Chạm để tắt
Chạm để tắt

KIẾN ĐEN - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-08-23 00:16:31
Lượt xem: 26

Lúc đầu, tôi nghĩ mình đang mơ vì tôi đã không ngủ trong nhiều ngày. Tôi đứng dậy khỏi ghế sô pha và đi đến chỗ đám trẻ đang đứng trước cửa ra vào. Mùi hôi thối khó chịu từ lũ trẻ khiến tôi nhận ra đây không phải là mơ mà là hiện thực. Có mùi hay không không quan trọng, cả 2 vợ chồng tôi cùng ôm con và bật khóc.

 

2 đứa nhỏ không chịu tắm. Vợ tôi kéo các con vào bồn tắm rồi dùng vòi phun nước lên người chúng. Tụi nhỏ hoảng sợ chạy vào phòng khách. Tôi với kéo lấy bọn trẻ, chúng đẩy tôi vào tường một cách dễ dàng và chạy trốn vào phòng riêng của chúng. Tôi thực sự không biết 2 đứa nó không ăn không uống mấy ngày nay lấy đâu ra nhiều sức lực như vậy.

 

Trà Sữa Tiên Sinh

Nó chỉ xảy ra trong tích tắc thôi. Thực lòng mà nói, dù đi đâu, tôi cũng rất tự tin vào thể lực của mình. Khi tôi còn là sinh viên, chức vô địch của môn đấu vật ở đại hội thể thao luôn là của tôi. Bất cứ khi nào các bạn cùng lớp họp mặt với nhau, chủ đề về lịch sử đấu vật huy hoàng của tôi sẽ được mọi người moi lên.

 

Nhưng lần này thật không thể tin được, tôi đã bị 2 đứa con nít đẩy đi một cách dễ dàng như vậy. Lúc đầu tôi cũng choáng váng, nhưng sau khi nghĩ lại, điều đó hoàn toàn có thể xảy ra. Bởi vì một tuần liền tôi ăn không ngon ngủ không yên, cơ thể hẳn là rất yếu, một chút sức lực cũng không có.

 

Chúng tôi bắt đầu dụ bọn trẻ bằng thức ăn. Tụi nhỏ mở hé khe cửa và nhìn ra bên ngoài. Lúc đầu, bọn trẻ nhìn chúng tôi đầy cảnh giác, nhưng ngay khi nhìn thấy bánh pizza và đùi gà, chúng đã chạy ùa ra ngoài và ăn ngấu nghiến.

 

Vợ tôi hỏi các con trong thời gian này ở đâu, làm gì, v.v. nhưng chúng không trả lời. Mắt vợ tôi đỏ hoe, tôi vuốt lưng, an ủi cô ấy và nói: “May cho các con đã bình an trở về”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/kien-den/chuong-7.html.]

 

Vợ tôi như nhớ lại sự dằn vặt mà cô ấy đã trải qua trong thời gian này và bắt đầu nghẹn ngào, tôi cũng ôm chặt lấy vợ. Tôi cảm thấy rằng địa ngục trần gian vừa kết thúc, và cánh cổng thiên đường cuối cùng đã mở ra cho chúng tôi. Nhưng đó chỉ là sự ảo tưởng của tôi. Vào đêm hôm đó, một chuyện đã xảy ra.

 

Có lẽ đó là bởi vì sự căng thẳng biến mất khi bọn trẻ về nhà nên một cơn buồn ngủ mạnh mẽ quét qua tôi ngay khi bữa tối kết thúc. Tôi vội vàng đưa các con về phòng, rồi chạy vào phòng mình chui vào chăn. Khi đang dần chìm vào giấc ngủ, vợ tôi đã đưa ra chủ đề về kiến ​​đen.

 

"Ý em là, con kiến ​​đen ngày đó..."

 

Tôi "hừm" trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

 

“Em đã lục tung sách và Internet vào ngày hôm đó và cuối cùng đã tìm ra nó là gì!"

 

Tôi "hmm" một lần nữa, nhưng dù nó là gì, nó không còn liên quan đến tôi nữa. Cô ấy tiếp tục dây dưa. Hết lần này đến lần khác, tôi giả vờ chiếu lệ rồi dần chìm vào giấc ngủ, tiếng vợ tôi trầm như kiến ​​bò. Tôi không biết mình đã ngủ bao lâu. Khi tôi đang ngủ ngon, tôi nghe thấy tiếng "sột soạt" rất nhanh từ đâu đó. Vì âm thanh được nghe thấy trong khi ngủ, nên lúc đầu, nó không có cảm giác chân thực. Tuy nhiên, tiếng "sột soạt" từ một hướng càng lúc càng lớn, ngay sau đó từ tứ phía truyền đến, thần kinh toàn thân đều dựng đứng lên. "Swish ... Swish ..." Đó là một âm thanh rùng rợn làm tôi nhớ đến cái âm thanh cào vào tấm bảng đen.

Loading...