Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Kiếp Này Bạc Đầu Cùng Chàng - Phần 6

Cập nhật lúc: 2024-09-21 10:02:50
Lượt xem: 2,688

18

 

Biểu tỷ muốn giữ ta lại dùng bữa trưa, nhưng ta từ chối.

 

Vì ta đã hẹn với Tiêu Dũ rằng sau buổi chầu, hắn sẽ đợi ta cùng rời khỏi cung.

 

Biểu tỷ cười nhẹ tiễn ta ra khỏi Nguyệt Khôn cung: “Tên Trương Nham đó chẳng phải kẻ tử tế, bỏ được thì bỏ. Triều đình ta vốn rộng lượng, không cấm nữ tử tái giá."

 

"Nếu sau này muội có ý trung nhân, ta sẽ thay muội xin chỉ."

 

Ta mỉm cười, cúi người thi lễ: “Đa tạ nương nương."

 

Tiêu Dũ đang chờ ta ở con đường xa ngoài cổng Nguyệt Khôn cung.

 

"Đã gặp quý phi nương nương rồi?"

 

"Vâng." Ta gật đầu.

 

Ta và hắn sóng bước, nhưng thấy hắn mãi không nói gì.

 

Ta bèn trêu hắn: "Đại nhân không hỏi xem ta và nương nương đã nói gì à?"

 

"Đó là chuyện của cô nương."

 

Nhưng ta lại muốn kể cho hắn.

 

"Nương nương nói rằng, triều đình ta không cấm nữ tử tái giá, dặn dò ta rằng nếu có ý trung nhân thì cứ nói với nàng, nàng sẽ giúp ta xin chỉ."

 

Tiêu Dũ ngước mắt nhìn ta một cái.

 

"Quý phi nương nương thật tốt với Lâm tiểu thư."

 

"Ừ."

 

19

 

Rất nhanh, trong triều đình lan truyền khắp nơi vụ bê bối về Thị lang Bộ Binh Trương đại nhân mang một nữ tử thôn quê từ bên ngoài về, sủng thiếp diệt thê, bỏ rơi chính thê.

 

Tất nhiên, cũng có tin đồn về mối quan hệ mờ ám giữa ta và Thị lang Bộ Hình Tiêu đại nhân, chúng ta thường xuyên cùng xuất cùng nhập.

 

Trương Nham vì muốn chuyển hướng khỏi sự chế giễu của đồng liêu, đã dâng sớ lên bệ hạ, vu cáo Tiêu Dũ dụ dỗ ta trước, rồi xúi giục ta ly hôn sau.

 

Đáng tiếc, ta đã sớm gặp qua quý phi nương nương.

 

Biểu tỷ của ta, kiếp trước bị hãm hại, nhưng để ngồi được vị trí quý phi, ngoài việc là con gái thượng thư, nàng hẳn phải có một cái đầu khôn khéo.

 

Nàng đã sớm chuẩn bị đường lui cho ta.

 

Vì vậy, không những Trương Nham vu cáo thất bại, mà còn bị bệ hạ quở trách, nói hắn không biết quý trọng tình cũ, vong ân bội nghĩa, hành động sủng thiếp diệt thê, trực tiếp giáng chức hai bậc, phạt lương ba năm!

 

20

 

"Thật là hả dạ! Ha ha!" Ta ngồi trên chiếc xích đu mới mà Tiêu Dũ tặng, vui vẻ cười lớn: “Đáng đời hắn, mất cả chì lẫn chài!"

 

"Trừ chuyện đó ra... còn có một lời đồn khác." Tiêu Dũ thấy ta cười, tiến đến phía sau nhẹ nhàng đẩy xích đu.

 

"Lại có lời đồn gì nữa?"

 

"Có tin đồn, tuy rằng chuyện Trương Nham bỏ rơi chính thê không liên quan đến Tiêu Dũ ta, nhưng Tiêu Dũ thực sự... đã ngưỡng mộ Lâm tiểu thư Khánh Khánh từ lâu!"

