Chạm để tắt
Chạm để tắt

Không Thể Bán Mèo Nhỏ - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-08-18 01:26:59
Lượt xem: 52

Đây là một dự án quảng bá du lịch thành phố cổ, cần tìm một nhóm nam nữ thực hiện công tác quay chụp theo bối cảnh của từng triều đại lịch sử về sự hình thành và tồn tại của thành phố cổ này nhằm mục đích chính là tuyên truyền, quảng bá du lịch. Chỉ chụp ảnh quảng bá mà mời tới các nghệ sĩ, ngôi sao sẽ tiêu tốn rất nhiều chi phí, cho nên người phụ trách dự án đã quyết định sẽ chỉ mời nghệ sĩ lớn cho thời điểm thích hợp. Theo ý của người này, họ sẽ tìm một nhóm người mẫu có khả năng biểu diễn tốt trước ống kính để thực hiện dự án, như thế thì chi phí phải bỏ ra không quá cao.

Tạ Kỳ là một thành viên trong đội ngũ chuyên viên trang điểm cho dự án lần này, đã đưa cho người phụ trách dự án xem một bức ảnh chụp chân dung của An Cửu Cửu. Vẻ ngoài của cô quả thực rất xuất sắc, người phụ trách lập tức chọn cô vào danh sách ứng viên. 

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Đây là công việc nghiêm túc đầu tiên mà An Cửu Cửu nhận được ngoài quảng cáo mẫu giày thể thao kia, lại vừa khéo thời gian nhận được dự án là vào dịp nghỉ hè, cô và mẹ lập tức khăn gói đến thành phố cổ phía Bắc.

Người phụ trách dự án giao cho cô vai diễn nữ sinh viên đại học những năm 1990. Nhà tạo mẫu đã lựa chọn cho cô phong cách áo phông ngắn tay họa tiết hoạt hình màu vàng, quần yếm denim rộng, giày thể thao màu trắng và một chiếc turban cài tóc dáng dài. Phong cách chụp ảnh không có gì mới mẻ, dưới ánh nắng hè như thiêu đốt, trước gió quạt, cô cầm trong tay một cuốn tạp chí, mái tóc dài xõa tung trong gió, hai mắt nheo lại, cười rạng rỡ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khong-the-ban-meo-nho/chuong-5.html.]

Đếm tổng số người mẫu ảnh tham gia dự án có sáu mươi người, có người được tạo hình với trang phục cổ trang rất nổi bật, cũng không ít người trong tạo hình rất thời thượng, hút mắt. Duy chỉ có An Cửu Cửu thành công thu hút sự chú ý của đạo diễn Dương Chính Nghị dù cho phong cách chụp ảnh rất bình thường.

Dương Chính Nghị là đạo diễn phim, tuổi đã ngoài năm mươi, có hầu hết tác phẩm ra đời đều đoạt giải thưởng lớn trong suốt mười năm qua. Trong tay ông hiện tại đang có một bộ phim rất hay đã được chuẩn bị nhiều năm rồi nhưng vẫn còn thiếu một vai diễn nữ chính thời trẻ. Ngay sau khi xem được bức ảnh chụp quảng bá du lịch của An Cửu Cửu, ông đã trăn trở suy nghĩ và chủ động liên lạc với Vương San San.

Có một sự thật là mẹ của An Cửu Cửu, Vương San San, chưa từng xem qua một bộ phim nào của đạo diễn Dương Chính Nghị, nhưng bà biết cân nhắc sức nặng của lời mời hợp tác này đối với tương lai của con gái, vậy nên đã không ngần ngại lập tức nhận lời mời thử vai cho bộ phim, cũng chính là tập kịch bản đang nằm trên tay của An Cửu Cửu lúc này.

Thực ra tập kịch bản trong tay cô rất mỏng, những nội dung phía trước đều là bảo mật, nội dung chính thuộc vai diễn của cô chỉ có vài mặt giấy, thế nhưng cô đã đọc đi đọc lại, nghiền ngẫm nó rất nhiều lần rồi. Đây là lần đầu tiên cô được sờ đến cái gọi là kịch bản phân vai. Những vai diễn phụ cô từng nhận trước đây đều sẽ đụng đâu diễn đấy, thanh toán ngay trong ngày. Cứ tới hôm diễn, nhân viên ekip sẽ chỉ tay xuống một vị trí nào đó, nói cô đứng ở chỗ này, ngã ở chỗ kia, hoặc đợi có người ra hiệu thì tự bóp túi m.á.u đạo cụ trên người. Được cầm một tập kịch bản nghiêm túc chuẩn bị trước một tháng cho một vai diễn như thế này thật sự là lần đầu tiên trong đời cô. 

An Cửu Cửu cực kỳ muốn được lan tỏa niềm sung sướng này cho Trì Thác, nhưng rõ ràng là anh không muốn đón nhận. Kịch bản được đưa qua đẩy lại trước mặt anh bao nhiêu lần nhưng anh vẫn chưa từng một lần cầm lên đọc. Đã thế, anh còn nhẫn tâm bắt cô giải đi giải lại bộ đề ôn luyện hết lần này lượt khác, cô chun mũi làm mặt xấu, anh sẽ trừng mắt cau mày. Có đôi khi An Cửu Cửu đã tưởng rằng mình có thêm một người cha sinh cùng tháng cùng ngày, có lẽ là ông trời có mắt, thấy cha của cô không thể đồng hành cùng cô trong quá trình trưởng thành nên mới ban cho cô thêm một người cha khác là Trì Thác. Đương nhiên, cô không dám nói ra suy nghĩ này cho anh nghe. 

Loading...