Chạm để tắt
Chạm để tắt

Không Thể Bán Mèo Nhỏ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-08-18 01:25:29
Lượt xem: 123

Theo thời gian, hai đứa trẻ lớn lên, những tin đồn cũng ngày càng trở nên bẩn thỉu hơn. Cuối cùng, tới một ngày, Trì Thác và An Cửu Cửu không còn cùng nhau đi học nữa, không còn í ới gọi nhau đi ăn trưa ở căng tin trường, nếu có lỡ gặp nhau ở hành lang lớp học cũng sẽ vội quay mặt đi. Tất nhiên, theo dòng sự kiện, những tin đồn khác lại tiếp tục mọc lên như nấm, nói rằng hai người họ đã chia tay, tình cảm hai nhà rạn nứt.

 

Nhưng An Cửu Cửu và Trì Thác không phải là người hướng ngoại, ngoại trừ đối phương ra sẽ chẳng có ai là bạn bè để nói chuyện cùng. Cho nên, những suy đoán của thiên hạ cũng chỉ đành dừng lại ở đồn đại, bởi vì hai người họ không còn đi bên cạnh nhau nữa nên những chuyện liên quan đến họ cũng vì thế ít bị nhắc đến hơn. 

Thi thoảng An Cửu Cửu mặc chiếc váy xinh đẹp xuất hiện trên sân khấu chương trình biểu diễn nghệ thuật với vai trò MC, phía dưới khán đài sẽ vang lên những tiếng la ó, hò reo từ đám bạn học cùng lớp của Trì Thác. Những lần như thế, anh sẽ dùng ánh mắt lạnh lùng liếc xéo đám bạn, nhưng bọn họ cũng chỉ thản nhiên cười xuề bỏ đi. 

Cuộc sống của một học sinh trung học quá bận rộn, qua thời gian, những tin đồn kia rơi vào quên lãng, không còn lan truyền đi đâu nữa, cũng chẳng còn ai bận tâm nó đúng hay sai. Vậy nên không ai biết Trì Thác và An Cửu Cửu tưởng chừng như không còn liên lạc với nhau lại có riêng một căn cứ bí mật của hai người từ hồi năm nhất trung học. Mỗi tối sau giờ tự học hoặc mỗi cuối tuần, hai người sẽ lại cùng nhau đi tới căn cứ bí mật đó, cùng nhau ôn bài, làm bài tập về nhà hoặc cùng nhau chơi lại những trò chơi tuổi thơ. Những việc họ cùng làm lúc bấy giờ vẫn là những việc họ từng làm ngày trước, chỉ khác là vì lén lút nên cảm giác mang lại rất mới mẻ.

Căn cứ bí mật này nằm ở ngay trong tiểu khu. là căn hộ nhỏ một phòng ngủ dùng làm nhà kho chứa đồ của giáo viên dạy đ.ấ.m bốc miễn phí của Trì Thác lúc trước. Sau khi anh lên cấp ba, việc học quá bận rộn, không có thời gian để học đ.ấ.m bốc nữa, thầy ấy đã giao chìa khóa nhà kho cho anh, bảo anh có thể tới đó tập khi rảnh rỗi. Sau này thầy ấy chuyển tới một thành phố khác nhưng chìa khóa nhà kho thì vẫn ở chỗ của Trì Thác. Thầy ấy đặc biệt dặn dò anh không được quên việc luyện tập, còn nhờ anh thường xuyên dọn dẹp nhà kho sạch sẽ tránh để sâu mọt gặm nhấm bao cát và những đôi găng tay.

Mẹ của cả hai đều biết tới căn cứ bí mật này, có lẽ là vì cả hai cùng nhau lớn lên lại chẳng có bạn bè thân thiết nào khác, hơn nữa, đây là nơi hai đứa trẻ cùng ôn bài, lại nằm ngay trong tiểu khu nên phụ huynh hoàn toàn yên tâm. Đối với việc hai đứa con phải lén lút tránh né sự nghi ngờ của đám bạn học, hai bà mẹ lại không tinh ý nhận ra, nguyên nhân có thể xuất phát từ việc quá bận rộn với công việc nội trợ toàn thời gian đã khiến hai bà mẹ mất đi sự nhạy cảm với những việc bất thường.

Hôm nay, Trì Thác tới căn cứ muộn hơn mười phút. Chiếc áo phông đồng phục màu trắng trên người anh đã lấm lem vết bẩn, dưới cằm có một vết xước. 

"Anh đánh nhau đấy à?"

An Cửu Cửu có đôi mắt hạnh, tướng mắt mèo to tròn, đuôi mắt hơi hếch lên khi cô ấy kinh ngạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khong-the-ban-meo-nho/chuong-3.html.]

"Không!". Trì Thác rất kiệm lời, ngồi xuống bên cạnh cô, duỗi tay ra, nói tiếp một câu cụt lủn: "Bài thi."

An Cửu Cửu bĩu môi, lôi từ trong cặp sách ra bài thi thử đầu tiên của kỳ nghỉ hè. Trì Thác nhìn chằm chằm điểm số đỏ chót ở đầu bài thi, im lặng rất lâu không hề lên tiếng khiến cô lo lắng: "... Anh đừng có tức giận..."

Trì Thác: "..."

"Thực sự em...", An Cửu Cửu ấp úng: "Mẹ em thực sự không quá quan tâm chuyện điểm số thi cử của em giống như anh đâu. Em không hề cảm thấy bị áp lực mỗi lần báo điểm thi với mẹ, chỉ có với anh là áp lực nhất thôi..."

"Điểm toán của em...", Trì Thác tức giận, thở dài, "Sao lại có thể thi được điểm số kiểu này?"

Mỗi ngày anh đều dành thời gian nửa tiếng phụ đạo môn toán cho cô, tháng trước cô cũng đã làm được hầu hết tất cả các đề toán anh đưa, nhưng vì sao điểm thi của cô vẫn chỉ được có chín mươi điểm?

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

An Cửu Cửu gục đầu ôm đầu gối, quần đồng phục màu xanh lam che khuất nửa khuôn mặt, chớp chớp mắt cười. Trì Thác không nói không rằng cầm cặp sách của cô lên, lấy ra hai cuốn tiểu thuyết và một tập kịch bản. Anh làm như không thấy chúng, tiếp tục lấy ra một quyển đề ôn luyện.

An Cửu Cửu tinh ý nhận ra trên khớp ngón tay của anh xuất hiện vài vết xước nhỏ, có chỗ đang sưng tấy.

"Anh thật sự đánh nhau với ai đấy à?"

Nói rồi, cô cau mày, đứng dậy đi lấy hộp y tế cất trong nhà kho ra.

Trì Thác không muốn nói nhiều, chỉ đáp ngắn gọn: "Trên đường tới đây gặp hai tên côn đồ hành hạ một con mèo."

Loading...