Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

KHÔNG NGOAN - C19

Cập nhật lúc: 2024-07-15 11:58:59
Lượt xem: 953

21.

 

Sau khi làm một vài kiểm tra.

 

Bác sĩ muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ bảo một câu.

 

“Có thể là đau ảo.”

 

Trước tiên cứ về dưỡng thương đã.

 

Tôi đã hiểu.

 

Cố Thận Ngôn tên này còn diễn đến nghiện rồi.

 

Mỗi ngày nếu không là cái này đau thì cũng là cái kia đau.

 

Nếu không phải dỗ tôi lột nho cho anh ấy thì cũng là dỗ tôi giúp anh chà lưng.

 

Chà chà một hồi, còn hay bị cướp cò.

 

“Cố Thận Ngôn, anh tiết chế chút đi.”

 

“Anh bây giờ không có tiền, chỉ có chút tác dụng ấy thôi, anh sợ mình phát huy không tốt thì em sẽ bỏ rơi anh.”

 

Nói đến mức tôi nghe thấy mà thương.

 

Đuôi mắt anh quả thật hơi ửng đỏ.

 

Mấy ngày sau, càng quá quắt hơn là đến cơm anh cũng chẳng nấu.

 

Không có chút tự giác nào của người được bao nuôi cả.

 

“Miểu Miểu, cơm này anh thật sự không nấu được đâu.”

 

“Anh bị làm sao?”

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khong-ngoan/c19.html.]

“Ngày nào anh cũng ra ra vào vào nhà em, không danh không phận đi mua thức ăn, mọi người trong chợ ai cũng chỉ trỏ bàn tán anh hết.”

 

“Nói rất khó nghe, nói anh không đứng đắn, nói anh đơn phương em, bảo anh là chó liếm…”

 

“Anh đến ngủ cũng ngủ không ngon, sợ bị người ta đào ra lịch sử đen anh từng vì yêu mà làm người thứ ba…”

 

Tôi im lặng: “Nói đi, rốt cuộc anh muốn gì?”

 

“Chúng mình sống với nhau lâu vậy rồi mà em còn chưa từng đề cập đến việc đi lĩnh chứng.”

 

“Có phải em luôn sẵn sàng xách váy trở mặt chạy lấy người bất cứ lúc nào không?”

 

Tôi “bộp” một tiếng đóng sầm cuốn sổ lại.

 

“Được, thứ hai chúng ta đi lĩnh chứng.”

 

Nhưng anh vẫn ngồi bên đó lải nhải.

 

“Lại sao nữa, thế vẫn chưa được hả?”

 

“Ngày mai có được không? Xin em đó, anh thật sự không đợi được đến thứ hai đâu.”

 

Tôi nghiến răng nghiến lợi: “Được.”

 

Cố Thận Ngôn cười không khép nổi miệng.

 

Ngâm nga hát, cầm giỏ vui vẻ đi mua thức ăn.

 

Mấy phút sau, tôi nghe tiếng anh ấy chào hỏi với hàng xóm.

 

“Sắc trời hôm nay không tệ, ài, cậu có biết ngày mai tôi sẽ đi lĩnh chứng không?”

 

Chưa đến nửa đêm, trên dưới phố phường đều biết.

 

“Biết tin gì chưa, người ở nhà 603 ngày mai đi lĩnh chứng đó.”

 

 

Loading...