Kim Chi Ngọc Diệp - Chương 18

Cập nhật lúc: 2024-07-16 05:46:35
Lượt xem: 674

Ngày hôm sau, ta mới biết, sáng ngày Tết Nguyên tiêu, Hoàng hậu nương nương đã thiết yến chiêu đãi phu nhân của Thái quốc công.

 

Và đã giúp Thái tử cầu hôn Thái Chi.

 

Hoàng hậu nương nương còn dặn Thái tử, để hắn cùng Thái Chi đi lễ hội đèn lồng Tết Nguyên tiêu.

 

Nhưng Thái tử lại đưa ta đi...

 

Ta nhớ lại chiếc bánh mà Thái tử và ta cùng ăn.

 

Thực ra trước đây cũng từng có chuyện như vậy nhưng ta đều không nghĩ nhiều.

 

Sao tối qua lại cảm thấy khác nhỉ?

 

Vú già đẩy cửa vào, nhỏ giọng nói: "Ở cung Khôn Ninh, Hoàng hậu nương nương đang nổi trận lôi đình."

 

"Sao vậy?" Ta ôm chăn ngồi dậy.

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

 

"Vì hôn sự của Thái tử." Vú già nghẹn ngào nói: "A Thử à, nghe lời v.ú già, gả cho Lục hoàng tử được không?"

 

Ta ngẩn người.

 

"Thái tử tương lai là vua của một nước, ngươi gả cho hắn, nếu không thể làm Hoàng hậu, tương lai ngươi còn phải chịu khuất phục dưới người khác. Đợi đến khi ngươi trở thành phi tần, sẽ không giống như bây giờ đâu."

 

"Giả dối lừa lọc, ngươi làm sao có thể chống đỡ được?"

 

Ta gật đầu: "Vậy ta nghe lời v.ú già, ta sẽ đi nói với Lục hoàng tử, để hắn cưới ta."

 

Như vậy Hoàng hậu nương nương chắc chắn sẽ không tức giận với Thái tử nữa.

 

Vú già thở phào nhẹ nhõm.

 

"Vú già sẽ không hại ngươi, v.ú già chỉ muốn A Thử của chúng ta có thể thuận lợi bình an cả đời."

 

Buổi chiều, ta đi tìm Lục hoàng tử, định nói chuyện thành thân với hắn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/kim-chi-ngoc-diep/chuong-18.html.]

Nhưng khi đi ngang qua vườn hoa, thấy Thái tử và Thái Chi, ta như bị ma xui quỷ khiến trốn đi, muốn nghe trộm xem họ đang nói gì.

 

Nhưng đứng quá xa, không nghe được gì cả.

 

Thái Chi không ở lại lâu, ta định rời đi, vừa đứng dậy thì đụng phải Thái tử.

 

"Có bản lĩnh học được cách nghe trộm rồi à?" Thái tử lạnh mặt nói.

 

Ta không dám nói gì.

 

"Ngươi đến tìm ta?" Hắn hỏi ta.

 

Ta lắc đầu: "Ta, ta đến học đường tìm Lục hoàng tử."

 

"Tìm hắn làm gì?"

 

Ta che miệng, không muốn nói dối cũng không muốn nói với hắn.

 

"Vừa hay ta gặp ngươi, cũng nói với ngươi một chuyện, ngươi nhớ kỹ trong lòng, chuẩn bị tinh thần." Thái tử nói.

 

"Vâng vâng, ngươi nói di."

 

"Ngươi đã lớn, hôm nay ta định cầu phụ hoàng ban hôn." Thái tử xoa đầu ta: "Những năm nay học được bản lĩnh từ mẫu hậu, rảnh rỗi thì lấy ra nghiền ngẫm thêm, sau này sẽ dùng được."

 

Ta nhìn hắn, đầu óc ong ong.

 

"Không thích ta?" Thái tử hỏi ta.

 

Ta vội vàng lắc đầu.

 

"Thích là được." Thái tử khoanh tay nói: "Ta sẽ khiến ngươi thích ta hơn."

 

Hắn nói xong liền quay người bỏ đi, lại nghĩ đến điều gì đó, dừng bước quay đầu nhìn ta: "Nhớ kỹ, ngươi là con chuột nhỏ mà ta nuôi bằng từng miếng thịt, ngươi chỉ có thể là của ta."

 

Hắn cong môi, sải bước rời đi.

 

Ta mơ mơ màng màng trở về Thái Điệp Hiên.

Bình luận

4 bình luận

Loading...