Kim Lăng Dị Mộng - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-07-07 14:57:55
Lượt xem: 6,418

07.

Nghiêm Tụng không nói thêm gì trước khi đi, y chỉ yêu cầu ta chăm sóc bản thân thật tốt.

Nhìn bóng dáng y khuất dần trong màn tuyết dày, lòng ta tràn đầy những cảm xúc hỗn loạn.

Cuộc gặp gỡ hôm nay thật không mong đợi.

Tuy nói về quá khứ, nhưng lại không nói ra tất cả. Ví dụ như những chi tiết, chẳng hạn như những gì đã xảy ra sau khi c.h.ế.t trong kiếp trước.

Bây giờ chỉ cần nghĩ lại những việc đó, trái tim ta liền đau nhói, sao còn có thể kể lại cho Nghiêm Tụng nghe mọi chuyện được?

“Tạ cô nương ––”

Một giọng nói cao vút vang lên phía sau.

Sau khi xoay người nhìn rõ đó là ai, ta đã vô cùng kinh ngạc.

Ta không nhớ kiếp trước mình có giao tiếp nhiều với người này, sao hôm nay lại trùng hợp như vậy?

“Tham kiến Duệ Vương điện hạ.”

Hắn giơ tay lên tỏ ý miễn lễ.

Ta nhìn hắn, không khỏi nghĩ đến bốn chữ.

Quang cảnh thê lương.

Y dường như nhìn thấu được suy nghĩ của ta, nhìn ta chằm chằm rồi chợt mỉm cười.

“Không cần phải nhìn ta như vậy, chúng ta vốn là cùng một loại người.”

…..

Kể cả ngày đông tuyết rơi dày đặc, cửa lớn quán trà vẫn mở như cũ. Mai Bình đi ra xa một chút, chỉ đứng trông ở hành lang.

“Không biết lời điện hạ vừa nói có ý gì?”

Duệ Vương ngồi bên bếp than, ngẩng đầu nhìn tuyết rơi ngày càng dày ở ngoài cửa, lại lần nữa nói ra một câu kinh ngạc.

“Mười hai năm sau giang sơn đổi chủ, cũng sẽ có một trận tuyết rơi dày như vậy.”

Ta cẩn thận nhìn Duệ Vương: “Cảnh thành tháng tư năm thứ 24, điện hạ ở đâu?”

“Túc Châu Đãng Sơn, là nơi chôn cất hài cốt của ta.”

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

Ta và hắn đều im lặng một lúc lâu.

Kết quả thế này, không cần thăm dò thêm nữa.

Nếu ta có thể sống trùng sinh, người khác sao lại không có khả năng? 

Đúng như lời hắn nói, giữa ta và hắn thực sự không có gì khác biệt, chẳng qua đều là những kẻ đáng thương.

Hắn nhấc nồi nước sôi ra khỏi bếp, trong lời nói có chút buồn bã: “Nhưng nếu xét kỹ lại, Cảnh thành không có năm thứ 24.”

“Ta cho rằng, kẻ g.i.ế.c vua g.i.ế.c đệ không xứng đáng được gọi là hoàng đế, chỉ là đã quen được gọi là Cảnh Thành.”

Duệ Vương ngạc nhiên liếc nhìn ta, rồi cúi đầu pha trà, không lâu sau mới đẩy tách trà vào tay ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/kim-lang-di-mong/chuong-7.html.]

“Ta và cô nương đều là người đã từng đến sông Vong Xuyên. Bây giờ đã tương phùng, sao không thẳng thắn với nhau đi?”

“Người chính trực không nói những chuyện mờ ám, điện hạ đừng ngại nói thẳng lý do người đến đây.”

“Đời này chúng ta đều mong muốn một điều gì đó, nhưng sức của một người quá nhỏ bé, tại sao không đồng hành cùng nhau?”

Ta cầm tách trà nhấp một ngụm, ngẫm nghĩ ý nghĩa thâm sâu trong lời nói của hắn, rồi im lặng một lúc.

Duệ Vương vô cùng bình tĩnh, chỉ ngồi ở một bên lặng lẽ thưởng hoa nhấm trà.

Trong thời gian một tách trà, hắn đã vừa đủ để phá vỡ cục diện căng thẳng.

“Tạ cô nương, nếu có gì băn khoăn cứ trực tiếp nói thẳng.”

Ta ngẩng đầu nhìn hắn: “Điện hạ muốn ở kiếp này nhất định phải là ngôi vị chí tôn, nhưng ta chỉ muốn một người bình an vô sự, không muốn y lại rơi vào vòng xoáy của đế quyền một lần nữa. Chỉ dựa trên điều này, ta và điện hạ đã không đồng đạo.”

“Nghiêm đại nhân có tài trị quốc, nếu giấu tài chẳng phải rất đáng tiếc sao?” Duệ Vương xoa xoa chiếc cốc trong tay, mỉm cười nói: “Bây giờ đã trùng sinh một lần, sao cô nương không giành hết những thứ mình muốn?”

“Ngay cả Mạnh đại nhân cũng khó có thể lưỡng toàn, không ngờ điện hạ lại cố chấp như vậy.”

