Chạm để tắt
Chạm để tắt

KHÔNG CHỨA NỔI HẠT CÁT - C7

Cập nhật lúc: 2024-08-15 09:27:24
Lượt xem: 905

11.

 

Tôi ở trên lầu tìm suốt hai vòng, nhưng vẫn không thấy Cố Tây Châu ở đâu.

 

Gọi điện thoại không nhận, phòng cũng không thấy người.

 

Cuối cùng chỉ có thể đi xuống.

 

Vừa đến bệ cửa sổ cầu thang tầng hai, liền nhìn thấy trên con đường đá ở sân sau, Cố Nhược Đồng đang kéo một cái vali lớn đi về phía trước.

 

Trông vừa kích động vừa giận dữ.

 

Không biết có phải khóc hay không, thỉnh thoảng lấy mu bàn tay lau trên mặt một chút.

 

Tôi thấy rất kỳ lạ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cũng không biết có nên nói cho Cố phu nhân một tiếng hay không.

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Ngay lúc tôi đang do dự thì có hai người đàn ông nhanh chóng lao ra từ phía sau đại sảnh.

 

Bọn họ bước nhanh về phía trước, mỗi người túm lấy một tay Cố Nhược Đồng, hung dữ nói:

 

“Em lại muốn chạy trốn đi đâu?”

 

“Cho dù là chạy đến chân trời góc biển, bọn anh cũng sẽ bắt em trở về.”

 

Cố Nhược Đồng phẫn nộ hất hai người ra, nước mắt rơi như mưa, sụp đổ hét lên:

 

“Em muốn trốn đi đâu liên quan gì đến hai người? Hai người không phải muốn kết hôn sao? Đi kết hôn đi, lập tức đi kết hôn, em vĩnh viễn không muốn gặp lại hai người nữa.”

 

Cố Nam Tầm nhíu chặt mày, thái độ đã dịu dàng hơn rất nhiều:

 

“Ai nói với em là anh muốn kết hôn?”

 

Cố Nhược Đồng cười lạnh:

 

“Còn có thể là ai? Đương nhiên là mẹ nói. Cố Nam Tầm, không phải anh nói anh rất yêu em sao? Kết quả thì sao, tốc độ tìm thế thân lại rất nhanh.”

 

“Anh sẽ không kết hôn.” Cố Nam Tầm nói chắc như đinh đóng cột.

 

“Mặc kệ anh có thích kết hôn hay không, tóm lại em đã đặt vé máy bay, phiền anh tránh ra.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khong-chua-noi-hat-cat/c7.html.]

 

“Cố Nhược Đồng, chỉ cần anh còn ở đây, em hôm nay đừng nghĩ tới có thể bước ra khỏi cánh cửa này.”

 

Đóa hoa cao lãnh Cố Nam Tầm lúc này hai mắt đỏ ngầu, tựa như đang nghiến răng nghiến lợi nói ra những lời này.

 

Cố Nhược Đồng không hề sợ bộ dạng này của anh ta, lạnh lùng giằng co.

 

Xa xa có bước chân truyền đến.

 

Ba người đồng thời sửng sốt.

 

Khi đối phương đến gần, Cố Nam Tầm và Cố Tây Châu đã sớm buông lỏng tay.

 

“Cậu cả, phu nhân đang tìm ngài.”

 

Là quản gia Từ.

 

“Biết rồi, tôi tới ngay đây.”

 

Quản gia Từ đi rồi, Cố Nam Tầm lạnh lùng nói với Cố Tây Châu một câu:

 

“Coi chừng, đừng để em ấy chạy.”

 

Cố Nam Tầm vừa đi, Cố Nhược Đồng xách vali cũng muốn đi, lại bị người kia mạnh mẽ túm lấy.

 

“Shhh.”

 

“Cố Tây Châu, anh kéo em đau quá, mau buông tay.”

 

Cố Tây Châu khựng lại, trong mắt hiện lên một tia tức giận:

 

“Đau? Em có đau như anh không? Em biết mấy năm nay anh sống như thế nào không?”

 

Trên mặt Cố Nhược Đồng hiện lên một tia châm chọc, gần như bật cười:

 

“Một người hai người thâm tình vô cùng, nhưng lại tìm thế thân nhanh hơn ai hết.”

 

“Cố Tây Châu, bạn gái của anh rất tốt, rất xinh đẹp, n.g.ự.c lại lớn, nghe nói hai người đã bên nhau nửa năm rồi, trải nghiệm hẳn là rất tốt nhỉ.”

 

Loading...