KHÔNG THẸN LƯƠNG TÂM - Chương 24

Cập nhật lúc: 2024-07-07 18:16:15
Lượt xem: 1,936

Có lẽ Thái hậu còn nói chuyện ta cứu bà ấy ở chùa Pháp Hoa nữa, Bệ hạ bèn hạ lệnh để phụ huynh hồi kinh.

 

Nhận được tin tức, ta và các tỷ muội ôm đầu khóc rống.

 

Phụ huynh trở về, đã là ba tháng sau.

 

Phụ thân già đi rất nhiều, các ca ca đệ đệ cũng bị mài mòn đến gầy trơ cả xương, nhị ca, tứ ca và đệ đệ nhỏ nhất đã c.h.ế.t trên đường lưu vong, đích mẫu, tổ mẫu đã chết, các di nương được thả khỏi phủ, Hầu phủ tan đàn xẻ nghé, vô cùng thê lương.

 

Người sống cũng nên tiếp tục sống.

 

Bệ hạ triệu kiến phụ thân, khôi phục tước vị của ông ấy, trả cho ông ấy phủ đệ.

 

Chúng ta lại chuyển về Trường Bình Hầu phủ một lần nữa.

 

Phụ thân có được chức quan cao hơn trước đó, đại ca cũng làm quan, tam ca lại một lần nữa được đọc sách, thề nhất định phải trở nên nổi bật.

 

Đáng tiếc nữ quyến chúng ta từng làm nữ tử thanh lâu, làm tỳ nữ đê tiện, tất cả mọi người nói huyên thuyên ở sau lưng.

 

Mỗi lần nghe thấy lời đồn đại, phụ huynh đều rất tức giận.

 

Ngoại trừ tỷ muội ta chuộc về, các phụ huynh không tìm thêm nữ quyến khác nữa.

 

Theo bọn họ thấy, chuộc nữ tử thanh lâu về, chính là sự sỉ nhục của Hầu phủ.

 

Bọn họ đã đủ khổ rồi, không muốn bị người ta đ.â.m chọc nữa.

 

Chấn hưng Hầu phủ, bọn hắn quyết tâm không cho phép có thêm vết nhơ nào.

 

Bọn hắn lạnh lùng vô tình với những người khác, lại đối xử với ta rất tốt.

 

Ngoại trừ không thể cho ta thân phận đích nữ, tất cả đãi ngộ đều tốt hơn Tư Mẫn trước kia rất nhiều.

 

Phụ thân thậm chí còn đến trước mặt Bệ hạ cầu xin, phải phong thưởng cho ta.

 

Bởi vì tổ mẫu và đích mẫu đều có Cáo mệnh, bây giờ các nàng đều đã chết, nên phụ thân chuyển tất cả phong thưởng cho nữ quyến lên người ta.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khong-then-luong-tam/chuong-24.html.]

Bệ hạ hổ thẹn trong lòng, cộng thêm việc ta đã từng đã cứu Thái hậu, đồng ý.

 

Ta tuổi nhỏ đã đặc biệt có Cáo mệnh.

 

Tư Mẫn nghe nói Trường Bình Hầu phủ quật khởi, ta lại có Cáo mệnh, phong quang vô hạn, gào khóc muốn trở về.

 

Lúc trước nàng ta tự tin có thể thăng tiến, kết quả sau khi ta đi, nàng ta vẫn đang làm nha đầu thông phòng, lại không được ưa thích, thời gian trôi qua khổ không thể tả.

 

Cho nên nghe tin phụ huynh trở về, nàng ta mới ầm ĩ muốn về nhà.

 

Phụ huynh nói: "Nếu như đã lấy chồng, nào có đạo lý trở về nhà!"

 

Từ chối thư từ của Tư Mẫn.

 

Tư Mẫn đã thành thông phòng của người khác, không thích hợp quay về.

 

Bây giờ địa vị của nàng ta hết sức khó xử.

 

Hầu phủ chấn hưng, tốt xấu gì Tư Mẫn cũng là đích nữ Hầu phủ, bây giờ lại làm nha hoàn thông phòng của Thế Tử, dường như có hơi nhục nhã Hầu phủ.

 

Mặc dù trước kia hai nhà có hôn ước, nhưng hôm nay Thế Tử đã cưới vợ, Tư Mẫn không thể nào làm phu nhân được.

 

Phủ Quốc Công đưa ra thành ý, đề bạt Tư mẫn làm lương thiếp, kết quả lại trăm sông đổ về một biển giống kiếp trước.

 

14

 

Tư Mẫn được nâng làm thiếp, không mừng rỡ chút nào.

 

Một năm này, nàng ta sống không bằng c.h.ế.t dưới tay phu nhân Thế Tử.

 

Không ai thu xếp thay nàng ta, hình tượng của nàng ta đã sớm vỡ nát đến rối tinh rối mù, Thế Tử cũng không thích nàng ta, cho nên mở một mắt nhắm một mắt với cảnh ngộ của nàng ta.

 

Thậm chí vì mạng sống, nàng ta đã từng nương thân cho một hạ nhân.

 

Mỗi một chuyện, đều là vết nhơ.

 

Bình luận

1 bình luận

Loading...