"Cô nương có từng nghe qua khác đường nhưng cùng đích đến không?” Duệ Vương đặt tách trà đang nghịch trong tay xuống, gõ gõ xuống bàn, “Nghiêm Tụng giúp ta, ta giúp Nghiêm Tụng, vẹn cả đôi bên thì có gì không tốt?”

“Nếu điện hạ muốn nhận Nghiêm Tụng làm thuộc hạ, thì tự mình bí mật đến tìm chàng, hà cớ gì lại tìm ta.” Ta uống một ngụm trà, “Ắt hẳn điện hạ nhất định có ý khác, đừng ngại nói thật đi.”

Ta vạch trần hắn chẳng chút lưu tình, nhưng hắn lại không hề tức giận, chỉ vừa cười vừa châm đầy tách trà đã vơi đi nửa cho ta.

“Trước đây thường nghe đồn phu phụ Nghiêm thị là một cặp thần tiên quyến lữ, nhưng dù sao trăm nghe không bằng mắt thấy. Nghiêm đại nhân thông minh, phu nhân cũng không kém phần nào.”

Ta mỉm cười không nói, lời nói của hắn khiến ta khá dễ chịu.

“Quả đúng là có một chuyện quan trọng.” Duệ Vương dừng một chút, “Lương Viên có một vị thanh quan, hiệu là Thường Vân Bách. Trước đây có ơn với ta, nhưng lại vì ta mà mất mạng. Thỉnh cầu Tạ cô nương giúp nàng ấy thay danh đổi phận, bảo vệ nàng ấy chu toàn.”

Ta không khỏi nghĩ tới một số chuyện kỳ ​​lạ đã xảy ra gần đây ở thành Kim Lăng.

Xem ra ngày đó Đức Vương và Duệ Vương đấu đá lẫn nhau chính là vì người phụ nữ này. Chẳng qua, dựa vào thân phận của Duệ Vương điện hạ, sao phải lo chuộc thân cho một đào kép?

Nghĩ như vậy thì càng phải hỏi như vậy.

“Vân Bách cô nương cũng rất được lòng Tam hoàng tử, nếu bây giờ ta càng manh động, hắn sẽ càng truy đuổi không dừng. Nếu như Tạ cô nương có thể ra mặt, có lẽ sẽ không khó giải quyết, để ta có thể rảnh tay, cùng Nghiêm đại nhân lên kế hoạch.”

Ta suy nghĩ trầm tư một lúc, không trả lời ngay.

“Điện hạ có thể cho phép ta suy nghĩ vài ngày được không?”

Duệ Vương gật đầu, đứng dậy cáo từ: “Đã như vậy, ta chờ tin tức tốt từ Tạ cô nương.”

Ta cũng đứng dậy tiễn hắn.

Đi được vài bước, lúc chuẩn bị đi ra khỏi cửa, Duệ Vương đột nhiên dừng bước, quay người nhìn ta.

“Mặc dù có oán báo oán, có thù báo thù, nhưng Tam hoàng huynh kiếp này vẫn chưa làm điều gì hại người, vẫn xin Tạ cô nương đừng xuống tay trước.”

“Điện hạ nhân từ, quan tâm đến tình huynh đệ. Nhưng vạn vật trên đời này, có nhân mới có quả. Nếu hắn cho ta một quả đào, ta sẽ trả ơn hắn bằng một quả mận.”

Ta mỉm cười, tiễn Duệ Vương ra ngoài.

“Hy vọng hắn có một trái tim hướng thiện.”

 

Bình luận

7 bình luận

  • Thương cặp đôi Duệ Vương với Vân Bách quá. Tấm lòng cao cả của Duệ Vương đúng là mệnh chân long. Không phải thiên tử có lẽ vì ảnh thiếu hoàn toàn vị kỉ 😑

    Rouge2011 1 tuần trước · Trả lời

  • Duệ Vương đúng là người vì đại nghiệp, tiếc là cuối cùng cũng ko được bên người mình thương, ko được nhìn xã tắc phát triển

    Linie 1 tuần trước · Trả lời

  • Mạ Duệ Vương tốt vcl😭, hi vọng bằng một cách thần kỳ nào đó ổng sẽ có kiếp sau hạnh phúc

    Vii 2 tuần trước · Trả lời

  • Ttttrời ơi tương tác giữa nam9 nữ9 nhẹ nhàng mà đáng iu qtqđ luôn áaaaa. Huhu kết truyện nhanh quá tui muốn đọc thêm, hít thêm đường từ họ, muốn thấy họ bái đường rồi sinh con đẻ cái nữa cơ QwQ. Thích tính cách của nam nữ9 ghê, giá mà có truyện dài nào tương tự. Với lại đọc đến cái kết của Duệ Vương mà cảm động lắm luôn, anh ấy xứng đáng với kết thúc tốt hơn. Người đâu mà sống đẹp như những con thiên nga của Tchaikovsky vậy, nam9 nhận xét về ổng đúng chính xác luôn. Cảm ơn tác giả, cảm ơn bạn edit vì đã đem đến cho mình một bộ truyện ngắn tuyệt vời hết nước chấm thế này ạ 😭🫶🏻❤️‍🔥

    Hương Neko 2 tuần trước · Trả lời

Loading...