồn từ nàng.

 

Mọi người đều bị tẩu tử hại chec vì ghen tị.

 

May mắn chính là, cuối cùng ta đã được sống lại.

 

1.

 

“Tẩu tử, ngươi buông tay ra…”

 

Ta giơ tay lên, cố gắng liều mạng giãy giụa, nhưng sức lực càng ngày càng yếu.

 

Người đang siết cổ ta chính là tẩu tử của ta.

 

Mặt khuôn mặt xấu xí, đôi mắt tam giác bé như hạt đậu xanh, trên mắt gần như không có lông mày.

 

Nhìn xuống bên dưới một chút, mũi to, môi dày, răng xỉn màu khấp khiểng.

 

Tẩu tử xấu xí đang hung hãn siết chặt cổ ta.

 

Vì dùng sức quá mức, khuôn mặt nàng vặn vẹo dữ tợn, trông giống như quỷ dữ bò lên từ địa ngục.

 

"Con tiện nhân này! Đừng tưởng ta không thấy, hắn ôm ngươi đúng không? Hắn đã ôm ngươi ngày hôm qua!"

 

Ta dùng móng tay cào vào mặt tẩu tử.

 

Nàng không hề để ý đến cơn đau, vẫn tiếp tục siết chặt cổ ta, ánh mắt điên cuồng và hung ác.

 

"Ngươi đáng chec! Ha ha, nếu ngươi chec đi thì chắc chắn Ngôn lang sẽ chỉ yêu mình ta thôi, tất cả những ai tranh giành Ngôn lang với ta đều đáng chec!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/kim-ngoc-man-duong/1.html.]

 

"Lão bà bà đã chec rồi, ta sẽ lại giec ngươi, sau đó Ngôn lang chỉ còn lại mình ta!”

 

"Sao ngươi còn sống làm gì nữa ?!"

 

Ta không cam lòng giãy giụa hồi lâu, nhưng vẫn không thể địch lại sức mạnh của tẩu tử.

 

Mẹ ta mới qua đời, vì giữ đạo hiếu, ta đã không ăn uống gì trong suốt ba ngày qua, thực sự không còn sức lực.

 

Ta và ca ca là huynh muội song sinh.

 

Thai long phượng vốn là điềm lành, nhưng năm chúng ta 7 tuổi, cha ta đã bị giặc cướp giec chec khi đang làm ăn bên ngoài.

 

Mẹ ta một mình nắm giữ gia nghiệp, nuôi hai huynh muội ta trưởng thành.

 

Ta đã lập gia đình, nhà chồng quản lý rất nghiêm, một năm không cho ta về nhà lần nào.

 

Ngay cả khi mẹ ta lâm bệnh nặng, ta cũng không hề hay biết.

 

Lần này ta trở về là vì lo liệu tang sự cho mẹ.

 

Buổi tối gác đêm, ta và ca ca cùng hồi tưởng về cả đời vất vả của mẹ ta.

 

Chúng ta không thể kìm lòng, ôm đầu mà khóc rống.

 

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Không ngờ chỉ vì một cái ôm qua loa như vậy, lại đe dọa đến tính mạng của ta.

2.

 

Cảm giác nghẹt thở lại ập đến, ta bất giác ngồi bật dậy há miệng thở, nhưng trước mặt lại thấy bóng người ngồi bên giường, ôm bụng cười đến nghiêng ngả.  

 

"Haha, A Thanh, nhìn bộ dạng ngớ ngẩn của muội kìa, giống hệt như con quỷ c.h.ế.t đu.ối đó, haha..."  

 

Thiếu niên trước mặt có khuôn mặt thanh tú, đôi mắt sáng ngời, khi cười lộ ra tám chiếc răng trắng đều, hai má có lúm đồng tiền nhàn nhạt. 

 

Ta ngây ngốc nhìn người đó, run rẩy giơ tay chạm vào mặt. 

 

Da a huynh ấm áp và mịn màng, giống như một tấm lụa mà đại tiểu thư hay sử dụng. 

 

Ta véo mạnh vào mặt, a huynh liền nhăn nhó kêu đau:  

 

"Ai da, không phải ta cố ý véo mũi muội đâu, gọi muội dậy bao nhiêu lần mà ngươi vẫn ngủ như heo!"  

Loading...