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

"Cái gì?" Ta ngẩng đầu lên định nhìn hắn.

 

Nhưng xích đu đong đưa khiến ta không kịp nhìn rõ sắc mặt của hắn.

 

Chỉ nghe hắn tiếp tục: "Bệ hạ lệnh cho ta nhất định phải điều tra rõ kẻ tung tin đồn."

 

"Vậy ngươi..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/kiep-nay-bac-dau-cung-chang/phan-6.html.]

"Ta không điều tra."

 

"Tại sao không điều tra?"

 

"Không điều tra, vì tin này là do ta tung ra."

 

"À?" Ta đưa chân ra, giữ cho xích đu dừng lại, quay đầu nhìn hắn, ngạc nhiên nói: "Ngươi... ngươi thừa nhận sao?"

 

"Thừa nhận? Ta nói thật, sao lại gọi là tội?"

 

"..."

 

Hắn cúi mắt nhìn ta, ánh mắt rực sáng.

 

"Lâm tiểu thư có biết, như ta đây, một kẻ cô độc, làm sao có thể cầu hôn một tiểu thư khuê các?"

 

Đây... đây là đang muốn cầu hôn ta sao?

 

21

 

"Ta, ta..."

 

Tâm trí ta rối bời!

 

Mặc dù kiếp trước ngày ngày bên hắn.

 

Mặc dù sau khi tái sinh, ta đã cố tình tiếp cận hắn.

 

Mặc dù ta đã từng nghĩ, dù có phải dày mặt làm một nữ tử tái hôn, ta cũng muốn trèo cao đến hắn.

 

Nhưng mà, nhưng mà...

 

Tiêu Dũ nhìn ta với ánh mắt cháy bỏng: “Từ lần đầu gặp, ta đã đem lòng yêu mến nàng."

 

"Giờ đây, ta và nàng đều chưa lập gia đình."

 

"Nếu nàng chịu ban cho ta một ánh mắt, Tiêu mỗ xin thề, cả đời này, vĩnh viễn không phụ bạc nàng!"

 

Ôi, tim ta sao lại...

 

Sao lại đập loạn thế này?!

 

22

 

"Tiểu thư? Tiểu thư!" Hương Thảo đưa tay đẩy nhẹ vai ta.

 

Ta hoàn hồn, ngước mắt lên thấy nàng cười tủm tỉm.

 

"Ngươi cười cái gì?"

 

Hương Thảo cười nói: "Nô tỳ đang dọn dẹp cỏ cây phía sau hòn giả sơn... ừm, tình cờ nghe được!"

 

Ta cau mày: "Ngươi nghe được cái gì?"

 

Hương Thảo khẽ ho hai tiếng, rồi bắt chước: "Nếu nàng chịu ban cho ta một ánh mắt, Tiêu mỗ xin thề..."

 

"Cút cút cút..."

 

Hương Thảo cười, rồi nói: "Ta đã nói mà, mỗi lần Tiêu đại nhân nhìn tiểu thư, ánh mắt luôn khác hẳn khi nhìn người khác... Này, tiểu thư, sao người không đáp ứng chứ? Tiêu đại nhân năm xưa là trạng nguyên nhất giáp, lại tuấn tú phi phàm, yêu thương tiểu thư đã nhiều năm, giữ mình trong sạch, mọi thứ đều hơn hẳn... hẳn Trương Nham!"

 

Ta ngước mắt nhìn nàng: “Ai nói ta không đồng ý?"

 

"Người không nói..."

 

"Ta nói, cầu hôn thì phải có người lớn trong nhà cùng bà mối đến hỏi."

 

"Ồ đúng rồi, tiểu thư đã nói vậy... ơ? Tiểu thư! Ý người là người đã đồng ý rồi sao?"

 

Ta khẽ cong môi cười, trêu Hương Thảo: "Ta nào có đồng ý? Ta chỉ đang... dạy bảo Tiêu đại nhân một chút thôi!"

Loading...